Trong lòng Ngọc Sinh run lên, vội vàng cáo lui.
Không dám nói lại việc báo thù nữa, ít nhất không nên tìm phiền toái lúc Kiếm Chủ tức giận.Thân ảnh Kiếm Chủ biến mất, hướng tới Ti Thiên đài.Sau khi điều tra một phen, không phát hiện được gì khác thường cả.
Khúc Tố Lê không bị thương, cũng không bị người nguyền rủa.Lục Khiêm đã cắt đứt Thần niệm võng lạc từ lâu, chỉ để lại một hạt giống trong đầu Khúc Tố Lê.
Giống hệt ma chủng, mọc rễ bên trong thức hải.
Không ăn sâu bén rễ như Ma La Ma Chủng, hấp thu ma niệm của con người để sinh trưởng.
Ít nhất lần tiếp theo tái kiến Khúc Tố Lê, phát động Thần Ý võng lạc là có thể khống chế người này.Quay lại đai điện Giải Thoát bị tàn phá.Đàn Luyện binh gần như bị phá hủy hoàn toàn, Ngô Hà trọng thương, Xích Lân và Viêm Trung chết ngay tại chỗ.Đám người Yêu Nguyệt Tập nguyệt chỉ huy Đạo binh gom lại thi thể, khuân vác vật tư tài liệu các loại.Việc trùng tu đàn Luyện binh có thể làm từ từ.
Có thể kéo dài được một khoảng thời gian.
Âm thần tiến vào Đạo Cơ cảnh giới, hết thảy đều dễ bàn.Đến lúc đó lực lượng của bản thân sẽ nhanh chóng bành trướng, sẽ không có chuyện không sức phản kháng như khi đối phó với Tà Lực trước đây nữa.“Phần còn lại đã sắp xếp xong chưa?” Lục Khiêm chợt nhìn về phía Vương Minh.Vương Minh nở nụ cười ý vị thâm trường, nói: “Khởi bẩm điện chủ, vật liệu của sáu tòa Huyết Trì đã để vào động phủ của ngài rồi.”Lục Khiêm đã sớm thông qua Xích Âm biết tin đám người Khúc Tố Lê đang tới đây.
Làm sao có thể không chuẩn bị tốt mọi thứ trước được.
Ngay trước khi Chúc Quỷ Vương tới, hắn đã nhờ người chuẩn bị dời vật liệu Huyết Trì đi rồi.Cơ thể hắn hoàn toàn chìm vào mặt đất, đi sâu xuống dưới ba trăm trượng.Nơi đây là hang động đá vôi tự nhiên, thạch anh trên vách động phản chiếu quang mang đủ màu.
Giữa động là một tòa Huyết Trì rất lớn.Ao ùng ục nổi bọt nước.
Một vài thân ảnh cao lớn ngâm trong ao.Một nam một nữ Hắc Bạch Vô Thường.
Một đôi đầu trâu mặt ngựa, Đề Kỵ và Vũ dân đang chờ.Tu vi của Hắc Bạch Vô Thường hiện giờ là Dưỡng Thần sơ kỳ rồi, còn lại vẫn đang ở Luyện Khí hậu kỳ.
Lục Khiêm tính toán định dùng Huyết Trì đẩy bọn họ lên cảnh giới cao hơn.Đạo binh Minh phủ luyện chế cường đại ở chỗ có thể tiến giai.
Đạo binh trở thành Dưỡng Thần, có thể làm thủ lĩnh đảm đương Đạo binh, lúc tác chiến sẽ không đem về tổn thất quá lớn.Mặc dù là pháo hôi, nhưng ít nhất cũng phải là pháo hôi bền một chút.Ngoại trừ Đạo binh, còn có hai dạng pháp khí là Thanh Đồng chiến mâu và Huyền Kim Kiếm Nang.Trong khoảng thời gian này, hấp thu máu tươi và các loại vật liệu, thì khoảng cách tới Thiên Cương tầng thứ nhất chỉ thiếu chút nữa thôi.Trước mắt chỉ mới tiêu tổng cộng hơn hai trăm vạn thôi.Chỉ có điều chỉ cần đạt được Thiên Cương Linh Khí, chút tiêu phí này vẫn đáng giá lắm.Lục Khiêm nghĩ ngợi, ngồi bên cạnh Huyết Trì.
Trong đầu nhớ lại《 Trăm ngày Trúc Cơ bồi dược sơ quan tiên thuật 》.Bước đầu tiên của công pháp này là ‘ Trúc Cơ Bồi Dược ’.Đầu tiên là tam bảo quy trung cung, thời khắc giác chiếu tâm.
Tọa vong nội thị, ngưng thần dẫn khí.Chờ đến khi mặt trời mọc phí đông kia, khi Nguyên Dương dồi dào, lấy một tia tinh khí thiên địa bộc phát, đưa vào trung cung đan điền.
Sợi tinh khí này tên là Cốc Thần tinh khí, chờ đến tinh khí đầy đủ, thời cơ chín muồi, trong trạng thái mơ màng tối tăm, Tiên Thiên Nhất khí từ hư vô sẽ tới.
Dùng thần niệm hấp thu Tiên thiên Nhất khí, nạp vào đan điền, đó là Bồi Dược.Bước tiếp theo là ‘ Khảm Ly Giao Tĩnh ’.Lấy thần niệm vận chuyển Tiên Thiên Nhất khí, đợi đến khi sinh ra Kim Khí Sơ Hiện chi tượng ‘ có ánh sáng xuyên qua, tựa trăng non lần đầu.
Hoặc như túc như châu, chiếu vào phần bụng’.Tiếp đó có thể tiến vào bước cuối cùng ‘ Thải Dược Quy Đỉnh ’.Ba bước này đồng thời tôi luyện Tinh Khí Thần.Nếu hoàn thành trong vòng trăm ngày, sẽ là Tam Hoa Tụ Đỉnh.Đơn giản cảm ngộ một phen, Hoàng Kim Giám hiện lên một dòng chữ.‘Trăm ngày Trúc Cơ bồi dược sơ quan tiên thuật’ ( 1/500 )“Ta không thích hợp với công pháp này sao?” Lục Khiêm nghĩ thầm.Cách khảo nghiệm công pháp này chính là Thủy Ma công phu, vận chuyển Chu Thiên, cùng với hiệu suất chuyển hóa tinh khí.Bình thường là khoảng một trăm ngày.
Một ngày vận công ba lần, một trăm ngày là ba trăm khắc độ.
Lục Khiêm cần năm trăm lần vận công.Ít nhất phải mất hơn người khác một nửa thời gian, mới có thể hoàn thành Chu Thiên vận chuyển, hoặc hấp thụ hoàn toàn Tinh khí.“Đại Giải Thoát Luân tiến vào tiểu thành chi cảnh, một hơi thở bên ngoài tương đương với hai canh giờ.
Một ngày dùng năm sáu lần, nhiều lắm chỉ là mười hai canh giờ thôi.”Như thế xem ra vẫn còn nhiều thời gian lắm.
Nghĩ đến đây, Lục Khiêm bắt đầu hành trình trăm ngày Trúc Cơ.
Trong khoảng thời gian này nhiệm vụ chính là tu sửa đàn Luyện binh.Vì Thiên Hà chân nhân đã lên tiếng, sẽ không hay lắm nếu Tà Lực ra bất kỳ mệnh lệnh gì trước khi đàn Luyện binh hoàn thành.
Cho nên cơ bản sẽ không có chuyện gì.Vì để kéo dài tiến độ, việc xây dựng đàn Luyện binh có thể chậm thì chậm, kiểm soát trong phạm vi không bị trách phạt là được.Thời gian từng ngày qua đi.Vì có Đại Giải Thoát Luân trợ lực, một ngày đại khái tăng lên sáu vạch khắc độ.
Chỉ cần tám mươi bốn ngày là có thể hoàn thành trăm ngày Trúc Cơ.
Tiến độ còn nhanh hơn so với trong tưởng tượng của hắn nữa.Thời gian trôi đi từng chút.……Cửu Tiêu Đạo Minh.Bạch Thủ sơn.Thái U chân nhân ngồi xếp bằng cạnh huyền nhai, cuồng phong thổi bay mày bạc tóc bạc.Trước mặt là hắc động sâu thẳm.
Trong hang động tối om là tròng mắt màu vàng cực lớn.
Tròng mắt phát ra kim quang, quang mang không biết dài bao nhiều trượng, tựa hồ xuyên thấu trời cao bích lạc, chiếu xuống Hoàng Tuyền.Bùm!Kim quang nổ tung, Thái U chân nhân như bị tia sét nuốt chửng, vội vàng xuất một đạo pháp quyết, chặn hắc động lại.“Còn thiếu chút độ nóng!!” Thái U nghĩ thầm.Soạt!Một đạo thanh quang từ xa phá không lao đến.
Vững vàng ngừng trước mặt Thái U chân nhân.Thái U vươn bàn tay trắng như ngọc, không lỗ chân lông tiếp được vật ấy.
Một đạo tin tức từ nó truyền đến.“Các ngươi rốt cuộc không nhịn được nữa rồi à? Lão phu cũng đi vung tay đây! Ha ha ha!!”Thái U sung sướng cười to, đứng dậy, ánh mắt phảng phất xuyên qua vạn dặm núi sông, hội tụ ở chỗ nào đó.Từng ngày trôi qua.Ngày ngày chăm chỉ tu luyện, hàng đêm khổ luyện.Trăm ngày Trúc Cơ dần viên mãn, mắt thấy khắc độ sắp viên mãn, nhưng không phải chuyện gì cũng như ý người, luôn có những chuyện ngoài ý muốn xảy đến..