Thân ảnh màu đỏ như lửa đi xuyên qua hành lang, gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, ánh mắt của Niệm Băng đã ươn ướt. Nguyên lai là hình dáng của Hỏa Long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư, trong đôi mắt rồng của hắn toát ra tình cảm mãnh liệt. Trong bảy vị long vương, cùng Niệm Băng cảm tình sâu nhất đúng là Gia Lạp Mạn Địch Tư, chính là vị Hỏa Long vương này đã từng bước từng bước đưa Niệm Băng vào hàng ngũ của cường giả. Tình huynh đệ của bọn họ trong lúc đó đã không còn có thể dùng lời nói mà diễn tả.
Nhìn Niệm Băng từ trên xuống dưới, hai tay Gia Lạp Mạn Địch Tư nắm chặt lấy bờ vai của hắn, ha ha cười, nói: "Hảo, hảo! Huynh đệ ngươi quả nhiên đã trở lại. Không tệ, xem hình dáng đã hoàn toàn khôi phục. Lão ba của ta quả nhiên có bản lĩnh, như vậy cũng có thể khiến ngươi sống lại."
Niệm Băng cười nói: "Đại ca những ngày này sao rồi? Đều tốt cả chứ? Ngươi và Tuyết Tĩnh..."
Gia Lạp Mạn Địch Tư ưỡn ngực nói: "Đó còn cần hỏi sao, đại ca ngươi anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng như vậy, Tĩnh Nhi sớm đúng là người của ta, nàng mong còn không có được trượng phu tốt như ta vậy. Bất quá, cũng là tiểu tử ngươi tài giỏi, thử một cái liền kiếm được ba người."
"Ngươi nói ai mong không được, hử?" Một tiếng hừ yêu kiều, thân ảnh yểu điệu đi nhanh tới, trực tiếp tới bên cạnh Gia Lạp Mạn Địch Tư, liền nắm chặt lấy lỗ tai của hắn. Ánh mắt nhìn qua người Niệm Băng, đúng là Tuyết Tĩnh.
Gia Lạp Mạn Địch Tư đau đớn hô: "Ta, là ta mong không được, tiểu thư, ngươi nhẹ chút, mặc dù Long nhĩ của ta rất rắn chắc, nhưng nàng mỗi ngày nắm ta cũng không chịu được a!" Hắn mặc dù đang hô thống khổ, nhưng rõ ràng là giả vờ, trong mắt lộ ra một tia ngọt ngào, ngay cả Tuyết Tĩnh nắm lỗ tai hắn, cũng là vẻ mặt tiếu ý, hiển nhiên, đây là chuyện thường xuyên phát sinh.
Niệm Băng hì hì cười, nói: "Tuyết Tĩnh, đã hơn một năm không gặp, ngươi vẫn là lão dạng tử." (lão dạng tử: hình dáng như xưa)
Tuyết Tĩnh tức giận hừ một tiếng, nói: "Ngươi còn biết trở về hả! Làm cho Linh Nhi và hai vị tỷ tỷ chúng ta thương tâm, thực muốn đánh ngươi một trận. Gia Lạp Mạn Địch Tư, ngươi thay ta chỉnh hắn." Nàng vẫn rất biết chính mình, biết chính mình đánh không lại Niệm Băng.
Gia Lạp Mạn Địch Tư cười khổ nói: "Ta một người đã đánh không lại hắn bốn ngừơi a! Ngươi cũng không phải không biết tốc độ tiến bộ của các nàng. Ta muốn cùng Niệm Băng xuất thủ, có lẽ người thứ nhất chào đón ta đúng là hảo tỷ muội của ngươi. Niệm Băng, ngươi trở về thật đúng lúc. Hiện tại Ngưỡng Quang đại lục thực là rất loạn." Nghe xong nửa câu đầu của hắn, Long Linh tam nữ không khỏi đỏ mặt lên. Ánh mắt đồng thời đều hướng Niệm Băng, lúc này, trong mắt các nàng cũng chỉ có người yêu của chính mình.
Niệm Băng gật đầu, nói: "Ta đã nghe Phượng Nữ nói, không nghĩ tới thời gian qua hơn một năm, trên đại lục liền nổi lên biến hóa lớn như vậy, ôi, được rồi, Tuyết Tĩnh, Trù thần đại tái thi đấu thế nào?" Không có thể tham gia Trù thần đại tái này trong tâm Niệm Băng cực kỳ tiếc nuối, lúc này trận đấu đã qua đi hơn một năm, kết quả khẳng định sớm đã hiện ra.
Tuyết Tĩnh than nhẹ một tiếng, nói: "Còn có thể thế nào? Ngươi đã vắng mặt, tự nhiên là Minh thúc thúc xuất chiến, nhưng mà, Minh thúc thúc cùng sư muội người liên thủ, lại cả cái danh thứ đều không có đoạt được. Trù nghệ giới bây giờ lại tới một thời kỳ đỉnh phong, khắp nơi cao thủ tụ tập, muốn đọat được danh hiệu Trù thần quá khó khăn. Tại trù nghệ giới, Trù thần đại tái lần này có thanh danh, giải thưởng rất lớn và ngầm chứa khả năng trở thành Ngũ đại Trù thần bởi năm đó Ngũ đại trù thần đương đại đã thoái ẩn. Đáng tiếc ta không thể đi được, thực muốn nhìn thấy một chút tràng diện sôi sục đó a!"
Niệm Băng trong mắt hào quang lấp lánh "Nếu ta đoán không sai, quán quân cuối cùng phải là một người tên là Tiểu Thiên. Hay ít nhất, hắn cũng phải đạt thành tích trong ba người đứng đầu."
Tuyết Tĩnh kinh ngạc nói: "Cái này ngươi cũng biết? Ngươi không phải mới vừa trở về sao? Không sai, đúng là người kia gọi là Tiểu Thiên. Ta nghe Minh thúc thúc nói, Tiểu Thiên này mạnh mẽ vô cùng, Minh thúc thúc nói cho dù là ngươi cũng không nhất định có thể thắng đựơc hắn. Trù nghệ của hắn rất thần kỳ, ngay cả hai người trợ thủ cho hắn cũng là trù sư nhất lưu, ba người liên thủ, cuối cùng đánh bại quần hùng, đoạt được quán quân của cuộc thi lần này."
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Cái này là trong dự liệu, ta từng cùng Tiểu Thiên giao thủ qua một lần, chẳng phân biệt đựơc thắng bại. Lấy Âm Dương điều hòa thái cực thủ trong Thất đại cấm thủ chi thủ của hắn, nếu như còn vô pháp đọat đựơc quán quân, ta ngược lại sẽ thấy kỳ quái."
"Âm Dương điều hòa thái cực thủ, đúng, đúng là cái kia, hơn nữa, hắn với đôi phó thủ của hắn cũng là một đội phi thường lợi hại. Kêu cái gì Mạc Mạc, hai người phối hợp khăng khít căn bản không cho tuyển thủ khác cơ hội nào. Chỉ thiếu chút nữa là đã giành được đệ nhất ở trên tất cả hạng mục. Ai, đáng tiếc ngươi không có mặt, nếu không, chúng ta có cơ hội cùng bọn họ liều mạng."
Niệm Băng trong lòng cả kinh, "Mạc Mạc là trợ thủ Tiểu Thiên, điều này sao lại có thể xảy ra?" Lúc trước, ở Hoa Long trù nghệ khiêu chiến tái, Mạc Mạc chính là siêu cấp trù sư kế sau hắn và Tiểu Thiên, thế nhưng lại cam nguyện vì Tiểu Thiên trợ thủ, điểm này Niệm Băng đúng là không ngờ đến. :
Tuyết Tĩnh nói: "Có cái gì không chứ, đó là chuyện người ta, còn có thời gian ba năm nữa kỳ Nhất giới Trù Thần đại tái tiếp theo sẽ bắt đầu. Đến lúc đó ngươi nhất định phải bỏ hết thảy mọi việc, đại diện Thanh Phong trai chúng ta xuất chiến. Có như thế nào cũng phải được cái đệ nhất để trở về cho chúng ta cũng nở mày nở mặt một hồi đi. Bất quá, Tiểu Thiên đạt được quán quân, lại giống như tịnh không quá hưng phấn. Minh thúc thúc nói, Tiểu Thiên lúc phát biểu cuối cùng đề cập tới một đối thủ không có tới tham gia thi đấu, kia mới là đối thủ trong lòng hắn hy vọng gặp, cái này không phải chính là nói đến ngươi ư."
Niệm Băng ánh mắt lưu chuyển, "Tiểu Thiên a! Tiểu Thiên, ngươi thật đang đợi ta sao? Lần này ta khiến ngươi thất vọng, nhưng lần tiếp theo này, ta nghĩ chính là lúc chúng ta quyết định thắng bại. Hơn ba năm, cũng đã đủ chính mình xử lý những sự tình còn lại. Nghĩ tới đây, hắn kiên định gật đầu, nói: "Tuyết Tĩnh, cho dù ngươi không nói, ta cũng nhất định phải cùng hắn tranh tài một lần. Xem Âm Dương điều hòa thái cực thủ của hắn lợi hại, hay là tổng hợp thực lực của ta mạnh." Ma pháp thực lực tăng lên, khiến cho ngộ tính của Niệm Băng tại các phương diện tăng cường trên mức độ lớn, trù nghệ tới cảnh giới của hắn, đã không cần phải tu luyện quá nhiều, lĩnh ngộ trong lòng mới là mấu chốt. Tuyết Tĩnh vài câu nói đơn giản đã làm trong lòng hắn tràn ngập chiến ý. Mặc dù bây giờ còn không phải thời điểm thi đấu, nhưng hắn cũng đã đem Tiểu Thiên thành đối thủ cực mạnh của mình tại phương diện Trù nghệ. Đối thủ càng mạnh, Niệm Băng ngược lại càng hưng phấn. Chỉ có tranh đấu với đối thủ hơn hẳn liên tục, hơn hẳn chính mình, mới có thể làm cho trù nghệ càng thêm hoàn mĩ.
Tuyết Tĩnh nói: "Vậy là tốt rồi, chỉ cần ngươi đồng ý thay chúng ta tham gia thi đấu, lần này vừa đi mà sự tình đã mất hơn một năm, Từ nay về sau ngươi phải đối tốt đối với Linh Nhi của chúng ta nhé."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Ta sẽ làm, Tuyết Tĩnh, ngươi mới từ Băng Nguyệt đế quốc trở về, tình thế đại lục bây giờ có hay không có biến hóa gì, ngươi có biết đàm phán của Áo Lan đế quốc bên kia tiến hành như thế nào? Áo Lan đế quốc rốt cuộc chọn lựa như thế nào?"
Tuyết Tĩnh lắc đầu, nói: "Không rõ lắm, ta từ trươc tới giờ không quan tâm tới sự tình chính trị, chúng ta là mở tửu điếm, bất luận đại lục như thế nào lay chuyển, người luôn luôn phải ăn cơm, chính trị này và chúng ta có quan hệ gì." Nói tới đây, nàng thần sắc vừa động, tựa hồ nghĩ tới cái gì, "Ôi, được rồi, có chuyện nhưng vẫn nên nói cho ngươi. Bây giờ không riêng tình huống của Áo Lan đế quốc không tốt lắm, tình huống của Băng Nguyệt đế quốc tựa hồ cũng không quá tốt. Hảo huynh đệ Yến Phong kia của ngươi bây giờ rất phiền não a! Bởi vì, hắn tiếp lời mời của Hoa Dung đế quốc, mời Băng Nguyệt đế quốc phái sứ giả đi Hoa Dung đế quốc, đi tham gia cái gì Tứ quốc công luận đại hội."
Niệm Băng nhướng mày, nói: "Tứ quốc công luận đại hội, đó là cái gì? Hoa Dung đế quốc rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Tuyết Tĩnh lắc đầu nói: "Cái này ta thì không rõ lắm, bất quá, cái đại hội này tựa hồ là Hoa Dung đế quốc và Lãng Mộc đế quốc cùng đề xuất. Trước khi ta trở về hình như thấy đã có sứ giả của Lãng Mộc đế quốc phái đi đã tới Băng Nguyệt đế quốc qua Băng Tuyết thành, nên nếu ngươi muốn tới Băng Nguyệt thành thì hãy đi đi. Thật không biết bọn họ muốn làm cái gì. Băng Nguyệt đế quốc trong các nước chỉ là mức độ trung bình, bởi vì có Băng Tuyết nữ thần tế tự đứng sau lưng, mới có thể yên ổn trở thành một đại cừơng quốc. Nhưng Băng Thần tháp từ sau khi Yến Phong kế thừa, tựa hồ thái độ đối với Băng Nguyệt đế quốc có chút lãnh đạm, thậm chí không có phái cao thủ trong tháp giúp hộ vệ Yến Phong, tình huống bây giờ vi diệu, sự tình cụ thể, có lẽ chỉ có huynh đệ của ngươi kia mới biết được."
Niệm Băng gật gật đầu, nhìn thoáng qua Phượng Nữ tam nữ, nói: "Xem ra lựa chọn của ta là chính xác. Chúng ta liền trước hết tới Băng Nguyệt thành đi một chuyến. Bất luận Tứ quốc công luận đại hội này muốn nghị bàn là sự tình gì, trước khi đại hội này kết thúc, chắc chắn Áo Lan đế quốc sẽ không dễ dàng nhận lời cái gì. Có lẽ, chúng ta tại Hoa Dung đế quốc, trực tiếp có thể gặp mẫu thân bọn họ đi."
Phượng Nữ gật đầu, nói: "Tất cả liền do chàng an bài đi, chúng ta đều nghe lời chàng."
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn về phía Niệm Băng, lúc này Tuyết Tĩnh đã buông tha hắn, "Huynh đệ, ngươi vừa mới trở về liền vội vã đi sao? Ít ra lưu lại vài ngày bồi tiếp chúng ta?"
Niệm Băng cười khổi nói: "Bây giờ đại lục hỗn loạn, gia gia của ta và Phựơng Nữ, phụ mẫu của Thần Thần đều cuốn vào trong trường tranh đấu này, mặc dù chúng ta vài người vị tất có thể làm cái gì, nhưng chung quy nên cố chút sức lực, ít nhất, cũng phải bảo đảm an toàn của thân nhân chúng ta, ta lại không muốn gặp lại cục diện không tốt, nếu không, ta làm sao có thể an tâm đi? Trong lòng hắn quả thật có chút mâu thuẫn, nhưng mâu thuẫn lại tịnh không cường lịêt, lần này trở về, hắn và thay đổi căn bản lớn nhất chính là tin tưởng tăng cường trên mức độ lớn. Chẳng những là bởi vì thực lực tăng cường, đồng thời cũng bởi vì sự tiến hóa của Thiên Nhãn huyệt, khiến cho hắn chưởng khống trên các phương diện lớn càng thêm rõ ràng, lấy thực lực của chính mình và Phượng Nữ ba người tăng lên, tuyệt đối là một cái tiểu tập đoàn có thực lực khủng bố, mặc dù không thấy được khả năng xung quanh chính cục, nhưng Niệm Băng lại có tín tâm ở trong đó đọ sức, có thể đạt đựơc kết quả dạng gì liền phải xem sự cố gắng của bọn họ. Huống chi, Niệm Băng thân là Giáo chủ của Huyết Sư giáo, có được thế lực ngầm khổng lồ nhất, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn đối với mình tin tưởng mười phần. Bây giờ tình huống không phải mười phần rõ ràng, còn có rất nhiều nơi có thể hành động. Hắn hiện tại chỉ là hi vọng, hơn một năm không trở lại Huyết Sư giáo, bên kia không cần xuất hiện biến hòa gì thì tốt rồi.
Gia Lạp Mạn Địch Tư mỉm cười nói: "Vậy các ngươi yên tâp đi đi, khi nào muốn trở về, chúng ta đều ở chỗ này chờ ngươi. Niệm Băng, ngươi còn nhớ rõ người lúc trước đây cướp đọat Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình chứ?"
Niệm Băng trong mắt hàn quang chợt lóe, nói: "Nhớ rõ, đương nhiên nhớ rõ, những người đó khiến ta lưu lại ấn tượng rất sâu." Thân ảnh của Tà Nguỵêt trong đầu hiện lên, lúc trước, đúng là trước mặt một vài cường giả của Hắc ám thế lực này suýt nữa mất mạng, hắn lại như thế nào sẽ không nhớ rõ đi?"
Gia Lạp Mạn Địch Tư nói: "Có khoảng thời gian nửa năm nữa, liền tới Chí âm chi nhật mà Long Thần đại nhân nói, cơ hội tốt như vậy trăm năm khó gặp, ta nghĩ, Hắc ám thế lực này sẽ không bỏ qua cơ hội lần này. Bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp thừa thời cơ này mở ra phong ấn của Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, tới khi đó, ta hy vọng ngươi có thể cùng chúng ta đi ngăn cản bọn chúng."
Niệm Băng trong mắt toát ra một tia do dự, thở dài một tiếng, nói: "Ngăn cản bọn họ thật sự chính xác sao? Thần Chi đại lục thật sự đúng là lĩnh vực của Thần sao? Ta đi qua nơi đó, mới biết đựơc nơi đó đáng ra nên gọi là địa ngục. Gia Lạp Mạn Địch Tư đại ca, không phải ta không muốn giúp các người, nhưng lấy thực lực của đám người Tà Nguỵêt kia mà xem. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ căn bản không có khả năng chống lại Thất Long Vương. Huống chi, theo ta biết, Thần Chi đại lục cũng sẽ phái thần nhân tới hiệp trợ các người."
Gia Lạp Mạn Địch Tư kinh ngạc nói: "Ngươi không muốn tham gia sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên những gì bọn gia hỏa Tà Nguỵêt kia gây ra đối với ngươi?"
Niệm Băng lắc đầu nói: "Không, ta đương nhiên sẽ không quên. Ta đối với đám Tà Nguỵêt mấy tên gia hỏa này tịnh không một tia hảo cảm. Nhưng đối với Di Thất đại lục, thái độ của ta lại không giống. Có lẽ, ta nghĩ Di Thất đại lục nên trở về, chuyện đó có khi tốt hơn đối với thế giới này của chúng ta."
Gia Lạp Mạn Địch Tư có chút mơ hồ nhìn Niệm Băng, Niệm Băng cũng đồng dạng nhìn hắn, sau nửa ngày, Gia Lạp Mạn Địch Tư thở dài một tiếng, nói: "Ngươi không muốn đi, ta cũng không thể miễn cưỡng. Ngươi tự lo liệu chính mình nhé. Di Thất đại lục là không thể trở về. Bằng không, thế giới này của chúng ta sẽ có một trận hỗn loạn thật lớn, không có kẻ nào có thể dự đoán trước cụ thể sẽ phát sinh tình huống gì, thế nên chúng ta nhất định sẽ toàn lực ngăn cản Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình mở ra."
Niệm Băng kỳ thật trong lòng rất do dự, nếu vì Tích Lỗ, hắn đương nhiên nguyện ý để Di Thất đại lục trở về, thậm chí là vì Ngưỡng Quang đại lục, hắn cũng nguỵên ý để cho Di Thất đại lục trở về, dù sao cùng Thần Chi đại lục so sánh, người Di Thất đế quốc tựa hồ phải mạnh hơn rất nhiều. Nhưng lo lắng của hắn đến từ Tà Nguỵêt. Đám người Tà Nguyệt kia sở trường hết sức âm tà, nếu thật sự dựa theo lời chú ngữ, sau khi Di Thất đế quốc trở về thần phục Tà Nguỵêt, có lẽ trình độ phá hoại đối với thế giới nhân loại sẽ không thấp so với Thần Chi đại lục, đến lúc đó, hạo kiếp lại không thể tránh. Cho nên, hắn bây giờ mới do dự không quyết, không biết chính mình nên làm như thế nào mới đúng. Bởi vậy, hắn cự tuỵêt đề nghị của Gia Lạp Mạn Địch Tư, tất cả liền do ông trời quyết định đi, ai biết thiên ý như thế nào? Chính mình muốn làm, trước tiên là đem toàn bộ sự tình còn vướng mắc làm cho rốt ráo.
Phượng Nữ giữ chặt tay Niệm Băng, nhìn thoáng qua Gia Lạp Mạn Địch Tư đang có chút không thoải mái, Niệm Băng quay đầu nhìn nàng một cái, hắn tự nhiên hiểu được ý tứ của Phượng Nữ, nếu không có Gia Lạp Mạn Địch Tư, chỉ sợ cũng không có Niệm Băng hôm nay, phần ân tình này không thể không báo.
Nghĩ tới đây, Niệm Băng hít sâu một hơi, nói: "Đại ca, thứ lỗi cho tiểu đệ. Ngươi cũng là từ Thần Chi đại lục tới, sự tình bên kia ngươi nên so với ta rõ ràng hơn. Như vậy đi, ta mặc dù chưa chắc sẽ trợ giúp các người, nhưng tới lúc đó ta cũng không nhất định không tới chỗ đó, nếu có sự tình gì uy hiếp đến các người phát sinh, tiểu đệ quyết không chối thoát."
Gia Lạp Mạn Địch Tư ha ha cười, nói: "Hảo, lúc này mới là hảo huynh đệ của ta. Kỳ thật, ý tứ của ngươi ta cũng hiểu được. Chúng ta bảy vị Long Vương nguỵên ý ở lại Ngưỡng Quang đại lục cũng không chỉ bởi vì nơi này có cuộc sống mỹ hảo, nguyên nhân quan trọng hơn chính là chúng ta không muốn cùng các Thần nhân liên quan. Mấy tên gia hỏa ta thấy đều ác tâm. Nhưng mà, Di Thất đại lục biến mất trên ngàn năm, ai biết bọn họ phát triển tới cấp độ nào đây? Nếu bọn họ đã phát triển tới tình trạng Thần Chi đại lục theo không kịp, sợ là thế giới của chúng ta sẽ gặp phải tai nạn thật lớn. Cho nên, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, đã là Thần Khiển đại chiến ngàn năm trước thắng thua nhất phân, cần gì phải lại xuất thêm chuyện xấu đi? Tốt lắm, không quấy rầy cặp tiểu vợ chồng các ngươi đoàn tụ nữa. Tĩnh Tĩnh, chúng ta đi ra ngoài đi." Nói xong, hắn nhìn Niệm Băng một cái thật sâu, lúc này mới kéo Tuyết Tĩnh đi ra ngoài động.