Bảo Bối, Chạy Không Thoát Đâu

“Ai đấy?” Hình thiên nằm bên cạnh bất ngờ lên tiếng.
“Bạn tôi.”
“Nam hay nữ?”
“Anh tò mò thế nhỉ?”
“Nam hay nữ?” Giọng anh không giấu nổi nét thâm trầm.
“À…Nam.”
“Không được nói chuyện với cậu ta nữa.”
“Tại sao?”

“Tôi không thích!”
“Anh bá đạo thật đấy. Tôi nói thì kệ tôi chứ.”
“Không được nói chuyện với cậu ta nữa.” Anh nghiêm giọng nhắc lại.
“Tôi cứ nói.”
Hai người cãi nhau chí chóe một hồi rồi mạng ai người đấy lo.
Đúng là phải tự lo thật!
Trong chận chiến gối có hai người thì làm sao có người lo cho “tính mạng” của người kia được chứ?
“Oái, không được đánh vào mặt!”

“Hu… hu… Em mông đáng thương của tôi! Ai cho ăn đánh vào người thế hả?”
Hình Thiên nãy giờ im lặng đánh đấm cũng phải ngửa mặt lên hỏi: “Không đánh vào người thì đánh vào đâu?”
“Không được đánh!”
“Thế chẳng lẽ đứng yên cho em đánh à?”
“Tôi bảo không được đánh chứ có bảo không được né đâu!”
“Em bá đạo thật đấy!”
“Mặc kệ tôi!”
Cô đảm bảo sau vụ này giúp việc ở đây sẽ mệt nghỉ luôn.
“Lăng Tranh!!!! Cứ tôi với….”
chẳng biết Hình Thiên làm gì ta??? T/g tò mò quá!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận