Đối với một người cha nghiêm khắc như Tạp Tiệp Áo Tây Tư, "Niệm Băng" thủy chung vẫn có chút sợ hãi, liền thu lại bộ dạng tinh nghịch của mình mà hiền lành gật đầu nói:
"Ba ba, con nhất định sẽ làm được. Việc này mụ mụ cũng đã có nói qua cho ta biết. Bất quá con có thể đưa ra một số yêu cầu không?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ôn hòa nói:
"Ngươi cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ toại nguyện cho ngươi."
Yêu cầu cuối cùng của nhi tử, hắn sao lại có thể không đồng ý chứ?
"Niệm Băng" lén nhìn mụ mụ của mình khẽ nói:
"Đợi khi con hoán tỉnh cái tên Niệm Băng gì đó thì sau này có thể còn được uống sữa của mụ mụ không?"
"Hắc"
Tạp Ngạo Địch Lý Tư nhịn không được bật cười. Nhưng khi hắn nhìn thấy bộ mặt như phủ sương lạnh của Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì vội đưa tay bịt miệng lại. Trải qua mấy ngày qua, hắn thật không dám trêu vào vị lão đại này.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nghiêm mặt nói:
"Không được, tuyệt đối không được. Địch Mạn Đặc Đế là mẫu thân ngươi chứ không phải Niệm Băng. Hơn nữa lúc này ngươi đã hoàn thành được tiến hóa đầu tiên, đã qua khỏi thời ấu kỳ, không thể tiếp tục uống sữa nữa."
Nhi tử dùng thân thể Niệm Băng để uống sữa, hắn còn có thể nhẫn nhịn. Đòi khi Niệm Băng tỉnh lại rồi tiếp tục uống thì hắn sao mà chịu được. Mặc dù Niệm Băng là ân nhân cả nhà hắn nhưng cái cảm giác bị cắm sừng này không hề thoải mái chút nào.
Địch Mạn Đặc Đế nén giận nói:
"Ngươi nhỏ giọng một chút, đừng dọa cho hài tử sợ!"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư bất đắc dĩ lắc đầu nói:
"Nàng đã quá sủng ái nó rồi. Đợi lát nữa bảy người chúng ta sẽ dùng năng lượng hộ pháp cho ngươi, ngươi thử trùng phá phong ấn của thiên nhãn huyệt. Ta đã kiểm tra qua thân thể của Niệm Băng. Thiên nhãn huyệt mặc dù phong tỏa linh hồn hắn nhưng phong ấn không quá mạnh. Khi ngươi phá phong ấn thì chỉ cần chú ý đừng làm thương hại tới linh căn của hắn là đủ rồi. Chuyện này cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được. Bởi vì hiện tại ngươi có thể coi như là một bộ phận của thân thể Niệm Băng, vì vậy thiên nhãn huyệt có thể sẽ nhận ra khí tức của ngươi. Nếu đổi lại là năng lượng của chúng ta thì cũng chỉ có thể đem thiên nhãn huyệt hủy đi chứ cũng không thể nào khai mở nó ra được. Ngươi có hiểu không?"
"Niệm Băng" gật đầu nói:
"Ta hiểu rồi. ba ba, mụ mụ, các người hãy bảo trọng. Các vị thúc thúc hãy bảo trọng. Lúc trước ta có làm gì khiến cho các người bất mãn thì xin hãy lượng thứ, Đặc biệt là Tạp Ngạo Địch Lý Tư thúc thúc. Đương nhiên là các người có thể không tha thứ cho ta cũng không sao. Dù sao sau này các người có muốn gặp ta cũng không dễ dàng gì."
Nói xong hắn cúi người về bảy hướng thi lễ. Hiện tại thì tâm tính của hắn cũng đã dần trưởng thành. Dưới sự truyền thừa của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế thì hắn đã sớm trưởng thành không còn quậy phá như một tháng trước. Sắp biệt ly, hắn thu lại tính nghịch ngợm, hai mắt có chút ửng hồng.
" Đợi một chút! "
Địch Mạn Đặc Đế nghẹn lời, ánh mắt ửng hồng ngăn cản các long vương tập trung năng lượng.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư khẽ thở dài nói:
"Nó sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi chúng ta. Ta hiểu lòng của nàng, ta cũng không nỡ, nhưng....."
Địch Mạn Đặc Đế bật khóc:
" Ta không phải muốn ngăn trở. Chỉ là không lẽ ngươi đã quên là hài tử của chúng ta tới hiện tại vẫn chưa có tên hay sao! Ta nghĩ trước khi để nó đi thì hãy đặt cho nó một cái tên, được không? "
Nói tới đây nàng không kìm được bật khóc lớn.
Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư không đành lòng lên tiếng:
"Hay là đợi vài ngày nữa hãy đánh thức Niệm Băng. Ít ra cũng nên để Địch Mạn Đặc Đế bình tĩnh lại đã."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lắc đầu nói:
"Đau lâu không bằng đau một lần. Thời gian càng dài thì chúng ta càng không nỡ. Được rồi, lão bà, vậy hãy do nàng đặt cho nó một cái tên đi. Bất kể là tên gì ta cũng đồng ý."
"Niệm Băng" nhìn thất long vương rồi đột nhiên nói:
"Ba ba, mụ mụ, tên của ta sẽ do chính ta quyết định. Lấy chữ thứ nhất, thứ ba, thứ năm tên của phụ thân, đưa chữ thứ nhất xuống dưới, gọi là Áo Tư Tạp, mọi người cũng có thể gọi ta là Tạp Tạp. Oh, một cái tên nghe cũng hay đó chứ."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư toàn thân rung động. Hắn thật không thể ngờ nhi tử lại chọn lấy cái tên như vậy. Dù cho lấy tên từ phụ mẫu thì từ mức độ thân mật giữa mình với Địch Mạn Đặc Đế thì đúng ra phải lấy tên của Địch Mạn Đặc Đế làm chủ, nhưng không ngờ nó lại lấy tên mình. Trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật sự không hiểu. Chỉ biết lúc này trong sâu thẳm lòng hắn có một cảm giác ấm áp. Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư thay thế Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói tiếp do sự nghi hoặc:
"Sao lại gọi là như vậy. Ta nhớ Tạp Tiệp Áo Tây Tư bình thường dạy bảo ngươi không ít a!"
Áo Tư Tạp lãnh đạm nói:
"Dù như thế nào thì ông ấy cũng là ba ba của ta. Theo như tập quán của nhân loại thì nhi tử nhất định phải lấy họ của phụ thân. Long tộc của chúng ta không có họ nên ta mới dùng tên của ba ba."
Hắn nói rất bình tĩnh nhưng trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này như nổi sóng. Ban đầu hắn luôn nghĩ nhi tử dùng thân thể của Niệm Băng suốt ngày quấn lấy địch Mạn Đặc Đế khiến hắn thật sự không thoải mái. Không chỉ vì thân thể của Niệm Băng mà sự xuất hiện của nhi tử còn mang đi rất nhiều tình thương của thê tử hắn. Nhưng lúc này khi nghe nhi tử hắn giải thích, đôi mắt của hắn ửng hồng. Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này thật sự hối hận, hối hận sao mấy ngày qua mình không đối xử tốt với nhi tử một chút. Trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy xấu hổ.
Áo Tư Tạp lau nước mắt của mình nói:
"Được rồi, mọi người làm sao thế? Ba ba, mụ mụ, con có phải không trở về luôn đâu. Các người chẳng phải nói tên Niệm Băng gì đó rất tốt sao?Hắn nhất định sẽ thường để cho ta ra gặp mặt mọi người mà. Được rồi, bắt đầu đi. Hãy nhớ sau này gọi ta là Tạp Tạp, Áo Tư Tạp."
Dứt lời, hắn nhắm mắt bắt đầu ngưng tụ lấy năng lượng của mình. Thất long vương đưa mắt nhìn nhau, Tạp Tiệp Áo tây Tư hít sâu một hơi nói:
" Tốt, nhi tử của ta rốt cuộc cũng đã trưởng thành. Bắt đầu thôi! "
Băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám bảy loại năng lượng đồng thời xuất hiện. Trên người thất long vương bừng lên lam, hồng, thanh, hoàng, ngân, bạch, hắc thất sắc quang diễm. Bọn họ đem năng lượng của mình đề thăng tới cực hạn, đồng thời cùng đưa tây phải của mình lên, cẩn thận từ từ đưa năng lượng vào trong người của Niệm Băng. Bạn đang đọc truyện được tại
Được sự giúp đỡ của thất long vương, toàn thân Áo Tư Tạp chấn động, trên người từ từ xuất hiện một lớp lân phiến hôi sắc. Hình dạng lân phiến của hắn không hề giống với phụ thân hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, cũng không giống với mẫu thân quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế mà rất quái dị. Giữa lân phiến xuất hiện hai đường cong rất đẹp nhưng hai bên giao nhau tạo ra hình tam giác. Lân phiến cực nhỏ nhưng lại rất nhiều bao trùm hết toàn bộ cơ thể của hắn.
Một tầng hôi sắc khí tức tỏa ra bức lui năng lượng thất long vương lại độ khoảng một thốn. Nhìn bề ngoài thì gọi là bức lui nhưng thật ra Áo Tư Tạp vẫn đang không ngừng hấp thu năng lượng của thất long vương. Được sự hỗ trợ của năng lượng thất long vương, hắn ổn định long phách, khống chế lấy hôi sắc năng lượng từ từ xâm nhập vào đại não của mình.
Đại não là nơi phức tạp nhất trong cơ thể con ngươi. Nếu như bản thân có tinh thần lực thì chỉ cần ý niệm thoáng động là năng lượng sẽ theo một quỹ đạo nhất định tiến vào đại não để rồi từ đó có thể không chế bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể. Nhưng lúc này khi Áo Tư Tạp tiến vào đại não thì hắn mới biết nơi đây chính là nơi yếu nhất của nhân loại. Vì vậy mặc dù vẫn đi theo lộ tuyến đã định trước nhưng hắn vẫn rất cẩn thận. Hắn không hề muốn khi linh hồn Niệm Băng quay về thì sẽ trở thành một người ngu ngốc. Nếu mà như vậy thì chỉ sợ hắn không còn cách nào dùng cái thân thể này để đối mặt với phụ mẫu của hắn.
Từ từ, theo như lộ tuyến định sẵn, hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp càng lúc càng tiến gần tới mi tâm của Niệm Băng. Bỗng nhiên hắn cảm thấy một khí tức rất quen thuộc. Từ khi sở hữu thân thể này, năng lượng của hắn chưa bao giờ thăm dò tới nơi sâu thẳm trong đại não của Niệm Băng. Lúc này tại nơi đây bỗng nhiên cảm thấy khí tức quen thuộc khiến cho hắn bất giác sững người lại.
Áo Tư Tạp dừng lại một hút. Mặc dù tinh thần lực của long rất cường đại nhưng dưới sự phức tạp của đại não mà tiến thì dù không có tổn hại nhưng cũng làm hao phí rất nhiều tinh lực. Sau khi nghỉ ngơi một chút, hắn tiếp tục nhắm theo hướng khí tức quen thuộc kia tiến lên. Bản thân Áo Tư Tạp không hề lo lắng linh hồn cùng long phách của mình mất liên hệ với nhau. Có thất long vương cường đại bảo hộ thì dù cho có gì ngoài ý muốn thì bọn họ cũng có thể mang linh phách của hắn quay trở về.
Khi Áo Tư Tạp vượt qua bao nhiêu ngăn trở, nhìn thấy mục đích của mình thì không khỏi ngây ngưới. Trước măt hắn là một cánh cổng thật lớn, cánh cổng của thiên nhãn huyệt. Nhưng lúc này đứng ngay tại cánh cổng đó có bảy ngươi. Bề ngoài của bảy người này giống hệt như hắn nhưng mang màu sắc khác nhau phân biệt là băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám. Bảy loại năng lượng khac nhau này tạo thành một kết giới đặc biệt phong tỏa lấy toàn bộ cánh cửa của thiên nhãn huyệt.
Trong lòng Áo Tư Tạp nhớ lại những lời mà thất long vương nói về thực lực của Niệm Băng. Cái này chính là cái gì toàn hệ ảnh khôi lỗi sao?Thất sắc năng lượng kia rõ ràng là thiên nhãn lĩnh vực của hắn, vì sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Không đợi cho hắn suy nghĩ nhiếu, bảy ảnh khôi lỗi trước cửa thiên nhãn huyệt đã tiến lên. Bởi vì tốc độ quá nhanh, bảy ảnh khôi lỗi tạo thành bảy đạo tàn ảnh mang theo bảy năng lượng khác nhau cùng công kích về hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp.
" Ta xxx…, cái tên nhân loại này cũng thật biến thái quá đi. Toàn hệ năng lượng mà lại có thể sử dụng xảo diệu như vậy,hắn không phải đã chết rồi sao? Tại sao năng lượng của hắn lại còn tồn tại, mà lại thủ hộ cánh cửa này chứ? Cái này là sao nhỉ? "
Hôi sắc năng lượng quái dị của Áo Tư Tạp không hề vì hắn do dự mà chậm trễ, tức thì ngưng kết thành một đoàn năng lượng bảo vệ lấy linh hồn hắn. Cũng may mắn năng lượng của hắn không hề thuộc về bất kỳ hệ nào. Nếu như ngươi khác mang linh hồn có năng lượng thuộc bất kỳ một hệ nào trong số đó thì nếu gặp phải công kích của thất ảnh khôi lỗi chỉ sợ sớm đã bị hủy diệt rồi.
" Đau quá! "
Đau đớn từ linh hồn khiến cho Áo Tư Tạp không khỏi kêu lên một tiếng.
"Ta tới là có ý tốt, sao các ngươi lại đánh ta?"
Năng lượng của hắn mặc dù rất cường đại nhưng trước giờ hắn lại chưa bao giờ tu luyện về linh hồn. Nay đối diện với đám khôi lỗi không biết do năng lượng gì tạo thành, linh hồn của Áo Tư Tạp chỉ còn biết bị động chống đỡ, không hề có chút lực phản kích.
Đau, thật sự rất đau. Nỗi đau đớn của linh hồn vượt xa so với nhục thể. Đặc biệt hai đạo lam hồng lưỡng sắc quang mang, lực công kích của nó là mạnh nhất. Mỗi lần chém xuống đều khiến cho từ sâu thẳm nội tâm của Áo Tư Tạp truyền lên một cơn đâu kịch liệt.
Thất long vương ở phía ngoài giật nảy mình, bởi vì thân thể Niệm Băng lúc này đang không ngừng run rẩy, sắc mặt lộ ra thần sắc thống khổ. Địch Mạn Đặc Đế đưa ánh mắt hỏi dò về Tạp Tiệp Áo Tây Tư như muốn hỏi có nên đem linh hồn nhi tử trở về hay không. Tạp Tiệp Áo Tây Tư do dự một chút rồi lắc đầu. Bởi vì hắn biết nếu lần này mà thất bại thì lần sau muốn thành công còn khó hơn rất nhiều.
Ngay trước thiên nhãn huyệt của Niệm Băng, Áo Tư Tạp rất nhanh đã chịu không nổi. Linh hồn của hắn muốn rời đi nhưng lại bị bảy ảnh khôi lỗi vây vào giữa, muốn chạy cũng chạy không nỗi. Lúc linh hồn của Áo Tư Tạp như muốn tan biến thì đột nhiên bảy ảnh khôi lỗi cùng dừng lại. Áo Tư Tạp lúc này phát hiện ra trên người các khôi lỗi lúc này đều bị nhiễm lấy hôi sắc khí tức của mình.
Bạch sắc quang mang lóe lên, cánh cửa của thiên nhãn huyệt tự động mở ra. Áo Tư Tạp còn chưa kịp reo lên vui mừng thì linh hồn nháy mắt đã bị hút vào bên trong. Bảy ảnh khôi lỗi lúc này hóa thành bảy viên quang châu màu sắc khác nhau cùng từ từ bay về phía dưới ngực của Niệm Băng.