"Anh lại làm gì thế?"
Tiểu Ngư không nghe được gì, quay đầu trợn mắt nhìn Thấu thiểu cũng không vừa lòng, "Tại sao lại đóng?"
Bỏ lỡ đối thoại và chứng cứ quan trọng thì làm thế nào?
"Nhan tiểu thư, thì ra em đối với loại chuyện này", Nam Cung Thấu gõ ngón tay lên mặt bàn, giọng lười biếng mà chế nhạo, "có hứng thú như vậy! "
"Ai có hứng thú!" Tiểu Ngư cãi lại, "Không phải anh nói sao, cái gì nơi trai gái giao dịch tốt nhất là ở trên giường! Em đây là vì tốt cho vụ án.
"
"Đối mặt với thân thể quyến rũ của người phụ nữ mình thích, em biết, người đàn ông bình thường sẽ chọn cái gì không?" Thấu thiếu gia hỏi.
Tiểu Ngư lắc đầu, thành thực đáp, "Không biết.
"
"Chuyên tâm làm.
" Thiếu gia trả lời, nói thẳng không kiêng kỵ.
Nhan tiểu thư cười mếu, mặt mũi cũng theo lời nói của anh mà chuyển thành màu đỏ tím.
Cô nhìn anh mắt nóng hừng hực của vị thiếu gia kia thản nhiên rơi trên người mình, trong lòng trực tiếp rơi lệ ——
Nam Cung tiên sinh, chúng ta vừa mới chính thức yêu ngày thứ nhất, anh có thể đừng muốn trực tiếp như vậy có được hay không?
***************
Lúc Tiểu Ngư không biết nên trả lời thế nào thì điện thoại di động reo, cô cầm lên, thấy là email nhắc nhở của dì Bạch Miêu, liền ở trong máy vi tính mở ra, tải tài liệu xuống.
Đó là sau khi Hôi Miêu và Bạch Miêu đưa Nhan Duy An về Nam Cung biệt thự rồi một mình gặp Lâm Thư Dĩ, có được hồ sơ người mắc bệnh, một người luôn chữa trị ở chỗ của giáo sư Lâm, chính là người đã chết Ngô Viễn Thanh.
Tiểu Ngư ngồi trước máy vi tính, nghiêm túc lật từng trang từng trang xem, càng xem thì đôi mắt càng mở to, đến cuối cùng vẻ mặt đầy ngạc nhiên, không thể tin được.
Cô không biết, một người có thể vừa bị mắc các triệu chứng của bệnh tâm thần và bệnh thần kinh nhiều như vậy ———
Phobic neurosis, chứng rối loạn lo âu.
Delusional disorder, chứng rối loạn hoang tưởng, trong đó biểu hiện nổi bật của bệnh này là chứng hoang tưởng bị hại.
Sεメ about cleanliness, bệnh sạch sẽ.
Obsessive-compulsive neurosis, bệnh rối loạn thần kinh ám ảnh cưỡng chế nặng, dấu hiệu phổ biện của chứng bệnh này là thực hiện các hành vi mang tính chất ép buộc để giảm bớt căng thẳng.
Rất nhiều triệu chứng dung hợp một chỗ, tổng cộng hàng năm càng thêm tăng thêm, ăn sâu bén rễ vào cơ thể sẽ tạo thành một loại rối loạn nhân cách tránh né nghiêm trọng nhất, bị phụ thuộc vào personality diorder - nhân cách chướng ngại, hoặc gọi tắt là một loại nhân cách biếи ŧɦái.
Không trách phải hết sức sử dụng đến cấp bậc chữa trị như thầy Lâm Mặc, thì ra bệnh tình của Ngô Viễn Thanh đã nghiêm trọng đến mức độ như vậy.
Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, còn chưa lên tiếng thì liền thấy tay Nam Cung Thấu chỉ vào nét bút chữ Lâm của bác sĩ chính, đặt câu hỏi: "Thấy người này thế nào?"
Giọng nói khó hiểu, có chút ngưng trọng.
.