CHƯƠNG 31
“Cậu chủ, thời gian không sớm nữa, nên xuất phát rồi.
”
Khúc Chấn Sơ xoay người, trên mặt dường như phủ một tầng băng cứng.
Quản gia không dám ngẩng đầu nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của Khúc Chấn Sơ.
Bất kỳ ai bị giẫm phải liên tục hơn mười cái đều sẽ như vậy chứ đừng nói là cậu chủ.
Khúc Chấn Sơ lạnh mặt đi ra ngoài.
“Tôi đi thay quần áo trước.
”
An Diệc Diệp cúi đầu nhìn một cái, thấy giày da của Khúc Chấn Sơ đã vô cùng bẩn, đều là dấu giày cô giẫm lên ban nãy.
Nhất thời cô có chút chột dạ, đang định ra ngoài theo.
Quản gia giơ tay ngăn cô lại.
“Cô Tiêu, mời cô cũng chuẩn bị bắt đầu đi.
”
An Diệc Diệp nhìn bản thân trong gương, chiếc váy dài này cô tìm được từ trong tủ quần áo.
Váy cúp ngực màu trắng, chậm rãi kéo dài xuống dưới dần trở thành màu xanh nhạt, mỹ lệ như ngôi sao trên trời.
An Diệc Diệp nhíu mày, chiếc váy này rất đẹp nhưng…
Ánh mắt cô dừng ở phần ngực, có chút không hài lòng.
Chiếc váy này vốn là loại cổ chữ V khoét sâu, mặc dù trên đó có viền ren nhưng cũng không có tác dụng che chắn tốt lắm.
Viền ren hoa văn màu trắng nửa trong suốt ngược lại khiến cô càng thêm mê hoặc.
An Diệc Diệp không hài lòng nhìn chằm chằm phần ngực, muốn dùng thứ gì đó làm cổ áo che đi.
Cô kéo làn váy lên, sau lưng bỗng vang lên tiếng mở cửa.
An Diệc Diệp bỗng ngẩng đầu lên, thấy Khúc Chấn Sơ đứng ở cửa.
Anh đã thay sang một thân âu phục màu đen, trong túi áo ở ngực lộ ra một góc khăn vuông vắn, trên mặt mang theo vẻ hoàn mỹ nhưng lạnh lùng kiêu ngạo.
Đôi giày da vừa nãy bị An Diệc Diệp giẫm lên đã được thay bằng một đôi mới tinh sạch sẽ.
Đồng thời, Khúc Chấn Sơ cũng quan sát An Diệc Diệp một lượt từ trên xuống dưới.
Mái tóc dài hơi xoăn buông xoã sau lưng, bên trên không có đồ trang sức gì, trên mặt cũng chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhìn thanh lệ thoát tục.
Váy dài cúp ngực tôn lên vóc dáng có ra có vào của cô càng thêm rõ ràng, chiếc váy này thiết kế vô cùng táo bạo.
Không chỉ cổ áo được thiết kế theo kiểu chữ V khoét sâu mà thiết kế đặc biệt của độ dài trước sau khác nhau càng khiến dáng người An Diệc Diệp hiện ra rõ đến cực hạn.
Viền ren cúp ngực lập tức thu hút ánh mắt anh, thiết kế theo kiểu đuôi én vô cùng đặc biệt, đôi chân thon dài trắng nõn nhìn thấy không sót thứ gì.
Vạt váy dài màu xanh chạm đất khiến cô như thiên thần hạ thế, không giống người ở trần gian.
An Diệc Diệp hiển nhiên chú ý tới ánh mắt anh luôn dừng tại ngực mình, bị doạ vội vàng đưa tay che ngực, kéo váy lên.
Chiếc váy này đã là chiếc váy bảo thủ nhất trong tủ mà cô tìm được!