Băng Liên Vạn Nămthiên Hậu Của Thần Giới

Học viện Linh Tông có một quy định bất thành văn,các đệ tử tham gia ba ngày phải tập trung lại một chỗ để khảo thí lại một lần nữa bằng quả cầu thủy tinh,một trong những bảo vật của học viện Linh Tông đánh giá chuẩn xác phẩm cấp.

Mọi người ai cũng hào hứng kể cả người mới lẫn người cũ,bởi vì từ trước đến từ giờ ở học viện chỉ mới có ma pháp sư song hệ chứ họ chưa từng được gặp qua tam hệ bao giờ.

Trong ba ngày qua đã không biết có bao nhiêu người đến nơi ở của Nguyệt Lan để xem hai vị mỹ nhân nổi tiếng gần đây.Lời đồn tung ra đầy trời khiến ai ai cũng tò mò.

Mạc Thiên Huyền là một ví dụ,ngày nào hắn cũng đến để có cơ hội nhìn ngắm người đẹp,ánh mắt hắn ta lộ rõ sự si mê và hoang tưởng.

Nguyệt Lan không ra ngoài nàng ở trong Tử Nguyệt Tháp,nàng muốn tập trung vào việc luyện đan,thời gian gần đây nàng đang cố gắng luyện đan dược cấp tám.

Nàng đã mấy ngày trong Tử Nguyệt Tháp rồi,đan dược cấp tám đều luyện không thành công,Chu Tước nhìn đống dược liệu bị hư hỏng mà lắc đầu ngao ngán nói:

"Chủ nhân thật phá gia chi tử mà,dược liệu quý như thế mà mà chủ nhân vơ cả đống để luyện,để luyện đan sư khác nhìn thấy chắc tiếc đến chết mất thôi,đó là công sức của ta và Ly hỏa trồng thời gian qua đó ".

Nguyệt Lan không để ý đến lời lải nhải của Chu Tước,nàng đã mấy đêm rồi không ngủ,lục lọi tìm tòi ở tầng sáu của Tử Nguyệt Tháp mà không tìm ra đáp án.


Vì sao nàng cứ luyện đến đan dược cấp tám là lại không dung hòa được dược liệu.

Bí tịch của tầng sáu nàng đã đọc gần hết rồi mà nàng vẫn không tìm thấy,nàng mệt mỏi ủ rũ.

Ngay cả Chu Tước,Ly hỏa,Hồn hỏa nàng đều gọi vào bắt tìm giúp,chứ đợi đến khi nàng đọc xong kho từ điển này lúc nào mới xong.

Lúc Nguyệt Lan tưởng chừng như bỏ cuộc thì Ly hỏa bỗng kêu lên:

"Chủ nhân tìm thấy rồi,thấy rồi,người xem có phải cái này hay không?".

Nguyệt Lan vội vàng đến gần,nàng đứng xem một lúc rồi nhíu mày,Chu Tước tò mò hỏi:

"Chủ nhân,trong đó người ta viết thế nào?".

Nguyệt Lan chầm chậm trả lời:

"Đan dược cấp tám ta luyện không thành công là vì lửa và thần đỉnh chưa đủ nhiệt nên dược liệu không dung hòa với nhau,phải tìm được nham thạch thì khả năng luyện đan thành công hơn".

Nàng trầm tư một lúc rồi nói:

"Có lẽ sau lần khảo sát này ta sẽ đi tìm một chuyến xem sao,theo ghi chép nham thạch có ở những vùng núi lửa,mà ở Thiên Huyền đại lục chỉ có ở Ẩn Phục quốc mới nhiều núi lửa thôi ".

Khi đã giải tỏa được đáp án nàng thoát ra ngoài Tử Nguyệt Tháp chuẩn bị cho lần khảo thí sắp tới.


Khi ra đến nơi mới được nghe mọi chuyện sảy ra mấy ngày vừa rồi do Nguyệt Cầm kể lại,nàng chỉ cười trừ chứ không nói gì,Nguyệt Cầm lăng xăng nói:

"Chủ nhân tên Mạc Thiên Huyền này thật vô sỉ hắn đến đây mấy ngày nay rồi không thấy người nói gì hắn tung tin đồn lung tung nói người đã chấp nhận là tình lữ của hắn ".

Nguyệt Lan cười lạnh lùng nói:

"Người Mạc gia ở Trấn Uy quốc,không biết có quan hệ gì với chàng không?,ngươi kệ đi nói nhiều lại mắc lỗi thôi mà.Mà mấy ngày nay đám người Hiên Viên Thác và Lâm Thanh có đến đây không? ".

Cẩm Nguyệt lí nhí đỏ mặt nói:

"Hiên Viên công tử thì ở phòng tu luyện còn Lâm Thanh chàng ấy có đến mấy lần,hai người họ ở cùng nhau để tiện liên lạc ".

Nguyệt Lan cười không nói gì,nàng phải ngủ một giấc để sáng mai còn khảo thí,có lẽ ngày mai sẽ đặc sắc lắm đây.

Từ nơi xa tại Mạc gia của Trấn Uy quốc,người nam nhân khuôn mặt tuyệt mỹ lạnh lùng nói:

"Ngươi đã tìm ra Vương phi chưa,hiện giờ nàng đang ở đâu?".


Tên thuộc hạ quỳ xuống giọng cung kính trả lời:

"Dạ chúng thuộc hạ đã tìm thấy Vương Phi,người đang ở Học Viện Linh Tông ạ!".

Người nam nhân ấy không ai xa lạ chính là Vương gia Mạc Thiên Vũ sau một thời gian mất tích.

Ánh mắt chàng dịu dàng khi nhớ tới nàng,chỉ một thời gian ngắn nữa thôi là chàng có thể gặp nàng rồi,nỗi nhớ thương da diết chiếm chọn con tim chàng.

Thật không ngờ người huynh đệ tốt lại làm phản bội mình,lần này Mạc Thiên Vũ chỉ lấy lại được một nửa sức mạnh đã phong ấn của mình,còn một nửa chàng đã nhanh chóng dấu đi,bị chúng ám toán lúc khôi phục sức mạnh nên phải dưỡng thương một thời gian dài.

Ánh mắt Mạc Thiên Vũ lóe lên sự nguy hiểm,chàng sẽ cho chúng nhởn nhơ một thời gian nữa,đừng tưởng là đã nắm trong tay cả thiên giới mà yên tâm.

Chẳng qua chàng có cần hay không thôi.Là chúa tể thì mãi mãi là chúa tể không ai có thể thay thế được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận