“Cầm đi.
”
Bạch Miêu đưa lệnh kiểm soát đưa cho Hạ Lãng, “Đi đi, đừng doạ người này chúng ta hiềm nghi rồi.
”
Hạ Lãng Lãng đối với luật pháp Trung Quốc căn bản không biết, thấy vậy lập tức cầm lệnh kiểm soát, hưng phấn nói: “Cầm cái này bắt người theo quy tắc đúng không?”
Sớm biết như vậy, cô tùm người nguỵ tạo giấy tờ để ở nhà, bắt vị tiểu thư xinh đẹp kia thì cầm giấy bắt đi, dù sao cũng là hợp pháp!
Dĩ nhiên, mặc dù thích mỹ nữ, nhưng trong nội tâm cô vẫn thích Ngư Nhi, đàn ông mà, ra ngoài cửa, ai không trêu hoa ghẹo nguyệt, dĩ nhiên cô cũng như vậy.
“Ngư Nhi, chờ ta bắt người về cho cô thẩm vấn hàaaa!.
!”
Hạ Lãng nhảy ra khỏi chỗ ngồi, vui sướng kích động đi bắt người ——
Bạch Miêu nhìn bóng lưng Hạ Lãng mặt vui mừng.
Haineko rất bình tĩnh, uống cà phê không nói gì.
Ngư Nhi hướng về phía hai vị không ý thức được mình làm hành động trái pháp luật, rốt cuộc không nhịn được mở miệng, hỏi: “Tôi muốn!.
.
Xem chứng nhận luật sư của mấy người!.
.
Có thể không?”
“Không thành vấn đề a!”
Bạch Miêu tuỳ ý đáp, sau đó cúi đầu, liếc nhìn máy tính và máy in thật mỏng, nhún vai xin lỗi, “Ngượng ngùng, Nhan tiểu thư, không có giấy rồi, qua điện tử có được không?”
Bạch Miêu chuyển máy tính qua, tìm một trang, quay lại, cười nói: “Không lừa già trẻ, chứng nhận luật sư các quốc gia đều có, cô muốn nhìn nước nào?”
Lập tức miệng Ngư Nhi co rút lại ——
Đây rốt cuộc là Nam Cung Thấu như thế nào liên hệ khắc nơi a?
Rốt cuộc biết tại sao trước khi xuống xe bọn họ nói nghề nghiệp của mình là nghề nguy hiểm rồi.
Này có phải là chứng nhận giả chuyên nghiệp quốc tế có phải không!
Châm chọc là châm chọc, càu nhàu là càu nhàu, nhưng năng lực hai người xử lý công việc, quả thật không hoài nghi, thật nhanh, cũng không phải thường chính xác, ít nhất nếu theo như Nhan Ngư Nhi trước kia xem ở bốt cảnh sát, tiến trình như vậy, này không thể trong vòng nửa tháng hoàn thành a.
Lúc Bạch Miêu tắt máy vi tính thì Hạ Thiên cũng Tiêu Nhã bộ mặt tái nhợt đi tới.
Khi Tiêu Nhã đến gần thì sắc mặt Ngư Nhi đột nhiên thay đổi, cúi đầu nhìn giày của cô —— không sai, chính là đôi này, thanh âm run rẩy khóc lóc trong nhà vệ sinh, khóc lóc kể lể không chịu nổi, chủ nhân của thanh âm, chính là Tiêu Nhã!
Haineko và Bạch Miêu, lúc ở liên minh sát thủ làm điều tra tin tức nhiều năm như vậy, quan sát vô cùng nhạy cảm, làn sao không hiểu, kết hợp với chuyện Nhan Ngư Nhi vừa kể chuyện gặp ở phòng rửa tay, nhìn nét mặt của cô, cũng hiểu rõ tin tức khiếp sợ từ trong mắt Ngư Nhi rồi.
“Tiêu tiểu thư, cô khoẻ”, Bạch Miêu đứng dậy, ôn hoà cười một tiếng, chỉ vào Nhan Ngư Nhi và Hạ Lãng giới thiệu, “Hại vị này là cảnh quan, tôi cùng với người này là luật sư án mạng của Ngô Viễn Thanh tiên sinh lần này, chúng tôi muốn hỏi cô một chút về vụ án này, chỉ là vấn đề rất đơn giản, sẽ không mất quá nhiều thời gian, có thể không?”
Tiêu Nhã nâng mắt nhìn bốn người, có chút vẻ không muốn, “Mấy ngày trước!.
Tôi đã phối hợp điều tra nói hết toàn bộ rồi!.
”
“Rất cảm ơn Tiêu tiểu thư lúc đó phối hợp với cảnh sát chúng tôi”, lúc này Ngư Nhi đứng lên, giọng nói vô cùng chuyên nghiệp, “Nhưng lúc điều tra vụ án, bởi vì phát hiện đầu mối mới, cho nên sẽ tiếp tục hỏi cung cặn kẽ, như vậy mới có thể không buông tha bất kì chi tiết nào, sớm ngày tìm ra hung thủ phạm tội, mong Tiêu tiểu thư có thể phối hợp.
”
“Đây là!.
Bạn tôi!.
.
” Tiêu Nhã nghe được lời Bạch Miêu nói, sắc mặt trắng bệch, âm thanh run rẩy, “Tôi chỉ mua thay bạn tôi!.
.
”
“Người bạn kia?” Bạch Miêu không buông tha, “Làm phiền cô bây giờ gọi cho bạn cô đến đây đối chất, được chứ?”
Kể từ lúc Tiêu thị xuống dốc, bạn bè trước kia của Tiêu Nhã phần lớn đã cách xa cô ta, mà người bạn tri âm duy nhất của cô ta bây giờ cũng đã kết hôn không ở E thih, chính là bởi vì Bạch Miêu điều tra qua, hiểu rõ những điều này, cho nên mới chắc chắn hỏi lời này.
Tiêu Nhã quả nhiên không phản bác được.
Cô rũ mắt, thấp nói: “Đây là chuyện cá nhân của tôi, không liên quan tới vụ án thôi!.
”.