Dạ Minh An từ từ kể lại mọi chuyện cho Lam Thảo nghe.
Em đã thích anh ấy rất lâu rồi, từ khi còn bé em đã biết anh ấy vì anh ấy hay đến nhà chơi với anh hai.
Trong ba người bạn của anh hai thì Ngô Bạch là người trầm tính, ít nói nhưng luôn thấu hiểu và tinh tế trong mọi tình huống.
Anh ấy luôn tạo cho em cảm giác say nắng mỗi khi gặp mặt, nhưng từ khi nào em đã yêu anh ấy mất rồi, nhưng vẫn không dám thổ lộ với anh ấy.
Dạ Minh An đưa tay lên bụng mình cảm nhận sự tồn tại của đứa bé rồi nói tiếp.
Hai tháng trước gặp ở quán bar, anh ấy đã đuổi bọn côn đồ quấy rối em, lúc đó biết là anh ấy nên em cố tình giả say để tiếp cận.
Rồi anh ấy đưa em đến khách sạn, trong lòng em rất hồi hộp, sợ rằng anh ấy sẽ từ chối em.
Nhưng lúc đó anh ấy cũng hơi say nên đã mất phòng bị mà xảy ra 'quan hệ' với em.
Em nhớ hết tất cả mọi chuyện, đó cũng là em cam tâm tình nguyện.
Sau đêm đó thì anh ấy nói muốn chịu trách nhiệm với em, nhưng em từ chối cho đến khi phát hiện trong bụng em đã có giọt máu của anh ấy.
Lam Thảo nắm tay cô an ủi: Đó là kết tinh của tình yêu, dù Ngô Bạch chưa thật lòng yêu em nhưng em cũng đã mạnh mẽ để giành lấy hạnh phúc cho mình, em rất dũng cảm.
Dù em và Ngô Bạch có đến được với nhau hay không thì em cũng đã có hạnh phúc của mình chính là đứa bé
Chị, chị có thể nói giúp cho em với Ngô Bạch trước mặt anh hai được không? Anh hai rất nghe lời chị nhất định sẽ đồng ý.
Chị sẽ cố gắng.
Trong phòng khách, cả hai bên phía Dạ Minh Nam và bên phía Lam Thảo cũng đã dò thám tình hình xong thì trở lại phòng khách một lần nữa.
Ngô Bạch con là thật lòng muốn lấy Tiểu An nhà bác? Hay chỉ vì cái thai trong bụng con bé? Nếu con thật lòng muốn lấy con bé, bác và bác trai không có ý kiến nhưng nếu chỉ vì đứa nhỏ mà con quyết định kết hôn thì không cần.
Gia đình bác vẫn dư sức nuôi cháu của mình.
Tô Nguyệt cuối cùng cũng lên tiếng, đây cũng là sự nhượng bộ và cũng là lời cảnh cáo.
Bà sợ Ngô Bạch chỉ vì huyết thống nhà họ Ngô mà cưới con gái bà về rồi không yêu thương con bé.
Thưa bác trai, bác gái.
Hai bên gia đình chúng ta cũng đã quen biết rất nhiều năm rồi, ba mẹ con cũng rất quý Minh An.
Hai bác yên tâm con sẽ một lòng, một dạ chăm sóc hai mẹ con cô ấy thật tốt.
Không phải vì đứa bé là cháu nhà họ Ngô mà con làm vậy, con là thật lòng thưa hai bác.
Ngô Bạch nói những lời tận đáy lòng của mình ra.
Cậu lấy gì để đảm bảo sẽ mang lại hạnh phúc cho Minh An? Dạ Minh Nam nhàng nhạt lên tiếng.
Làm bạn với cậu mười mấy năm nay, không lẻ cậu không tin tôi sao? Ngô Bạch hỏi lại.
Dù là bạn bè thân thiết, nhưng với tiêu chuẩn chọn em rể của tôi lại rất khắc khe đó.
Dạ Minh Nam cố tình gây khó dể.
Chồng, bớt nói lại đi.
Để cho Minh An quyết định.
Lam Thảo thỏ thẻ bên tai Dạ Minh Nam.
Em tin anh ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho em, với lại em cũng yêu anh ấy.
Chỉ cần được ở bên cạnh anh ấy, em đã mãn nguyện.
Dạ Minh An nhìn Ngô Bạch một cách thâm tình.
Không ai nói được gì nữa vì người trong cuộc đã quyết định.
Gia đình của Dạ Minh Nam không phải dạng khó khăn, phong kiến.
Chỉ cần con mình bằng lòng lấy, họ cũng ủng hộ tới cùng.
Nhưng nếu Minh An có bất kì thương tổn nào thì mã tấu của Dạ Minh Quân sẽ dẹp sạch tất cả những ai làm tổn thương đến em gái của anh.
Họ biết Ngô Bạch là một người tốt, điềm đạm, lịch sự không chơi bời hay phóng túng, lêu lỏng.
Họ tin Ngô Bạch sẽ đem lại hạnh phúc cho Minh An.
[.........]
Vì Dạ Minh An đã có thai nên hôn lễ được cử hành gấp rút, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi.
Hôm nay Dạ Minh An đã trở thành cô dâu để gả cho người mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay.
Ngô Bạch và Dạ Minh An bước trên lễ đường, rất xứng đôi.
Hai người cùng nhau tuyên thệ và trao nhẫn cho nhau.
Cuối cùng họ cũng chính thức thành vợ chồng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô em gái ngày nào của Dạ Minh Nam và Dạ Minh Quân hôm nay đã trở thành cô dâu của người khác.
Buổi tiệc cũng tàn, Dạ Minh An về nhà cùng với Ngô Bạch, mọi người ai về nhà nấy.
Dạ Minh Nam đang đẩy chiếc xe nôi đôi của hai đứa nhóc nhà anh chờ Lam Thảo đi toilet ra.
Nhưng đã gần mười phút trôi qua vẫn chưa thấy cô bước ra, anh đã gọi bốn, năm cuộc nhưng máy cô đã bị tắt nguồn.
Anh sốt ruột gọi cho Rin để đến tiếp diện vì anh còn phải canh hai đứa bé, nhưng lạ thay máy của Rin cũng không liên lạc được.