Trang Khả Vy chột dạ, không phải chứ, xui xẻo vậy sao?
“ Nói, nói nhiều vậy làm gì chứ.. Hay là cô không có đủ tiền? ” Trang Khả Vy không muốn lần đầu làm chuyện xấu đã phải mất mặt vậy đâu...
“ Cô nói gì? ” Huyền Thiên Băng hơi cau mày, để ý đến cảm xúc của cô gái nhỏ bên cạnh.
“ Ha! Quả nhiên là không đủ tiền mà! ” Trang Khả Vy cười đểu giả, trong lòng háo hức.
Huyền Thiên Băng nhìn gương mặt này cảm xúc này, há có thể không cười được sao? Cô gái này không tệ nha, cũng làm người ta vui vẻ đấy chứ.
Trang Khả Vy cảm thấy như bị bỡn cợt, bình sinh Khả Vy ghét nhất chính là bị người khác đùa giỡn. Nhìn lại tình hình, còn không phải chính Trang Khả Vy cô gây chuyện trước hay sao...?
“ Không nói nữa, tôi đúng là không có đủ tiền. NGHÈO lắm, VÔ CÙNG nghèo! ” Nghèo vô cùng... Có lẽ sẽ có một vài người, đọc đến đây phải chăng sẽ hộc máu?
Thẳng thắng như vậy cũng được hả? -Nhân viên, Trang Khả Vy đều há hốc mồm. Câu nói thẳng như ruột ngựa này của Huyền Thiên Băng lại làm Trang Khả Vy ngượng thêm một tầng, cứ như Khả Vy đang cố tình ức hiếp người khác vậy.
“ Chỗ này là của cô, cô không bán tôi không mua. Hoặc là bây giờ cô bán tôi mua một cái khác, hoặc là tôi sang chỗ khác. ” Huyền Thiên Băng nhẹ nhàng nói, cũng đã dùng chiêu trò vậy rồi, không lẽ không bán? Điên rồi, sao hôm nay cô dễ dãi vậy nhỉ?
Trang Khả Vy còn ngại hơn nữa, ngại ngùng nói: “ Hay.. Hay là tôi tặng cô chiếc ban nãy? ”
“ Không cần. ”
Tặc lưỡi, Trang Khả Vy không biết phải nói gì.
“ Thôi vậy, tôi mua hai chiếc, cho ý kiến đi. ”
“ Hai chiếc.. Hay cô mua đồng hồ đôi đi? ” Trang Khả Vy vui vẻ nói, xua tay bảo cô nhân viên rời đi, vừa hay.. đồng hồ đôi..!
“ Ừ, cũng được. ” Ban nãy chỉ muốn mua bừa một cái, bây giờ có lẽ là thật sự muốn tặng Hàn Tử Mặc một món quà nhỏ rồi.
“ Đi theo tôi. ” Trang Khả Vy nắm lấy tay Huyền Thiên Băng thì bị cô tránh nên không thành.
“ Tôi tự đi được. ” Huyền Thiên Băng theo sau, Trang Khả Vy đưa cô vào bên trong một căn phòng khá là blink...
“ Mau lại đây..! ” Trang Khả Vy phấn khởi gọi, đứng cạnh một cái hộp kính trong suốt.
Huyền Thiên Băng không một chút tò mò, hễ là thứ đặt trong kính, không quý cũng đắc, mà những thứ này lại là thứ cô thấy như cơm bữa. Vậy thì có gì đáng để tò mò đâu.. thú vui của cô dường như sắp mất sạch rồi. Vốn đã ít, lại càng ít hơn! Chậm rãi bước đến, cô nhìn vào thứ hiện diện bên trong bức tường bao bọc thủy tinh kia. Một cặp đồng hồ, rất đẹp, rất tinh xảo. Lần đầu tiên, cô cảm thấy có một chiếc đồng hồ vừa mắt cô như vậy.. Vô cùng tinh tế!
Trang Khả Vy hơi bất ngờ trước phản ứng của Huyền Thiên Băng, cô lại điềm tĩnh như vậy.
“ Thế nào, hợp ý không? ”
“ Ra giá đi. ”
Trang Khả Vy thất thần, quyết định nhanh như vậy? Nghi hoặc Huyền Thiên Băng không biết những gì đính trên đồng hồ.
“ Thực sự mà nói, tôi cũng không biết ra giá bao nhiêu. Hai chiếc đồng hồ này là toàn bộ tâm huyết của tôi, năm nay tôi 23 tuổi, tôi mất hơn 8 năm để hoàn thiện nó đấy. ”
“ Giá trị chiếc đồng hồ này không nhỏ, điểm sơ qua có Musgravite, Poudretteite, Sapphire Padparcha, kim cương, những chi tiết nhỏ hơn, kể không hết. Bao gồm tâm huyết của cô, nỡ bán không? ” Huyền Thiên Băng chưa từng ép mua ép bán, nhưng hôm nay không mua được cái này... quả thật có hơi tiếc.
“ Thông thường, hầu hết các đồng hồ trang bị đá quý trong các điểm trục của chúng và trong bộ truyền bánh răng. Cô cũng có thể thấy đồ trang sức trong cơ chế chống sốc.
Số lượng đá quý trên mỗi chiếc đồng hồ là khác nhau phụ thuộc vào mức độ phức tạp trong các bộ phận chuyển động của đồng hồ đó. Cho nên, với chiếc đồng hồ vô cùng phức tạp này, tôi đã tốn một lượng lớn Beryl đỏ... Đá quý mà tôi yêu thích nhất! ” Trang Khả Vy nói, nếu bán thì có hơi tiếc nhưng Khả Vy cũng không có sử dụng. Chi bằng để thành quả của mình được trao đi xứng đáng một chút!
“ Ừ, cái đó tôi không bất ngờ nhưng những viên đá đỏ khảm trên mỗi số và mặt đồng hồ, làm sao cô có vậy? Mua? ”
“ À, những viên này ấy hả. Là tôi vô tình nhặt được, thấy rất đẹp, rất hợp nên đã mang về. Tôi cũng, thích màu đỏ, nên đặt vào luôn. Vì rất ít nên chỉ có thể khảm được bấy nhiêu! ” Trang Khả Vy mỉm cười, còn đẹp hơn Beryl đỏ một chút xíu.
Nhặt? Huyền Thiên Băng ngỡ ngàng, đây là may mắn trong truyền thuyết?
“ Đó là kim cương đỏ, đến tận bây giờ chỉ có khoảng 30 viên kim cương đỏ được tìm thấy ở Brazil, Ấn Độ và Nga. Giá thành không dưới một triệu đô cho một carat. ”
Trang Khả Vy nhặt bừa không ngờ lại còn nhặt một thứ quý hơn cả vàng bạc kim cương?
“ Hai chiếc này rất đẹp, tôi rất muốn có. Cô cho tôi một cái giá được chứ? ” Huyền Thiên Băng mở lời, đây đích thực là đồ tốt! Vốn muốn tặng Hàn Tử Mặc một món quà chính tay cô làm, nhưng bây giờ xem ra... phải tặng cái đồng hồ này trước rồi!
“ Không bán nữa! ” Trang Khả Vy đột ngột trở giọng, còn cười khúc khích như chọc tức Huyền Thiên Băng.