Bảo Bảo Ngang Ngược Con Muốn Người Cha Này


“Vì sao mọi người lại bắt Duy An?”
“Ngày hôm qua, sau khi ba người Ngô Viễn Thanh vào đại học D, người phụ trách tiếp đón là Duy An, từ trước đến nay người luôn ở cùng một chỗ với đám Ngô Viễn Thanh cũng là Duy An” Vẻ mặt Giang Phàm nghiêm trọng, “Ngày hôm qua, trong khoảng thời gian từ 2giờ20phút đến 3giờ, cho dù Duy An không thừa nhận có ở cùng đám Ngô Viễn Thanh hay không, nhưng lại im lặng không nói, cũng không cung cấp bất luận chứng cứ gì chứng minh không có mặt ở hiện trường, còn nữa…”
Giang Phàm mím môi, “Còn nữa, bọn anh phát hiện một dãy số điện thoại viết tay trong văn phòng của Ngô Viễn Thanh, tiến hành thẩm vấn thư ký Ngô, xác định số điện thoại di động đó xuất hiện ở trên bàn làm việc của Ngô Viễn Thanh vào ba ngày trước, chữ viết đã đưa cho khoa giám chứng kiểm tra, xác định đúng là chữ viết của Duy An…”
“Nói linh tinh! Vì tiết kiệm, Duy An vẫn luôn không dùng di động! Duy An cũng không biết Ngô Viễn Thanh, sao có thể viết số điện thoại cho anh ta được!
Dính dáng đến Duy An, giọng nói của Tiểu Ngư cao hơn, khó tránh khỏi có chút kích động.
Cho dù Giang Phàm hiểu, nhưng cũng chỉ có thể trầm mặt xuống, im lặng rất lâu mới nói, “Tiểu Ngư, luật pháp và chứng cứ ở trước mặt, anh Giang sẽ không lừa dối em.

Bọn anh đã chắc chắn được số điện thoại này do Duy An sử dụng, hơn nữa đã sử dụng hơn nửa tháng rồi.

Anh đã dốc hết mọi khả năng làm Duy An giống như em, an toàn thoát khỏi vụ án này, nhưng… Thực xin lỗi, lần này anh Giang thật sự không có năng lực không có sức.

Cho dù chứng cứ chưa xác thực lắm, nhưng khi hỏi Duy An vấn đề quan trọng em ấy luôn im lặng.

Ba người bị gϊếŧ, tình huống này thuộc loại trọng án, em đã hiểu rõ tính nghiêm trọng rồi đó, bây giờ áp giải Duy An về cục tiến hành thẩm vấn lần đầu tiên, nếu em ấy vẫn luôn im lặng, thẩm vấn loại này sẽ kéo dài rất lâu.
Giang Phàm nói ra những câu nói thấm thía, Tiểu Ngư cũng biết tính cách của Giang Phàm, tất nhiên hiểu rõ anh ta sẽ không nói linh tinh chuyện lớn như vậy, nhưng bất luận như thế nào cô cũng không thể tin được Duy An sẽ lừa gạt mình, thậm chí còn làm ra chuyện gϊếŧ người!
Không! Không có khả năng! Nhất định là có ẩn tình gì đó!
Cô muốn gặp Duy An.
“Anh Giang, anh không cần khó xử, giải quyết việc chung đi.” Sau khi Tiểu Ngư suy nghĩ rõ ràng, đã khôi phục lại bình tĩnh, “Em sẽ nhanh chóng mời luật sư cho Duy trả lại trong sạch cho em ấy.

Chỉ là sau khi có kết quả thẩm vấn, mong anh Giang báo cho em biết trước tiên, còn nữa, chuyện này sẽ do mình em xử lý, anh đừng nói cho ông nội em biết, được không? Anh Giang, cầu xin anh.
Giang Phàm gật đầu, muốn nói lại thôi.
Tiểu Ngư ừm một tiếng, hai tay cầm lấy túi để sang một bên vai, cúi đầu, yên lặng xoay người rời đi.
Giang Phàm nhìn bóng lưng cô, vẻ mặt lo lắng, thực ra vừa rồi anh ta còn muốn hỏi rất nhiều vấn đề khác - -
Bây giờ em ở chỗ nào?
Vì sao luôn không nghe điện thoại của anh?
Còn chủ nhân bên trong chiếc xe xa xỉ kia nữa… Có quan hệ gì với Tiểu Ngư?
Vì sao em vẫn không học được ỷ lại vào người khác, muốn tự mình gánh vác, xử lý toàn bộ?

Tất cả câu hỏi, trong bóng lưng gầy yếu cô đơn của cô, đều gian nan nuốt xuống hết, biến thành người thân thất bại không thể bảo vệ cô, cảm giác vô cùng vô dụng.
*****.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui