Bảo Bối Của Tôi Là Em

Vừa nghe Hàn Tử Mặc nói xong Ken liền nhanh nhảu trả lời: “David William sao? Cái tên này có chút quen! ”

“Quen sao? David William \- Thiếu gia của gia tộc William. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì cậu ta là người thừa kế gia tộc William. ”

“Tôi không quen cậu ta, nhưng tôi biết gia tộc William. ”

“Gia tộc William lớn lắm sao? ” Hàn Tử Mặc bình thản hỏi, hắn chẳng đặt gia tộc này vào mắt.

“Nói lớn thì cũng không lớn, nhỏ thì cũng không nhỏ nói tóm lại không dễ chọc. Cũng là gia tộc lớn nhất nhì ở Mỹ có thế lực sánh với gia tộc tôi thôi, đối với nhiều người thì đây là một gia không thể đụng nhưng riêng tôi thì không quá coi trọng gia tộc này chỉ cần khiêm nhường khi có thể thôi. Còn với cậu ấy hả gia tộc này chẳng khác nào hạt cát trên sa mạc ấy, Hàn Tử Mặc cậu còn chẳng đặt vào mắt cơ mà. Thế lực mà cậu để vào mắt chính là Dạ Thiên Đế Quốc chứ gì.” Ken nghiêm giọng nói một tràn dài...

“Cậu thật sự nói rất nhiều đấy. Dạ Thiên Đế Quốc ? Cậu không cảm thấy tổ chức này rất bí ẩn sao? ”

“Cái gì mà bí ẩn, phải nói là quá mức bí ẩn! ” Ken lắc đầu cảm thán.

“Ừ, cậu ra ngoài đi, tôi muốn làm việc. ”


“Uh.. Vậy còn chị dâu..? ” Mặc dù Ken rất sợ nhưng cũng phải hỏi lão đại phải làm thế nào nếu không hậu quả khó lường! Phận làm thuộc hạ thật là khổ mà!

Hàn Tử Mặc liếc nhìn Ken một cái làm Ken lạnh toát người.
Một lát sau hắn từ tốn ra lệnh: “…Khi Huyền Thiên Băng về thành phố A cho dù có trói cũng phải trói cô ấy về biệt thự của tôi, nhưng tuyệt đối không được làm bị thương. Tốt nhất là đánh ngất rồi hãy mang về. Nghe rõ chưa? ”

“Rõ rồi! Lão đại là muốn bắt chị dâu về biệt thự để xxoo à nhầm là để yêu thương a! ” Ken buông lời trêu chọc.

“Chậc. Còn đỡ hơn ai kia chẳng có người để yêu thương! Không có ai để thể hiện tình cảm thì cảm giác thế nào đây Ken? ” Hàn Tử Mặc lập tức buông tập hồ sơ đang cầm trên tay, nhìn sang Ken đang có vẻ trêu chọc mình thì hắn liền phản bác lại.

“Khụ! Coi như cậu giỏi! ” Một câu nói có sức sát thương hơn 10000 đối với Ken. Hàn Tử Mặc như đang sát muối vào nổi đau thầm kín của Ken. Mặc dù Ken đã hơn 20 nhưng vẫn chưa có ma nào thèm ngó, cũng chưa từng có cuộc tình vắt vai nào... Thật là phận FA mà!

“Tôi rất giỏi và ai cũng biết điều đó nên cậu không cần khen tôi, cứ giữ lại trong lòng là được. ” Hàn Tử Mặc vừa nói vừa tiện tay kí vài cái hợp đồng.

“Cậu thật là biết làm người ta tức chết! ” Ken tức tới nghẹn họng.

“Quá khen”

“Hứ! Ai khen cậu chứ? Tôi đang mắng cậu, mắng cậu đấy! ”

“Ồ cảm ơn. Phiền cậu ra ngoài, tôi còn phải làm việc ”

“Không ra luôn! Tôi ngồi lì ở đây cho cậu khỏi làm luôn! ”

“Tôi không muốn nói lần thứ 3 đâu, tôi đã rất tử tế khi mời cậu ra chứ không phải trực tiếp quăng cậu rồi đấy. ”


“Thì tôi ra.. Hàn Tử Mặc là đồ tồi! ”

“Đồ tồi? Tôi cảm thấy cậu rất rảnh nên mới luyện được tật ngày càng nói nhiều hơn thế còn dám nói xấu tôi? Công việc giao cho cậu quá ít? Muốn làm nhiều hơn? Nhiệm vụ quá dễ? Muốn khó hơn? Huấn luyện quá đơn giản? Muốn nâng cấp? Hay là nói cậu muốn đi Châu Phi làm người rừng đây? ” Hàn Tử Mặc khó chịu hỏi.

“No no I don't need! Tôi lập tức đi ngay! Cậu cứ ở đây chơi với cái bàn làm việc đi à không tôi nhầm.. Cậu cứ ở đây làm việc đi! Làm việc vui vẻ! Làm phiền rồi... Làm phiền rồi..! ” Ken lập tức bước nhanh ra cửa vừa bước vừa mở miệng lấy lòng Hàn Tử Mặc rồi bước ra ngoài.

\*Cạch\* Tiếng của đóng lại.

“Cuối cùng cũng yên tĩnh một chút! Thật ồn ào ”

“David William đến cuối cùng có quan hệ gì với em đây Huyền Thiên Băng? ”

“Như thế nào em lại thân mật với hắn ? ”

“Tại sao em lại dính dáng tới gia tộc William? ”

“Vì lí do gì chính phủ lại nhúng tay vào hồ sơ cá nhân của em? ”

“Vì sao em lại giống một sát thủ chuyên nghiệp? ”


“Và.. Vì sao em lại không yêu tôi..? ”

“Vì sao lại muốn bỏ trốn khỏi tôi..? ”

Hàng ngàn hàng vạn câu hỏi đang lần lượt xuất hiện trong đầu Hàn Tử Mặc. Toàn những câu hỏi xoay quanh Huyền Thiên Băng, hắn và cô gặp nhau không lâu nhưng tại sao hắn lại để tâm cô tới vậy? Những gì liên quan đến Huyền Thiên Băng hắn đều muốn biết và giờ hàng loạt câu hỏi hay nói đúng hơn là những nghi vấn của hắn đối với cô. Những nghi vấn về cô hắn hoàn toàn không có đáp án nhưng lại phải hao tâm vì nó. Tại sao vậy..? Tại vì hắn thật sự đã yêu cô rồi! Yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? Tiếng sét ái tình sao? Có lẽ là vậy.. Hắn có thể cho cô tất cả từ tiền bạc vật chất lẫn danh lợi hay cả mạng sống của hắn đều cho cô nhưng tại sao cô lại không bố thí cho anh một chút tình yêu nào vậy..?

Hàn Tử Mặc sẽ làm tất cả vì Huyền Thiên Băng!
Huyền Thiên Băng tôi yêu em!






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận