Trên đại lục này song hệ là hiếm mà tam hệ lại càng hiếm hơn gần như là không có cho nên những người song hệ được coi là thiên tài,được các gia tộc coi trọng và bồi dưỡng.
Đại Lục Huyền Không này gồm bốn quốc gia lớn:
Đông Lâm,Tây Nhạc,Nam Hạ,Bắc Triều và ngũ đại gia tộc:Kim gia,Mộc gia,Thủy gia,Hỏa gia và Dạ gia.
Nơi này là Đông Lâm đế quốc,mà nàng là quận chúa phế vật của gia tộc Dạ gia được mọi người truyền tai nhau.
Cha mẹ nàng là chủ mẫu nơi đây,phụ thân cả đời chỉ yêu thương một mình mẫu thân,bà là công chúa của Đông Lâm quốc.
Từ nhỏ thể chất của nàng yếu đuối,qua nhiều cuộc khảo thí qua quả cầu thủy tinh nàng được nhận định là phế vật không có linh lực để tu luyện.
Tuy nhiên không vì thế mà cha mẹ rời bỏ nàng,họ rất chiều chuộng và cưng chiều nàng,nàng còn một người đệ đệ được coi là thiên tài mới mười hai tuổi đã là ma pháp sư cao kỳ,cha mẹ rất yêu thương và bảo vệ hai tỷ đệ họ.
Lúc xuyên không đến đây cũng là lúc thái tử đến nhà từ hôn.
Từ nhỏ nàng đã không tu luyện được,mẫu thân vì nàng đã tìm mọi cách xin mối nhân duyên này cho nàng,mong nàng sẽ hạnh phúc bình an mà sống.
Nàng từ nhỏ đã thầm mến vị biểu ca này,lúc nào cũng mong ước được gả cho thái tử.
Ai ngờ đâu lòng người thay đổi,nàng vì không tu luyện được nên thái tử đã giải trừ hôn ước với nàng và lấy Lâm Oánh Oánh đại tiểu thư phủ tể tướng làm thái tử phi.
Nàng ta kém nàng có một tuổi mà đã là ma pháp sư trung kỳ rồi còn sắp vào được học viện Linh Tông là một trong những học viện đào tạo ma pháp sư ưu tú nhất.
Dạ Nguyệt Lan nổi giận chạy đi tìm nàng ta đối chất nên mới sảy ra sự việc đáng tiếc nên nàng mới xuyên vào thân xác này.
Nàng nhẹ nhàng bước xuống giường do đụng vào vết thương khiến nàng đau nhói.
Nhìn gương mặt qua gương nàng thoáng giật mình,tại sao phụ mẫu và đệ đệ nguyên chủ này nam thì tuấn tú khôi ngô,nữ thì xinh đẹp mà nàng lại có dung mạo tầm thường như thế.
Nàng thở dài chán nản,thật sự vẻ ngoài còn không bằng gương mặt con trai của nàng trước kia,nhìn lại một lần nữa cũng may thân hình này cũng hoàn hảo không như gương mặt.
Thảo nào thái tử từ hôn cũng đúng thôi,vừa là phế vật không tu luyện được mà gương mặt lại quá bình thường như thế làm sao mà chấp nhận được.
Nàng thở dài ngao ngán,số nàng xuyên không thật quá thậm tệ mà,nàng đọc trong truyện những người xuyên không đều là nữ chính,có bàn tay vàng xinh đẹp quyến rũ tại sao đến nàng lại thảm hại như vậy.
Bỗng tiếng động bên ngoài phủ,nàng tò mò không biết có chuyện gì nàng gọi nô tỳ ngoài cửa nàng nhớ hình như là A Nhược thì phải,nàng cất giọng gọi:
"A Nhược,bên ngoài có chuyện gì vậy?".
A Nhược mở cửa đi vào khuôn mặt buồn thiu nàng đáp:
"Quận chúa bên ngoài thế tử vừa được gia chủ và chủ mẫu cứu về,người bên phủ tể tướng không biết lẽ phải,đánh thế tử giờ người bị thương rất nặng nô tỳ nghe nói tổn thương đến gân cốt.
Gia chủ đang mời các trưởng lão đến để trị thương cho thế tử ạ.
Nguyệt Lan nghe thấy vậy thì lo lắng vội đứng dậy định sang thăm đệ đệ nhưng A Nhược vội ngăn lại cô nói:
"Quận chúa chủ mẫu dặn không được cho người sang,lần này thế tử vì người nên mới bị người ta đánh cho trọng thương,người mà sang bây giờ các vị trưởng lão sẽ phạt người lúc đó ngay cả gia chủ sợ rằng cũng khó chống đỡ.
"
"Nhị lão gia suốt ngày lăm le chức vị gia chủ của Dạ gia này đã bao nhiêu năm cũng may thế tử chịu khó phấn đấu và thêm danh hiệu công chúa của chủ mẫu nên chưa dám làm gì lần này thế tử bị thương nô tỳ sợ! ",rồi òa kên khóc.
Nàng ra hiệu cho A Nhược ra ngoài thám thính tình hình xem thế nào.
Nguyệt Lan không nghĩ tình huống đã xấu đến mức này,không thể được mãi nàng mới tìm thấy được một thứ tình thân ấm áp nàng không thể để mọi người vì nàng mà liên lụy được.
Nhưng bây giờ phải làm sao đây,phải làm sao để giải quyết chuyện này,bất giác nàng đưa tay lên cổ,lạ kì vòng cổ Thiên Thanh cũng theo nàng xuyên không đến đây.
Nàng ngồi xuống trước gương tháo vòng cổ Thiên Thanh ra ngắm nghía,hồi nhỏ nàng có nghe mẹ nói về sự tích của chiếc vòng này,nó là bảo vật gia truyền của Dạ gia trước kia của nàng.
Không biết có điều huyền bí gì trong đây không,lúc trước khi xuyên không đến đây ánh sáng rực rỡ đó có phải do chiếc vòng này tạo ra không?,tại sao lại chỉ truyền cho nữ mà không phải cho nam chứ.
Chiếc vòng sáng lấp lánh,màu xanh dịu nhẹ,chiếc vòng thoang thoảng mang không khí cổ xưa,nàng miết nhẹ chiếc vòng trong tay bất giác cứa vào khiến tay nàng chảy máu.
Ánh sáng xanh lại xuất hiện bao trùm hết cả phòng nàng bị hút vào một không gian khác.
.