Băng Liên Vạn Năm Thiên Hậu Của Thần Giới


Ánh mắt Y hướng nhìn xa xăm,không biết nàng có thể đợi được đến ngày Y quay về hay không?,cũng do thực lực của mình quá yếu nên không thể bảo vệ được tình yêu của bọn họ.

Hai người nghỉ ngơi một đêm,nàng nói :
"Bây giờ chúng ta phải đến Hoa Vũ quốc một chuyến,ở đó có thứ mà ta cần tìm để chữa bệnh cho một người bạn,khi xong việc chúng ta sẽ đến Linh Tông học viện để khảo thí,ta nghe nói còn ba tháng nữa sẽ bắt đầu,có lẽ sẽ kịp ".

Nàng trầm tư rồi nói :
"Tuy nhiên chúng ta cần phải tăng thực lực lên đã,nếu ta đoán không lầm ngươi đã ở cấp thiên sư sơ cấp rất lâu rồi phải không?".

Y trầm ngâm nói :
"Ta đã ở mức này hai năm rồi,tuy nhiên chưa có tiến triển gì ".

Nàng cười bí hiểm,có lẽ cần chất xúc tác.

"Yên tâm từ giờ đến khi đó ngươi cố gắng tu luyện ta sẽ cố gắng để ngươi đạt đến thiên sư trung cấp lúc đó mới yên tâm đăng ký vào Linh Tông học viện được ".

Rồi hai người bắt đầu lên đường,cũng may có thêm Hiên Viên Thác nên cung đường nhanh đến hơn vì Y biết đường còn nàng thì phải hỏi đường.


Lúc đi vào cổng thành có binh sĩ đứng ra kiểm tra,nàng đưa lệnh bài thông quan bọn họ liền nhường đường cho bọn họ vào.

Hai người tìm một quán trọ để nghỉ chân,Y và nàng chia nhau đi nghe ngóng tung tích của Hoa Lân Tinh.

Cuối cùng không phụ lòng của hai người,Hoa Lân Tinh là loài hoa ưa bóng mát,nghe nói nó được trồng ở hoàng cung của Hoa Vũ Quốc được hoàng thượng ban thưởng cho Hoa quý phi.

Cũng may hai ngày trước có chiếu cáo ,Hoa Quý Phi mắc phải bệnh lạ chiếu cáo tìm luyện đan sư để chữa trị cho Quý Phi.

Nguyệt Lan cùng Hiên Viên Thác vội vã vào cung,khi nhìn thấy lệnh bài mọi người vồn vã mời hai người vào.

Đứng trước nàng là một cô nương còn trẻ,gương mặt toát ra vẻ cao quý,cô ngồi trên nhuyễn giáp khi nhìn thấy Nguyệt Lan vẻ mặt vui mừng nói :
"Cô có thể chữa bệnh cho ta được không ?,ta thật sự rất muộn phiền,đã có rất nhiều người đến nhưng không ai chữa được cả,cô là người của hiệp hội luyện đan sư chắc cô có cách chứ ".

Hàng loạt câu hỏi được đưa ra,Quý phi toát lên ánh mắt hi vọng nhìn về phía nàng.

Nguyệt Lan mỉm cười,từ từ tiến lên rồi nói :
"Quý phi không phải bị bệnh mà là bị người ta hạ độc không thể có con".

Lúc này cô ấy mới ngỡ ngàng bất giác ôm mặt vừa khóc vừa nói :
"Là ai mà ác độc đến thế,ta có bao giờ hãm hại ai đâu,tại sao lại đối xử với ta như vậy,cô nói như thế là cô có cách giải độc cho ta đúng không ?".

Nguyệt Lan từ từ nói :
"Nghe nói Quý Phi có một cây Hoa Lân Tinh phải không?,có thể cho ta nhìn xem thế nào ?".

Hoa quý phi bừng tỉnh nói :
"Ta có ,hoàng thượng ban cho ta từ rất lâu rồi,ta nâng niu chăm sóc nhưng tại sao cô lại hỏi đến nó ?".

Nguyệt Lan nói nhỏ :
"Ta nghi ngờ có người động tay chân vào Hoa Lân Tinh này ".


Cung nữ vừa bê chậu hoa ra,nó tỏa một mùi hương rất mê hoặc,Quý phi hiểu ý vội cho mọi người lui hết ra ngoài.

Nguyệt Lan từ từ lại gần,nàng đưa tay xem xét một lúc rồi nói:
"Đúng như ta dự đoán Hoa Lân Tinh này đã bị người khác động tay chân vào,đất ở đây có vấn đề tạo nên mùi hương nếu ai ngửi lâu ngày sẽ trúng độc dẫn đến lâu ngày không có con được nữa ".

Hoa quý Phi run run nói :
"Vậy bây giờ làm thế nào để chữa khỏi,xin cô nương hãy giúp ta ".

Nguyệt Lan cười rồi nói :
"Ta sẽ giúp Quý phi nhưng thù lao sẽ là cây Hoa Lân Tinh này được không ?".

Giờ Hoa quý phi nghe đến Hoa Lân Tinh đã quá sợ rồi liền đồng ý ngay.

Nguyệt Lan lấy ra một viên bạch phục đan đưa cho Hoa Quý phi và nói :
"Người chỉ cần dùng viên đan dược này và không ngửi phải hương hoa Lân Tinh thì chỉ khoảng thời gian ngắn là khỏi ,tuy nhiên người phải cẩn thận hơn chúng hạ độc một lần thì sẽ có lần thứ hai,ta sẽ đưa cho người một viên nữa nhưng phải ba tháng sau mới được uống ".

Hoa Quý phi cảm ơn nàng rối rít,tặng cho nàng biết bao nhiêu là quà nhưng nàng không lấy vì mục đích của nàng là Hoa Lân Tinh nay đã lấy được rồi.

Trên đường ra khỏi hoàng cung nàng vô tình gặp thái tử Hoa Vô Sắc,hắn nhìn thấy nàng ánh mắt thèm thuồng đứng ra chặn đường không cho nàng đi.


Hiên Viên Thác liền đứng ra chặn đường hắn,hai bên đôi co với nhau nhưng cuối cùng thái tử cũng phải nhường bước vì thân phận hiệp hội luyện đan sư của nàng.

Nguyệt Lan khinh thường bước đi,giờ đã có đủ ba dược liệu cần thiết rồi nàng cần nhanh chóng để luyện ra hóa hồn đan giúp tu bổ thần hồn cho Nguyệt Cầm.

Lúc về đến nơi,nàng quay ra dặn Hiên Viên Thác:
"Ta cần phải luyện một đan dược quan trọng,ngươi canh gác giúp ta đừng để ai đến làm phiền nhé ".

Hiên Viên Triệt chắp tay nói :
"Cô nương cứ luyện đi ta sẽ canh gác ở đây,yên tâm đi ".

Nàng vội vàng vào phòng rồi vào luôn Tử Nguyệt Tháp,nhanh chóng sắp xếp dược liệu rồi bắt tay vào.

Chu Tước đứng bên cạnh cũng lo lắng,mỗi vị chỉ có một nếu thất bại thật sự không dám nghĩ đến.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận