CHƯƠNG 37
“Bắt đầu rồi.
”
Lúc này An Diệc Diệp mới phát hiện, mọi người xung quanh đã lùi lại phía sau, để lại một khoảng trống ở giữa.
Tiếng nhạc chậm rãi cất lên.
Khúc Chấn Sơ dẫn cô vào sàn nhảy.
“Cố lên, phu nhân.
”
An Diệc Diệp ngẩng đầu, thấy ý cười nhàn nhạt trên mặt anh.
Dưới ánh đèn sáng rỡ, tuấn mỹ giống như thiên thần.
Ngay sau đó, tay anh đỡ sau lưng An Diệc Diệp, thấp giọng uy hiếp.
“Dám giẫm lên chân tiếp thì tôi sẽ vứt cô lại đây.
”
Khúc nhạc du dương chậm rãi vang lên, đèn treo thuỷ tinh cực lớn rực rỡ trên đỉnh đầu phản chiếu ánh sáng rực rỡ óng ánh.
Trung tâm phòng tiệc có hai người đang nhảy theo tiếng nhạc.
Khi Khúc Chấn Sơ và con gái nhà họ Tiêu kết hôn không tổ chức bất kỳ nghi thức nào.
Nghe nói vốn dĩ định tổ chức, mọi thứ đã chuẩn bị xong, cuối cùng Khúc Chấn Sơ bận rộn công việc nên không tham gia, trực tiếp đón người về biệt thự của mình.
Nói thì nói vậy nhưng ai biết có chuyện gì xảy ra trong đó.
Công việc có thể bận rộn tới đâu?
Sao có thể bận đến mức hôn lễ của mình cũng không tham gia.
Huống hồ, thời gian này tập đoàn M.
I dưới tên Khúc Chấn Sơ căn bản cũng không có bất kỳ hoạt động nào.
Thân phận của Khúc Chấn Sơ ở Nhà họ Khúc đặc biệt, người trong giới ai nấy đều biết nhưng đều ăn ý giấu trong lòng, thành một chuyện theo ước định mà thành.
Vốn cho rằng sau khi Khúc Chấn Sơ thành lập tập đoàn M.
I sẽ không kịp chờ đợi rời khỏi Nhà họ Khúc nhưng không ngờ đôi bên lại sống yên ổn với nhau.
Thậm chí, anh còn nghe lời cưới con gái nhà họ Tiêu , không biết ông già Khúc Kiều đã thuyết phục anh thế nào.
Nhưng dù thế nào thì hai người đang xoay tròn trên sàn nhảy lúc này, nhìn qua có vẻ hài hoà khó hiểu.
Lẽ nào giữa hai người thật sự có cái gì gọi là tình cảm?
Nếu không với tính cách Khúc Chấn Sơ , ngày đầu tiên Tiêu Nhĩ Giai vào cửa sẽ khóc chạy ra khỏi nhà, sao có thể khiêu vũ ở đây chứ?
Nhìn đôi trai gái xứng đôi trước mắt, mọi người lại bắt đầu suy nghĩ về quan hệ giữa Khúc Chấn Sơ và con gái duy nhất của nhà họ Tiêu.
An Diệc Diệp căn bản không có tinh lực chú ý đến suy nghĩ trong lòng người khác, toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung lên chân mình.
Điệu Waltz không nhanh nhưng thay đổi bước chân có phần phức tạp.
Nhiều người nhìn như vậy, hơn nữa cơ thể hai người dựa rất sát vào nhau khiến cô căng thẳng đến muốn đòi mạng, vài lần suýt thì giẫm lên giày Khúc Chấn Sơ.