Băng Hỏa Ma Trù

- Trật Tự.

Thời Gian Chi Thần đặt tay lên vai Trật Tự Chi Thần.

Hoàng quang mờ nhạt trong mắt Trật Tự Chi Thần biến mất:

- Quên đi, Trật Tự. Hắn cũng không nói sai, lần này ngươi và Hủy Diệt thật sự đã hơi quá đáng. Hủy diệt vĩnh viễn dễ hơn kiến thiết rất nhiều, đó dù sao cũng là một nền văn minh mà. Người trẻ tuổi, ngươi có thể đi rồi. Văn minh của Di Thất Đại Lục mặc dù đã mất đi, nhưng dưới sự cố gắng của Ngưỡng Quang Đại lục các ngươi, thì sẽ có thể một lần nữa có được nền văn minh mới. Mà tính mạng là sự đảm bảo cho việc kiết thiết văn minh của các ngươi. Có thực lực hủy diệt được Hi Giới, thì bất kể là ngươi có được Tạp Áo và Thiên Hương trợ giúp hay không, ngươi cũng là một nhân loại vĩ đại. Ta không muốn thấy ngươi cứ thế mà chết đi. Ngươi phải hiểu rằng, chống lại chúng ta chẳng có ý nghĩa gì

Niệm Băng hơi kinh ngạc nhìn Thời Gian Chi Thần. Từ trên người ba gã Chân Thần, hắn cảm nhận tâm trạng khác nhau. Tâm trạng của Hủy Diệt Chi Thần là màu đen, tượng trưng cho bạo lực và giết chóc, cùng với huyết tinh vô tận. Mà Trật Tự Chi Thần lại có màu xám trắng, trong đó tâm trạng có rất nhiều mặt trái. Chỉ có tâm trạng của vị Thời Gian Chi Thần là hoàn toàn có màu trắng, trong đó, thậm chí còn có đôi chút bi thương.

- Cảm ơn ngươi đã chỉ điểm, Thời Gian Chi Thần Đại nhân. Tuy nhiên, ta thực sự muốn biết, bi thương của ngài là vì sao vậy?

Thời Gian Chi Thần sững sờ một lát, nói:

- Người trẻ tuổi, quan sát của ngươi rất nhạy cảm. Ngươi nói rất đúng, trong lòng của ta quả thật có sự bi thương. Dù sao cũng là đối thủ hàng vạn năm, nghĩ đến việc các nàng sắp bị hủy diệt, ta không tránh khỏi bị khổ sở đôi chút. Nhưng mà, đó lại là sứ mạng của chúng ta, là điều chúng ta phải làm. Đi đi, gọi các nàng ra đây, dù cho các nàng có ẩn dấu hơn nữa, chúng ta cũng có thể cảm nhận trên vùng đất này tồn tại khí tức của các nàng

Niệm Băng nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:

- Thứ các ngươi muốn tìm không phải là Tạp Áo và Thiên Hương, mà là Tâm Tình Chi Thần, hoặc là nói, chính là một bán Tâm Tình Chi Thần không hoàn mỹ. Nếu là nói như vậy, các ngươi chỉ cần tìm ta là được. Nói theo một nghĩa nào đó, ta bây giờ chính là Thiên Hương và Tạp Áo. Chỉ cần các ngươi có thể hủy diệt được ta, vậy chiến đấu vạn năm của các ngươi cũng đã hoàn toàn kết thúc

Hủy Diệt Chi Thần dùng giọng nói rõ ràng mà trầm thấp nói:

- Tạp Áo và Thiên Hương để ngươi làm kẻ thế mạng phải không?

Niệm Băng cũng không trả lời câu hỏi của Hủy Diệt Chi Thần, mà là lạnh nhạt nói:

- Quá khứ đã trôi qua thì đã là quá khứ. Các ngươi đến bây giờ đều không thể nhìn ra ta là ai, thì trận chiến tranh này đã phân được thắng bại. Cũng giống như ta đã nói với Hi Giới, mình đã làm sai, thì mình phải chuộc tội. Mà tội nghiệt của các ngươi thật sự quá nhiều, cảm hóa đã không có tác dụng, chỉ có Tử vong, mới là lựa chọn tốt nhất của các ngươi

Ba vị Chân Thần rốt cuộc cũng cảm thấy không đúng. Nhân loại trước mặt ba người bọn họ, có thể không bị khí thế áp bách, lại còn trả lời dễ dàng, thậm chí kháng cự như vậy, có thể là người bình thường sao? Bọn họ đồng thời thấy được một đạo hào quang màu tím bay ra ngoài. Mặc dù không có Năng lượng ba động, nhưng ba sắc mặt ba vị Chân Thần đều xảy ra biến hóa.

Hai mắt Trật Tự Chi Thần biến thành màu vàng, hai mắt Hủy Diệt Chi Thần biến thành màu đỏ, hai mắt Thời Gian Chi Thần biến thành màu bạc. ba người chỉ lóe lên, ba thân ảnh đột nhiên biến mất, chỉ có một năng lượng thể hư ảo xuất hiện trước mặt màn hào quang màu tím.

- Trật tự của Thế giới này do ta là Chúa Tể, dựa theo trật tự của ta mà tiến đến

- Thời gian của thế giới này do ta khống chế. Ta ra lệnh cho thời gian ngừng lại

- Trên thế giới này, chỉ có ta có năng lực hủy diệt tất cả. Hủy diệt đi, Linh hồn tội ác

Ba âm thanh trong hỗn loạn vang lên, quang mang ba màu không có nguyên tố ba động gì bay ra, nghênh đón màn hào quang màu tím.

Trong nháy mắt khi màn hào quang bốn màu hợp vào nhau trên không trung, tất cả như ngừng lại. Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục bên dưới đều đang duy trì tư thế trước đó, thời gian như ngừng lại, tất cả trật tự dường như đã thay đổi. Nhưng tình huống đó, chỉ duy trì trong nháy mắt mà thôi.

Bốn màn hào quang đồng thời biến mất, mà trên người ba vị Chân Thần đã có thêm một tầng khí tức màu tím.

- Vì sao, điều này không thể nào

Trật Tự Chi Thần buồn bã nói.

Niệm Băng cười lạnh, nói:

- Quả thật, ngươi có được năng lực khống chế tất cả trật tự. Đáng tiếc, tâm trạng thiên biến vạn hóa, cũng không có trật tự gì. Cho dù là có, cũng không phải là thứ mà ngươi có thể nắm chắc. Thời gian ngừng lại, cũng không ảnh hưởng đến ba động tâm trạng. Thời gian ngừng lại vĩnh viễn cũng chỉ là tương đối, mà sự tồn tại của tâm trạng của ta lại có tính chất vĩnh viễn. Cho nên, khống chế thời gian đối với người bình thường mà nói, có lẽ có thể khiến hắn già yếu chết đi trong nháy mắt. Nhưng đối với ta mà nói, lại không có tác dụng gì. Còn Hủy diệt, Hủy diệt thân thể dễ dàng, hủy diệt tinh thần cũng không quá khó khăn. Nhưng tâm trạng của mỗi người tồn tại trong mỗi một tế bào, cũng không thể hủy diệt. Bây giờ, các ngươi nên hiểu được?

Vẻ mặt Thời Gian Chi Thần trở nên tái nhợt nhìn Niệm Băng:

- Ngươi, ngươi đã trở thành Tâm Tình Chi Thần chính thức? không, điều này sao có thể chứ?

Niệm Băng mỉm cười nói:

- Trên thế giới này, vốn không có chuyện gì là không thể. Lúc ta còn nhỏ đã hiểu được đạo lý này. Các ngươi vốn không có khả năng tồn tại, nhưng các ngươi không phải cũng đã xuất hiện đó sao? Tạp Áo và Thiên Hương đúng là vì hiểu được sự huyền ảo cao thâm nhất của tâm trạng, mới có thể tạo ra Tâm Tình Chi Thần ta để chiến đấu với các ngươi, đã vẽ lên một bức tranh hoàn mỹ. Các ngươi mặc dù có thực lực hủy diệt Tạp Áo và Thiên Hương, nhưng các ngươi lại vĩnh viễn không thể chống lại Tâm Tình Chi Thần. Năng lực khống chế Tâm trạng của ta, chỉ trong một nháy mắt là có thể đạt đến cấp 18 không thể dùng số lượng để mà hình dung. Cho dù có ba mươi tên Chân Thần, kết cục của các ngươi cũng không thể nào thay đổi.

Trật Tự Chi Thần và Hủy Diệt Chi Thần phẫn nộ hét lên một tiếng, nhưng bọn họ lại hoảng sợ phát hiện, mình đã mất đi những năng lực vốn nên tồn tại. Tất cả trở nên rất đơn giản, không hề hoa mỹ, bọn họ chỉ nhìn thấy một nụ cười mơ hồ trên môi Niệm Băng.

Hai bóng người một đen một trắng đồng thời tách ra từ người Niệm Băng. Đó không phải là tồn tại ở hình thái năng lượng, mà là hai người chân thật. Hai nàng đều có khuôn mặt hoàn mỹ, ôn hòa.

Tạp Áo nói:

- Đúng thế. Tất cả cũng nên kết thúc. Ngày chúng ta sinh ra, sau năm vạn năm cho đến tận hôm nay, vẫn đang không ngừng tranh đấu. mà bây giờ, do Tâm Tình Chi Thần chính thức đứng ra giải quyết những việc này

Thiên Hương nói:

- Mặc dù đã trôi năm vạn năm, nhưng Nhân Loại Tiến Hóa Chi phụ đã chiến thắng Khoa Kỹ Chi Phụ. Các ngươi không thể không thừa nhận thất bại của mình

Ánh mắt của Niệm Băng đột nhiên trở nên ngưng trọng, nói:

- Trật Tự Chi Thần, ta lấy danh nghĩa Tâm Tình Chi Thần ban cho ngươi Oán hận. Hủy Diệt Chi Thần, ta lấy danh nghĩa Tâm Tình Chi Thần ban cho ngươi Phẫn Nộ. Hãy đi đi, biến mất khi tâm trạng đạt đến cực điểm

Hào quang màu tím trong nháy mắt khiến cho hai gã Chân Thần biến thành màu tím, theo tiếng rống giận đầy phẫn nộ và tiếng rống giận không cam lòng tràn ngập oán hận, hai luồng hào quang biến thành nguyên tố nhỏ bé nhất trên thế giới và biến mất. Cực điểm của mỗi một loại tâm trạng, ngay cả tinh thần lạc ấn của Trật Tự Chi Thần và Hủy Diệt Chi Thần đều không hề lưu lại, biến mất theo Linh hồn của bọn họ.

Thời Gian Chi Thần không hề nhìn hai tên đồng bọn đã ở cùng nhau năm vạn năm biến mất. Ánh mắt hắn rất bình tĩnh, lạnh nhạt nói:

- Trước khi đi theo bọn họ, ta muốn biết, các ngươi rốt cuộc ở tình huống gì mà lĩnh ngộ được huyền bí cuối cùng của Tâm Tình Chi Thần? Mà huyền bí này là cái gì? Nếu ta nhớ không sai, hai ngày trước khi chúng ta dùng năng lực cảm nhận thực lực của các ngươi, các ngươi còn không có biến hóa quá nhiều. Ta thật khó có thể tin được, trong nháy mắt các ngươi đã hiểu ra

Tạp Áo mỉm cười nói:

- Cho dù ngươi có không muốn tin thì đây cũng là sự thật. Thực ra, nói cho ngươi cũng không sao cả. Lúc trước, Nhân loại Chi phụ đã sai càng sai hơn là sinh chúng ta ra có cùng giới tính. Mà hai loại năng lượng cực đoan Sinh mệnh và Tử vong lại chỉ có thể dung hợp hoàn mỹ khi tình yêu đạt đến đỉnh cao. Tình yêu, chính là một loại đặc thù nhất trong tất cả tâm trạng, cũng là thứ duy nhất làm cho tâm trạng thăng hoa đến cực điểm mà không gặp phải kết cục hủy diệt. Mà ta và Thiên Hương lại đều là phái nữ, bất kể tu luyện như thế nào, cũng không thể xuất hiện tình huống tình yêu đạt đến cực điểm. Ngày hôm qua chúng ta đã lĩnh ngộ được tất cả, mà lĩnh ngộ này chỉ cần trong nháy mắt là đủ rồi. Trong nháy mắt đó, chúng ta rốt cuộc hiểu được rằng tình yêu cực điểm chính là dâng hiến. Cũng ở trong nháy mắt đó, Niệm Băng đã chính thức trở thành Tâm Tình Chi Thần

Thời Gian Chi Thần sững sờ một lát, nụ cười khổ sở xuất hiện trên khuôn mặt của hắn:

- Cám ơn các ngươi đã nói cho ta biết những điều này. Ta rốt cuộc cũng hiểu được. Đúng thế, chính như các ngươi nói, Khoa Kỹ Chi Phụ đúng là vẫn thua Nhân Loại Tiến Hóa Chi phụ. Mà trên thế giới này, rốt cuộc đã có một vị Thần chính thức. Có thể lĩnh ngộ chân lý Tình yêu, vị Thần như hắn mới có lợi cho thế giới này

Nói đến đây, ánh mắt của hắn dừng lên người Niệm Băng:

- Xin ngươi bảo vệ thật tốt cho Đại lục xinh đẹp này. Bây giờ, ngươi sẽ cho ta tâm trạng gì? Ta thực sự muốn biết, mình sẽ tiêu vong vì tâm trạng gì

Niệm Băng mỉm cười, nhìn khuôn mặt hoàn mỹ như con gái của Thời Gian Chi Thần, nói:

- Nếu ta muốn ban cho ngươi một loại tâm trạng, thì đã không lưu ngươi lại đến bây giờ. Cũng không cần để cho Tạp Áo và Thiên Hương nói nhiều với ngươi như vậy. Thực ra, Tâm Tình Chi Thần cũng không phải là một sự tồn tại đặc biệt. Thậm chí không cần có hai loại năng lượng Sinh Mệnh và Tử Vong làm trụ cột, mỗi một người đều có khả năng trở thành Tâm Tình Chi Thần, chỉ là năng lượng mạnh yếu khác nhau mà thôi. Thời Gian Chi Thần, ta có thể cảm nhận biến hóa trong tâm trạng của ngươi. Từ tâm trạng của ngươi, ta cũng có thể hiểu được ngươi là người như thế nào. Ngươi khác với Hủy Diệt Chi Thần và Trật Tự Chi Thần, tâm trạng của ngươi chỉ có thể do chính ngươi tìm lấy. Bây giờ, ngươi có thể đi

Thời Gian Chi Thần giật mình nói:

- Ngươi không giết ta sao?

Niệm Băng nhún vai nói:

- Tại sao ta phải giết ngươi? Yên tâm, ta không phải vì ngươi xinh đẹp như con gái mà giữ tính mạng của ngươi lại. Tính mạng của ngươi, là do ngươi tự mình giữ lại

Thời Gian Chi Thần tức giận nói:

- Ngươi đâm trúng vết thương sâu nhất của ta, ta ghét nhất bị người khác nói ta xinh đẹp giống con gái

Niệm Băng cười ha ha nói:

- Nhưng đó lại là sự thật, hình dung về ngươi, ta chỉ có thể dùng từ xinh đẹp, nhưng không thể dùng từ anh tuấn, không phải sao?

Thời Gian Chi Thần cũng cười:

- Không biết vì sao, Trật Tự Chi Thần và Hủy Diệt Chi Thần chết đi ta lại không thấy bi thương. Ngược lại cảm thấy rất thoải mái, có lẽ bởi vì những thứ trên lưng chúng ta phải gánh đã đột nhiên được giải thoát

Niệm Băng gật gật đầu nói:

- Đây là sự thăng hoa của tâm trạng. Cũng bởi vì như vậy, người bây giờ không phải nghĩ nhiều. Ta nghĩ, ngươi giống như Tạp Áo và Thiên Hương, đã sớm hy vọng có được cuộc sống của bản thân mình. Hoặc có thể nói là cuộc sống của người bình thường.

Thời Gian Chi Thần gật gật đầu nói:

- Đúng vậy. Chúng ta vốn định đánh bại Tạp Áo và Thiên Hương sẽ rời khỏi thế giới này, đi tìm một thế giới có Sinh mệnh để sống một cuộc sống hoàn toàn mới. Với thực lực của chúng ta mà nói, đây là việc hoàn toàn có thể làm được. Nhưng bây giờ nhìn lại, cũng chỉ có một mình ta. Ta thực không ngờ được rằng, chúng ta thật vất vả mới tu luyện đến cảnh giới chiến kỹ ba hợp một hoàn mỹ như vậy mà còn không có tác dụng gì, còn mất đi tính mạng của bọn họ. Có lẽ tất cả là sự sắp đặt của trời cao. Sự thật đã xảy ra trước mắt, ta có nói thêm gì nữa cũng vô dụng. Được rồi, ta phải đi, có lẽ từ nay về sau chúng ta không có cơ hội gặp lại nữa. Tạp Áo, Thiên Hương, chúc mừng các ngươi đã tìm được hạnh phúc của riêng mình. Mà ta còn phải tiếp tục tìm kiếm. Nói không chừng ta cũng có thể lĩnh ngộ cảm giác tình yêu cực điểm đó

Nói xong, hắn cười cười, thân hình chuyển một vòng trong không trung, phá vỡ không trung mà bay đi. Nhìn thấy Thời Gian Chi Thần đã rời đi, Niệm Băng cảm thấy rất thoải mái, chuyện mình muốn làm đã xong hết. Tất cả có thể nói là biến hóa đầy kịch tính. Hắn tuyệt đối không thể thể ngờ được, kết quả cuối cùng lại là như vậy. Thời Gian Chi Thần đi rồi, Trật Tự Chi Thần và Hủy Diệt Chi Thần biến mất bởi năng lực mà hắn mới có được. Uy hiếp lớn nhất của Ngưỡng Quang Đại lục là Thần Nhân cũng đã biến mất, tất cả đều đã tốt đẹp.

- Niệm Băng, chàng đang nghĩ cái gì?

Tạp Áo mỉm cười hỏi.

Niệm Băng cười khổ nói:

- Ta nghĩ, làm thế nào để nói với cha mẹ, bạn bè và vợ mình giải thích sự tồn tại của hai nàng. Chẳng lẽ các nàng không phát hiện ra rằng, liên quân Ngưỡng Quang Đại lục bên dưới đang nhìn chúng ta sao? Ta rốt cuộc nên giải thích với bọn họ như thế nào?

Thiên Hương bật cười, nói:

- Chuyện này không phải đơn giản sao? Chàng có thể khống chế tâm trạng của bất cứ kẻ nào, để bọn họ dễ dàng chấp nhận chúng ta

Niệm Băng nghiêm mặt nói:

- Thực lực của Thần tuyệt đối đáng sợ. Ta mặc dù là Tâm TìnhChi Thần, nhưng bắt đầu từ bây giờ ta sẽ không dễ dàng sử dụng năng lực của mình. Nếu không, cũng sẽ giống như đám Thần Nhân, mang đến rất nhiều phiền toái không cần thiết. Bây giờ, tất cả đã được giải quyết, ta và các nàng lúc trước đều nghĩ giống nhau, hy vọng làm một người bình thường, sống cuộc sống của người bình thường. Thực ra, có lẽ các nàng không tin, ta còn có một điều vẫn đang theo đuổi, bây giờ, cũng nên là lúc ta cố gắng vì mục tiêu đó

Tạp Áo nói:

- Niệm Băng, chàng không cần phải lo lắng. Ta nghĩ ngươi có thêm hai người vợ nữa, thì với thực lực của ngươi hiện nay và cống hiến của ngươi đối với Ngưỡng Quang Đại lục mà nói sẽ không có bất cứ kẻ nào nghi ngờ. Còn ba người vợ kia của ngươi, thì giao cho chúng ta liên lạc. Ngươi phải tin chúng ta, mặc dù chúng ta đã mất đi năng lực, nhưng năm vạn năm đâu phải sống không

Nhìn ánh mắt tự tin của Tạp Áo và Thiên Hương, Niệm Băng cười cười. Đúng thế, hắn có được năng lực của Tạp Áo và Thiên Hương, nhưng trong quá trình dung hợp đó Thiên Hương và Tạp Áo cũng chiếm được tình yêu tận sâu trong đáy lòng mình. Trên thế giới này, bất kể là Ngưỡng Quang Đại lục hay là Di Thất Đại Lục, hôm nay đã đến chung kết, đồng thời cũng bắt đầu một cuộc sống mới.

Ánh mặt trời, thật là ấm áp, mặc dù cũng không phải ánh bình minh buổi sớm, nhưng Niệm Băng cảm thấy rất thân thiết. Hắn biết, mình sẽ không tham dự vào chiến tranh hay tranh đấu gì trên Đại lục nữa, mà muốn hưởng thụ trọn vẹn cuộc sống, ở cùng một chỗ với người thân và bạn bè.

-----------------------

Thời gian trôi qua rất nhanh, ba năm thoáng cái đã qua.

Áo Lan Thành, thủ đô Áo Lan Đế quốc lúc này đã biến thành một nơi phồn vinh sầm uất. So sánh với mấy năm trước, không chỉ ở đây, mà cả Áo Lan Đế quốc đã biến hóa long trời lở đất. mà tất cả những điều này, đều vì sự xuất hiện của Di Thất Đại Lục.

Mấy năm nay, trên Ngưỡng Quang Đại lục đã xảy ra biến hóa rất lớn. Bốn Đại đế quốc một lần nữa ký kết điều ước hòa bình. Điều ước có thời hạn một trăm năm, mà nội dung chủ yếu của điều ước chỉ có năm chữ: Hòa Bình Cùng Phát Triển.

Có vùng đất rộng lớn mới xuất hiện trên Di Thất Đại Lục, bốn Đại đế quốc không cần vì mở rộng lãnh địa của mình mà phát động chiến tranh. Điều họ cần làm nhất bây giờ chính là không ngừng lợi dụng tài nguyên của Ngưỡng Quang Đại lục và các loại khoáng sản thiên nhiên trên Di Thất Đại Lục, một lần nữa kiến thiết lại Di Thất Đại Lục.

Mà sau khi Di Thất Đại Lục, Băng Nguyệt Đế quốc và Áo Lan Đế quốc vốn là hai nước yếu nhất trên Ngưỡng Quang Đại lục lại đạt được lợi ích lớn nhất. Bởi vì khoảng cách từ hai nước này đến Di Thất Đại Lục là gần nhất. Vì vậy nên có ưu thế rất lớn. Áo Lan Đế quốc và Băng Nguyệt Đế quốc toàn lực hợp tác, lấy Băng Nguyệt hồ được tạo nên từ ba năm trước làm trụ cột dần phát triển vào bên trong Lục địa. Mà Hoa Dung Đế quốc lại thông qua lực lượng Hải vận cường đại phát triển theo một hướng khác. Bởi vì sự không ổn định của Hải dương và lộ trình xa xôi, nên hạn chế tốc độ phát triển của Hoa Dung Đế quốc. Vì vậy, bình hành của bốn Đại đế quốc có một trật tự mới ở Di Thất Đại Lục.

Lãng Mộc Đế quốc cũng có ưu thế của riêng mình. Bọn họ dựa vào các loại giống lương thực và Băng nhĩ trong nước, giao dịch với hai nước Áo Lan Đế quốc và Băng Nguyệt Đế quốc đạt được quyền thông đi qua hai nước, ở bên ngoài Quốc thổ hai nước, phát triển nước mình.

Ba năm trôi qua, Di Thất Đại Lục hoang tàn đã hiện ra một cảnh tượng hoàn toàn mới. Khắp nơi đều là các loại nông sản tràn ngập sức sống, ở một ít nơi có vị trí địa lý rất tốt, từng tòa thành thị đã bắt đầu được xây dựng. Mà bây giờ, cả Di Thất Đại Lục mới có hai thành thị đã được xây dựng xong, một chính là Băng Niệm Thành do Băng Nguyệt Đế quốc dựng lên ở Băng Nguyệt hồ. Mà một tòa khác, là do do Áo Lan Đế quốc dựng lên có tên là Ức Băng Thành. Sự xuất hiện của hai tòa thành này khiến cho sự phát triển của Áo Lan Đế quốc và Băng Nguyệt Đế quốc tại Di Thất Đại Lục tăng lên rất nhiều. Hai quốc cổ vũ mọi người sinh sản thật nhanh, cũng đã đem rất nhiều bình dân đưa đến sinh sống tại Di Thất Đại Lục. Mà muốn đạt đến trình độ này, Lãng Mộc Đế quốc và Hoa Dung Đế quốc còn phải cố gắng rất nhiều.

Sự cân bằng mà trời cao mang đến, thực lực của bốn Đại đế quốc đang tiếp cận phương hướng không ngừng phát triển.

Ba năm qua, tầng lớp lãnh đạo của bốn Đại đế quốc đã xuất hiện thay đổi nhất định. Đầu tiên là Băng Nguyệt Đế quốc. Yến Phong quốc vương Băng Nguyệt Đế quốc lúc này đã trở thành một vì Minh Quân, cả nước đồng lòng, mà Băng Thần Tháp đã tuyên bố thuần phục Băng Nguyệt Đế quốc. Hội hợp với Ma Pháp sư công hội của Băng Nguyệt Đế quốc, chia làm hai bộ phận lớn tiến hành quản lý. Băng Tuyết Nữ Thần Tế Tự Băng Linh và hội trưởng Long Trí của Ma Pháp sư Công hội lại phân biệt trở thành Cung đình Thủ tịch Ma Pháp sư Trưởng lão của Băng Nguyệt Đế quốc. Cả Băng Nguyệt Đế quốc, thực lực của Ma Pháp sư đang được không ngừng bồi dưỡng nên đã tăng lên rất nhiều, đây cũng là một dấu hiệu cho thấy quốc lực của Băng Nguyệt Đế quốc đã tăng lên.

Biến hóa lớn nhất của bốn Đại đế quốc chính là Hoa Dung Đế quốc từng mạnh nhất Ngưỡng Quang Đại lục. Hoa Dung Đại đế qua đời ở tuổi tám chín, do con hắn tiếp nhận Vương Vị. Dung gia vẫn được trọng dụng như trước, chỉ có điều, Gia chủ Dung gia hiện nay không còn là Dung Thân Vương. Sau cuộc chiến với Thần Nhân ba năm trước kết thúc, bởi vì hai Kỵ sĩ đoàn do một tay mình dựng lên bị diệt, Dung Thân Vương đã buông xuôi toàn bộ vinh quang của mình, quy ẩn tại Dung gia. Vị trí Gia trưởng của Dung gia do con trai trưởng của lão là Dung Việt tiếp nhận. Dung gia mặc dù vẫn được trọng dụng như trước, nhưng vì mất đi Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Sư Tử Kỵ sĩ đoàn nên uy danh không lớn như trước. Nhưng đây lại chính là kết quả mà Dung Thân Vương muốn thấy. Dù sao, uy danh nhỏ đi một chút chính là sự lựa chọn tốt nhất của Dung gia. Tể tướng Tô Việt cũng đã lựa chọn quy ẩn ở năm thứ hai khi Dung Thân Vương thoái ẩn. Mặc dù Tân Vương ra sức giữ lại, nhưng Tô Việt lấy lý do thân thể già yếu mà từ chối. Từ đó về sau, ba nhân vật vĩ đại nhất của Hoa Dung Đế quốc đã lần lượt rời khỏi sân khấu chính trị, cuộc sống mới đã được sinh ra.

Quốc Vương Lãng Mộc Đế quốc bệnh nặng qua đời. Mộc Vinh Vương tử lên ngôi kế vị nhờ sự ủng hộ của Mộc Tinh- người đã lập được đại công trên Di Thất Đại Lục, khiến cho lãnh thổ Lãng Mộc Đế quốc thành công mở rộng đến Di Thất Đại Lục. Nhưng khiến cho cao tầng của Lãng Mộc Đế quốc kỳ quái là, hai năm sau, khi Mộc Vinh ngồi vững trên ngôi cao, thì Mộc Tinh thân là tể tướng và công chúa lại thối lui, từ bỏ hết tất cả chức vụ, không biết tung tích. Mà tình huống như vậy cũng đã xảy ra ở Áo Lan Đế quốc. Áo Lan Đế quốc trải qua hai năm không ngừng phát triển và liên hợp với Băng Nguyệt Đế quốc, tất cả đã đi vào quỹ đạo. Ngay lúc đó, vị tể tướng trẻ tuổi nhất cũng là trí tuệ nhất của đế quốc Nặc Nhĩ đã từ quan. Trước khi hắn rời đi, đã chỉ định vị trí kế nhiệm mình. Thực ra, đây đáng lẽ là quyết định của Quốc vương, nhưng bởi vì công lao của Nặc Nhĩ được mọi người thừa nhận, nên quyết định cuối cùng này của hắn đã được Quốc Vương đồng ý.

Chính trị bốn Đại đế quốc mặc dù đã xảy ra biến hóa. Nhưng mỗi một vị Quốc vương đều biết, đây là thời cơ phát triển, bên trong thời hạn trăm năm của Hiệp ước, có lẽ rất khó xảy ra chiến tranh. Đồng thời trong mắt đám cao tầng của bốn Đại đế quốc đều có một cái tên được khắc sâu. Chính vì cái tên này, bọn họ đã tuyệt đối không dám phát động chiến tranh.

Ba năm trước, khi Niệm Băng dẫn liên quân Ngưỡng Quang Đại lục đạt đến thắng lợi cuối cùng, trước khi hắn rời đi, chỉ nói một câu đơn giản. Hắn nói cho cao tầng quân đội bốn nước, để bọn họ chuyển đến Quốc vương mình. Trong vòng một trăm năm, không hy vọng chiến tranh xuất hiện. Cũng bởi vì một câu này, mới khiến cho bốn Đại đế quốc hoàn thành Hiệp ước trăm năm.

Cũng không phải Niệm Băng không nghĩ đến thời gian dài hơn. Nhưng hắn hiểu, tất cả trên thế giới này đều có quy luật của nó. Trói buộc trăm năm đã đủ dài. Chiến tranh không có khả năng vĩnh viễn không thể xảy ra. Nhưng chỉ cần nhân loại tiếp tục phát triển, những điều này không cần mình quan tâm đến nữa.

Áo Lan Thành hôm nay càng náo nhiệt hơn so với bình thường. lúc này, cửa thành phía Đông xuất hiện một vài người kỳ lạ. Dưới sự cố gắng của tể tướng Nặc Nhĩ, bây giờ Áo Lan Thành đã có thành tường cao dầy, binh tinh nhuệ. Phụ trách thủ thành là bốn mươi tên binh lính, cầm trường thương trong tay, ánh mắt lóng lánh hàn quang.

Tiểu đội trưởng trong đám lính giữ thành, rất nhanh bị đám người ăn mặc quái dị đang chuẩn bị tiến vào thành hấp dẫn. Hắn phất phất tay, lập tức có mười tên binh lính ngăn cản những người này lại.

Sở dĩ nói những người này quái dị, chủ yếu bởi vì quần áo của bọn họ. Bọn họ mặc rất đơn giản, tất cả đều là áo vải màu trắng, nhưng trên đầu lại có một cái mũ rất lớn, che mất khuôn mặt. Chỉ có thể từ những chiếc áo vải dày của họ mà mơ hồ phát hiện, trong những người này hầu hết là nữ nhân.

Theo tên Tiểu đội trưởng thấy, che mặt mình, tất nhiên có cái gì đó không thể cho người khác biết. Khi đám binh lính dưới tay vừa ngăn những người này lại, hắn đã lập tức tiến lên, nói:

- Bỏ cái mũ của các ngươi xuống, các ngươi từ đâu đến

Một tên áo trắng cầm đầu tiến lên, hắn cũng không cởi chiếc khăn che mặt xuống, thân hình cao lớn khiến cho tên Tiểu đội trưởng cảm giác bị áp bách. Giọng nói bình thản từ sau chiếc khăn che mặt truyền ra:

- Chúng ta đến nơi đây tham gia Trù Thần Đại Tái, đến từ Băng Nguyệt Đế quốc

Vừa nghe thấy đối phương nói từ Băng Nguyệt Đế quốc đến, vẻ mặt tên tiểu đội trưởng thoải mái hơn chút, gật gật đầu mỉm cười nói:

- Thì ra là khách nhân đến từ Băng Nguyệt Đế quốc đến tham gia Trù Thần Đại Tái. Đã như vậy, các ngươi tự nhiên có thể vào thành. Tuy nhiên trước khi vào thành, phải cho ta xem mặt các ngươi một chút. Đây là quy định rất xin lỗi

Tên áo trắng khẽ cười một tiếng nói:

- Các ngươi thật sự muốn xem?

Tên Tiểu đội trưởng kiên định nói:

- Đúng thế. Đây là nhiệm vụ của chúng ta

Đúng lúc này, một người áo trắng lả lướt, nhỏ nhắn xinh xắn đi đến sau lưng người áo trắng cầm đầu, nàng dường như muốn nói cái gì nhưng lại bị tên áo trắng cầm đầu ngăn cản.

- Tốt, đây đã là quy định của Áo Lan Đế quốc, chúng ta tất phải tuân theo. Ngươi làm theo chức trách của mình cũng không sai

- Nhưng mà…

Người áo trắng nhỏ nhắn nói rất êm tai, trong giọng nói của nàng có thêm vài phần nghi hoặc.

- Chỉ nhìn một cái mà thôi, cũng không có gì cả. Ta nghĩ, sau khi hắn nhìn thấy chúng ta, thì sẽ hiểu vì sao chúng ta phải dùng mũ che mặt

Tên tiểu đội trưởng quả thật là có chút chờ mong. Hắn mặc dù sợ những người này bị bệnh Phong, nhưng vì nhiệm vụ của mình, hắn vẫn phải làm tròn trách nhiệm. Dù sao, có thể nên làm được chức Tiểu đội trưởng này chính là cố gắng mấy năm nay của hắn. Đãi ngộ quân đội của Áo Lan Đế quốc tốt hơn trước kia rất nhiều, chỉ riêng tiền lương đã đủ cho cả nhà mình sống thoải mái. Mình tuyệt đối không được sơ sẩy nhất thời mà sinh ra hậu quả. Nguồn: https://truyenfull.vn

Tên áo trắng cầm đầu từ từ bỏ vải che mặt mình ra, mà những người áo trắng phía sau hắn cũng đều bỏ khăn che mặt ra. Đám người áo trắng đứng thành hình vòng cung, nên người thấy được khuôn mặt bọn họ chỉ có tên Tiểu đội trưởng và mười tên lính mà thôi.

Khi tên Tiểu đội trưởng nhìn thấy khuôn mặt của những người này, cả người run lên, hắn sững sờ.

Tên áo trắng cầm đầu mỉm cười nói:

- Bây giờ, ngươi đã hiểu chứ?

Tiểu đội trưởng gật gật đầu, nói:

- Mời vào thành

Đám người áo trắng lại hạ khăn che mặt xuống, tên Tiểu đội trưởng và đám thuộc hạ của hắn cùng khẽ thở ra, để những người này tiến vào bên trong Áo Lan thành.

- Đội trưởng, ta, ta vừa rồi không nhìn lầm chứ. Chẳng lẽ là Thần Nữ từ trên trời giáng xuống sao?

Một tên binh lính có quan hệ với Tiểu đội trưởng nhỏ giọng hỏi.

Tên Tiểu đội trưởng tức giận nói:

- Nhanh về vị trí, đừng nói nhiều lời.

Tên binh sĩ lè lưỡi, tiếp tục nhiệm vụ của hắn. Trong lòng tên Tiểu đội trưởng lúc này như đang dậy sóng, hắn rõ ràng hiểu được mình vừa gặp không phải ảo giác. Một Nam bảy nữ kia đúng là theo lời tên binh sĩ nói, vốn không nên tồn tại và xuất hiện trên thế giới này. Tên Nam tử có một mái tóc dài màu vàng, khuôn mặt anh tuấn, cho dù là Điêu khắc sư giỏi nhất sợ là cũng không thể điêu khắc được. Thân thể cao lớn, nụ cười ôn hòa, đôi mắt màu lam của hắn khiến cho người ta có cảm giác thân cận. Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên tên Tiểu đội trưởng nhìn thấy một người Nam nhân xuất sắc đến vậy.

Nhưng, khiến tên Tiểu đội trưởng càng kinh ngạc hơn là những Nữ nhân cùng đi với tên Nam tử. Nhìn qua, các nàng đều khoảng trên dưới hai mươi tuổi. Người con gái lúc trước nói chuyện có một mái tóc dài màu Lam như thác nước. Khuôn mặt nàng nhìn có chút quen thuộc, cũng là đôi mắt màu Lam nhưng khác với tên nam tử cầm đầu, trong đôi mắt nàng tràn ngập trí tuệ, toàn thân tản ra một sự uy nghiêm vô hình, khiến mình không dám có quyết định ngăn cản. Nhưng người con gái phía sau tất cả đều xuất sắc. Có một cô gái tuyệt sắc với mái tóc màu đỏ, toàn thân tản ra khí tức lạnh như băng, nhưng luôn nở nụ cười. Cũng có cô gái với mái tóc đen dài, nụ cười đầy mê hoặc, trên người tràn ngập khí tức khủng bố. Thậm chí còn có cả cô gái tóc xanh khiến người nhìn thấy cảm giác thư thái. Mỗi một người đều rất hoàn hảo, chỉ một người xuất hiện đã đủ để cả thành thị chấn động. Nhưng giờ lại xuất hiện nhiều như vậy, rốt cuộc là từ đâu mà đến? Tên Tiểu đội trưởng nhớ lại, dường như có tám cô gái, đại biểu cho tám loại cảm giác khác nhau. Các nàng lạ có một đặc điểm giống nhau là khi ánh mắt các nàng đều đặt trên người tên nam tử cầm đầu đều toát ra vẻ ôn nhu. Đội ngũ như vậy tất nhiên có lai lịch rất lớn. Khó trách bọn họ lại phải che dấu khuôn mặt của mình như thế. Đúng thế, nếu bọn họ không đeo khăn che mặt có lẽ vừa tiến vào thành đã bị mọi người chú ý. Tên Nam nhân kia nói cái gì nhỉ? Bọn họ đến tham gia Trù Thần Đại Tái? Sao có thể được chứ, nhìn hình dạng của bọn họ, không giống Trù Sư chút nào.

Trù Thần Đại Tái năm năm một lần, lần này địa điểm chính là Áo Lan Đế quốc. Từ sau khi Trù Thần đầu tiên ngang trời xuất hiện, các quốc gia trên Đại lục lại tiến vào thời kỳ hòa bình. Người cả đời có lẽ có thể không có gì khác, vợ có thể vì bệnh tật, già yếu mà chết đi, nhưng thức ăn và nước uống lại vĩnh viễn theo cả đời người, đến khi tính mạng kết thúc. Có lẽ vì như vậy, địa vị của Trù Sư trên Đại lục càng lúc càng cao. Một gã Trù Sư cao cấp, rất dễ dàng trở thành đối tượng được các nơi mời gọi.

Vì vậy, Trù Thần Đại Tái được rất nhiều người chú ý. Mà Áo Lan Đế quốc đã cố gắng không ít vì Đại Tái lần này. Chẳng những phần thưởng kinh người, còn cố ý làm một sân thi đấu rộng lớn đủ chỗ cho mười vạn người quan sát ở Hoàng Cung. Điều khiển ba vạn quân đội, phụ trách việc duy trì trật tự của Áo Lan thành từ lúc Trù Thần Đại Tái bắt đầu đến khi kết thúc. Có thể thấy việc coi trọng Trù Thần Đại Tái đến mức nào. Áo Lan Đế Mục quốc vương cũng tự mình đến hiện trường, cũng đã làm Trù Thần Vương miện do vàng và bảo thạch làm ra để ban cho Trù Thần.

- A. Cảm giác trở lại thành thị thật là tốt, cuộc sống bình thản hàng ngày, nghĩ đến việc vào trong thành nhìn nhìn, cảm giác thật tuyệt

Giọng nói động lòng người vang lên, người nói chuyện chính là một trong những người áo trắng vừa mới vào thành. Nàng đi ở giữa chín người áo trắng, giọng nói rất mềm mại.

- Miêu Miêu, đã làm muội chịu khổ khi ở cùng một chỗ với chúng ta. Hay là đợi lần Trù Thần Đại Tái chấm dứt, muội có thể vào Áo Lan thành sống một thời gian. Có Lạc Nhu tỷ tỷ an bài cho ngươi, nhất định có thể để muội chơi đùa thật thích

Đoàn người này, chính là đám người Niệm Băng đã biến mất trên Đại lục ba năm. Vị tiểu đội trưởng giữ thành kia thực ra không ngăn cản bọn họ có một nguyên nhân là do dung mạo của họ. Ngoại trừ dung mạo, thì thân phận của mỗi một người bọn họ đủ khiến cho hiệu ứng còn trên cả động đất cấp bảy tại Ngưỡng Quang Đại lục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui