Khi tên thái dám mang tấm thân tàn tật lê về phủ,hắn thêm mắm dặm muối nào là quận chúa thế này,quận chúa thế nọ! Còn đưa miếng ngọ bội đã bị vỡ làm hai nửa cho thái tử.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
"Người phụ nữ này thật to gan lớn mật dám đánh người của ta,cho ả ta làm trắc phi là may mắn của ả rồi còn bày đặt,tính mặt mềm buộc chặt với ta à,không có cửa đâu ".
Tên thái giám phụ họa theo:
"Đúng đó cô ta chẳng xem thái tử ra gì,đánh chó phải ngó mặt chủ chứ đằng này ".
Thái tử quay ra lườm hắn:
"Vô dụng,biến đi chữa thương đi nhìn người thật mất hứng".
Tên thái giám mặt ỉu xìu lui xuống.
Ngày hôm sau theo kế hoạch hai tỷ đệ lại xuất phủ ra ngoài,Nguyệt Lan muốn nghiên cứu thêm về đan được,muốn so sánh xem đan dược ở đây thuộc cấp bậc nào.
Nàng muốn luyện thử đan dược xem sao,đan dược trong bảo tháp chỉ có giới hạn nàng muốn gây dựng Dạ gia lớn mạnh những đan dược đó không thể thiếu.
Nàng còn muốn đi tìm hỏa diễm của riêng mình theo như Chu Tước nói người luyện đan cần nhất là tinh thần lực phải cực cao và hỏa diễm cấp càng cao thì tỷ lệ thành công đan dược càng lớn.
Với lại từ khi xuyên không đến đây nàng chưa một lần đi dạo qua kinh thành nàng cũng có hơi tò mò.
Nguyệt Thần dẫn tỷ tỷ đến tất cả các hiệu bán đan dược lớn nhất kinh thành,ở đây chủ yếu toàn đan dược cấp thấp,có nơi thì có cấp bốn nhưng chỉ được hạ phẩm Nguyệt Lan thở dài.
Có lẽ nàng phải xem nhiều sách về đan dược khả năng sẽ có kinh nghiệm hơn,giờ quan trọng là tìm được lò luyện đan nữa.
Nguyệt Lan quay sang hỏi đệ đệ nơi nào có bán những vật phẩm như thế.
Nguyệt Thần trầm ngâm:
" Nếu tỷ cần những thứ đó phải đến hội đấu giá mà lúc nãy ta vừa đi qua đó,hôm nay là phiên cuối tháng đó,tỷ có đi không?nếu bỏ lỡ phải đợi đến tháng sau cơ ".
Nguyệt Lan vui mừng:
"Đi chứ chúng ta đi thử xem kiếm vận may".
Nguyệt Thần gãi gãi đầu:
"Nhưng tỷ có kim tệ không,đệ không có nhiều lắm,mà trong đó đệ nghe nói bảo vật toàn giá trên trời thôi ".
Nguyệt Lan phì cười:
"Đệ thích cái gì tỷ mua cho đệ thứ đó,tỷ không thiếu nhất chính là kim tệ đấy ".
Mắt Nguyệt Thần sáng long lanh:
"Có thật không tỷ,đệ đang thích một con ma thú cùng thuộc tính với đệ nhưng đệ không có nhiều kim tệ".
Nguyệt Lan nhẹ nhàng xoa đầu nói:
"Lần sau đệ thích cái gì chỉ cần nói với tỷ biết chưa,nếu trong khả năng và hợp lý tỷ sẽ mua cho đệ hiểu không ".
Nguyệt Thần chớp mắt:
"Có tỷ tỷ thật tốt ".
Rồi hai người đi về hướng của hội đấu giá,nghe nói hội đấu giá này của vương gia khác họ của nước Đông Lâm tên là Mạc Thiên Vũ.
Nghe nói người này quyền lực còn hơn cả hoàng thượng nhưng lại không thích làm vua,hoàng thượng còn kính nể vương gia khác họ này ba phần.
Người này không mấy khi xuất hiện,nghe nói có một vẻ đẹp cao quý,bề ngoài thật lạnh lùng chưa một người khác giới nào đến gần được ngài ấy.
Nguyệt Lan thật tò mò mà,chẳng mấy chốc đã đến hội đấu giá,nàng cùng đệ bước vào,có hai thị vệ ra ngăn lại và nói:
"Theo quy định của hội đấu giá phải có thẻ kim cương và thẻ vàng mới được vào.
Nguyệt Lan quay sang nhìn đệ đệ:
"Quy định này là sao?".
Nguyệt Thần lè lưỡi lắc đầu:
"Đệ đã vào lần nào đâu mà biết quy tắc này ".
Nguyệt Lan mỉm cười hỏi:
"Thế muốn có thẻ đó phải như thế nào,còn có cách vào nào khác nữa không,ta đang hơi vội chút ".
Tên thị vệ từ tốn đáp:
"Thẻ kim cương là thẻ của các vương tôn quý tộc và năm đại gia tộc mới có còn thẻ vàng là thẻ khách hành quen thuộc có đồ cần đấu giá ".
"Nếu tiểu thư không có thẻ có thể dùng một vật phẩm quý để tham gia vào đấu giá,nhưng vật phẩm đó phải quý hiếm mới được".
Nguyệt Lan trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
"Thế đan dược cấp bốn có được tính không?".
Tên thị vệ mắt sáng lên khi nghe thấy đan dược cấp bốn hắn nói nhanh:
"Dạ được ạ,mời tiểu thư đi theo tại hạ gặp trưởng quầy nơi đây ".
Nguyệt Lan cùng Nguyệt Thần bước vào gặp một lão giả đã cao tuổi ông ta giọng lãnh đạm nói:
"Muốn dùng cái gì để đấu giá ".
Nguyệt Lan đặt lên một viên hoàn hồn đan rồi nói:
"Đan dược cấp bốn hoàn hồn đan có tác dụng tăng linh lực khi giao đấu ".
Lão giả vội bật dậy cầm lấy viên đan dược ngó nghiêng một lúc rồi mừng rỡ nói:
"Tiểu thư người ra giá bao nhiêu ạ".
Nguyệt Lan nói ta không quan trọng cái này đổi lấy hai thẻ vàng được không?".
Lão giả mừng rỡ nói:
"Được,được chứ,người đâu mang hai thẻ vàng cho tiểu thư rồi dẫn người lên khán đài ".
Ông ta mừng thầm trong lòng hôm nay là buổi đấu giá cuối cùng thật may mắn mà,đan dược càng ngày càng hiếm lâu lắm mới có viên trung phẩm cấp bốn lần này lão lời to rồi.
Nguyệt Lan được hai người dẫn lên rồi họ lễ phép nói:
"Thẻ vàng của công tử và tiểu thư lát nữa sẽ được mang lên,xin hỏi khắc tên gì để nhận rõ thân phận ạ".
Nguyệt Lan cười nói:
"Không cần em khắc chữ Dạ cho ta là được".
.