Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân

CHƯƠNG 19

Đường Tống lắc lắc cái đầu có chút choáng, hảo tâm giúp nâng lão quản gia té vào người y không thể nhúc nhích lên. Lão quản gia tuy rằng không mập, nhưng dựa vào người cũng rất là nặng.

Vừa rồi y bị Lưu quản gia ép dập đầu, không nghe rõ Lưu tổng quản nói gì. Nhưng mà xem qua thì, mình buổi sáng hôm nay tự ý chắn chắn là làm Vương gia tức giận. Đường Tống trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Hàn Vương một cái, hình như tình thế không ổn a.

Đường Tống nhận mệnh cúi đầu, cùng đợi tàn khốc trừng phạt buông xuống. Nửa ngày mới nghe thấy tiếng Hàn Vương không mang theo một tia cảm tình dao động nào nói: “Chuẩn bị đồ ăn sáng.”

Đường Tống không thể tin ngẩng đầu, thấy trên mặt Hàn Vương là trước sau như một không có biểu tình. Tuy rằng không biết đây rốt cuộc là vô tội phóng thích hay là trì hoãn xử tử, nhưng so với lập tức chịu xử phạt thì vẫn hơn.

Đường Tống bật người nhảy dựng lên sinh khí dồi dào, đi ra ngoài chuẩn bị đồ ăn sáng cho Hàn Vương. Chỉ để lại Lưu tổng quản giống tượng đá quỳ gối ở đó, còn không thể tin tưởng điều bản thân nghe được—— Hàn Vương, chủ tử siêu cấp chán ghét người khác chạm vào hắn của lão, lại bỏ qua cho  Đường Tống? Hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao?

Ngày này qua đi, Hàn Vương đều không nhắc tới xử phạt Đường Tống thế nào, Đường Tống cùng Lưu tổng quản trong lòng cũng không thể chịu được nhẹ nhàng thở ra.

Ngày hôm sau, đang lúc Đường Tống lại bưng nước ấm đứng trước cửa phòng ngủ Hàn Vương, không khỏi do dự: đi vào hay không? Tuy rằng ngày hôm qua Hàn Vương cũng không xử phạt y, nhưng cũng không chứng tỏ Hàn Vương đồng ý y làm vậy. Lưu quản gia lại nói với y, Hàn Vương siêu cấp chán ghét người khác đụng hắn, mình hay là đừng vào.

Đang lúc Đường Tống bưng nước đi qua đi lại trước cửa, Hàn Vương đã chờ đến có chút không kiên nhẫn .

“Tiến vào.” Đơn giản trực tiếp ra lệnh đi.

Đường Tống nghe được Hàn Vương ra lệnh, không khỏi sửng sốt một chút, nghĩ rằng mình nghe lầm. Đang do dự có nên hỏi lại một chút hay không, sau lưng lại bị người đẩy một chút, “Xú tiểu tử, không nghe thấy chủ tử gọi ngươi sao?”

Đường Tống cứ như vậy bị Lưu tổng quản không biết từ nơi nào nhảy ra đẩy mạnh vào phòng ngủ Hàn Vương. Nếu đã vào rồi, vậy Đường Tống đơn giản là kiên trì đi qua bình phong, vào  nội thất.

Khác với những ngày trước, Hàn Vương không có sắc mặt không tốt ngồi ở mép giường, mà là sắc mặt không tốt nằm trên giường, mắt còn chưa mở. Đường Tống vừa thấy, lập tức hiểu được , không khỏi cao hứng nghĩ: thầy thuốc Hành y quán quả nhiên nói đúng quá a.

Đường Tống dựa theo từng bước ngày hôm qua lau mát xa  Hàn Vương cho một lần, quả nhiên thấy sắc mặt Hàn Vương tốt hơn rất nhiều. Vì thế, chuyện này liền biến thành lệ thường duy trì về sau. Lại bởi vì Đường Tống là người đầu tiên sờ soạng Hàn Vương mà không bị đánh gãy chân, cho nên công việc của Đường Tống từ chỉ lau tay của Hàn Vương mở rộng ra toàn thân.

Sau khi cưỡng bức lợi dụ Đường Tống hầu hạ Hàn Vương tắm rửa xong, Lưu quản gia kích động thiếu chút nữa khóc đầy mặt. Không dễ dàng a, rất không dễ dàng , rốt cục tìm được người có thể hầu hạ Hàn Vương tắm rửa. Những năm gần đây tìm không thấy người hầu hạ Hàn Vương tắm rửa vẫn làm cho Lưu tổng quản trong lòng đau, đương kim Hoàng thượng lúc tắm rửa cũng có hơn hai mươi cung nữ hầu hạ, mà chủ tử của lão đường đường là một Vương gia, nhưng không ai hầu hạ hắn tắm rửa, rất đáng thương a! (-_- đó là hắn không muốn tìm người hầu hạ được không? ) hiện tại rốt cục đã tìm được cho hắn rồi, tuy rằng Đường Tống còn có khuyết điểm, nói tốt xấu gì thì cũng qua rồi. Về sau nếu cùng Vinh vương phủ Tào quản gia và lão Kiều Đầu nhà Hồ thượng thư uống trà nói chuyện phiếm cũng không bị chê cười. ( đây này, đây mới là nguyên nhân chủ yếu này? )

Lại nói Đường Tống thật sự chịu không nổi vô địch lải nhải tra tấn công (công phu tra tấn lải nhải vô địch) của Lưu tổng quản, đành phải kiên trì tiếp nhận  trọng trách hầu hạ Hàn Vương tắm rửa.

Hôm nay, buổi tối, Đường Tống như bình thường chuẩn bị tốt nước tắm cho Hàn Vương, lẽ ra lúc này Đường Tống cũng nên đi ra ngoài, nhưng là Lưu quản gia nói qua để y hầu hạ Hàn Vương, y đành phải lúng ta lúng túng đứng ở bên cạnh, mặt đỏ tai hồng nhìn Hàn Vương coi y như không tồn tại cởi y phục trên người, đi vào  dục dũng rộng thùng thình.

Đường Tống tay cầm khăn tắm, trong đầu đang giao chiến lẫn nhau, không biết hiện tại lui ra ngoài còn kịp không?

“Lại đây.” Hàn Vương một tiếng phân phó, khiến Đường Tống lập tức hồi hồn, vội vã ba bước chỉ cần hai tiến đến, thật cẩn thận chà xát cho Hàn vương.

Đường Tống tuy rằng làm tiểu tư một thời gian rồi, nhưng dù sao cũng là xuất thân thiếu gia, trước đây chỉ cần phân phó một tiếng, bọn hạ nhân Vương phủ sẽ chuẩn bị tốt những gì y muốn, thí dụ như đại dũng thủy này. Nhưng tự mình động thủ hầu hạ người khác, Đường Tống vẫn là lần đầu tiên. Bởi vậy lúc kỳ cọ cho Hàn Vương, hoàn toàn không bắt được trọng điểm, lực tay nhẹ không giống đang kỳ cọ, thật giống đang âu yếm, hơn nữa nơi kỳ cọ  đều là những điểm mẫn cảm trên cơ thể Hàn vương thế có chết không cơ chứ.

Cho nên, lúc Đường Tống phát hiện  thân thể Hàn Vương biến hóa mà muốn chạy trốn, đã chậm rồi.

Hết chương thứ mười chín


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui