Bảo Bối Của Tôi Là Em

[…] Đảo BQ, căn cứ.

“ Nhốt bọn chúng lại chưa? ” Một nam nhân ngồi trên chiếc ghế, nhan sắc ẩn dưới chiếc mặt nạ ngạ quỷ... Có lẽ, là một mỹ nam đi. Giọng nói khàn khàn pha chút hào hứng, tựa đã chờ rất lâu.

Black chán ghét cuối người, ánh mắt nhìn phía dưới vô cảm, không tình nguyện trả lời: “ Vâng, đã nhốt. ”

Marie Z đặt tay phải lên miệng, ngón trỏ khẽ chạm mũi, cười mỉm. Trong lòng nghĩ, không phải là đã theo dõi từ đầu đến cuối hay sao? Hỏi? Làm màu. Vì có suy nghĩ như vậy cộng thêm biểu cảm cử chỉ của Black, Z mới buồn cười.

“ Hai người làm rất tốt, lần này để hắn đi không có đường về! ” Từ đâu đến lại hướng tới chỗ bọn họ, nam nhân mái tóc xanh lục cùng màu với đôi mắt. Thoạt có vẻ cao quý, diện một thân tây trang màu trắng xen kẽ xanh.

“ Tới rồi? Người kia đâu, kế hoạch khi nào thì có thể bắt đầu? ” Nam nhân với áo choàng đen, đeo mặt nạ khẩn trương hỏi người kia.

“ Rất nhanh thôi. ” Mái tóc và đôi mắt cùng màu, giọng nói pha liễm chút ác độc...

Black, Marie Z không hẹn cùng đối mắt, rồi đồng thanh: “ Xin lui. ”


Nam nhân mặt nạ phất tay đồng ý, hai người họ liền nhanh chóng rời khỏi. Câu ban nãy hai chữ ngắn gọn, đáng nhẽ phải là, thuộc hạ xin phép lui xuống hay đại loại. Như thế là bởi vì, Black cùng Marie Z không hề coi những người đó là chủ nhân.

Sau khi rời khỏi, họ lại bắt đầu cãi nhau.

“ Ban nãy ai cho cậu nói cùng với tôi? ” Black nóng nảy là người khơi mào trước.

“ Miệng là của tôi cậu cấm nổi không? ” Marie Z lên giọng khiêu khích, cả hai như đang cãi nhau. Thực chất từ tay họ bắn ra những viên đá bắn vỡ những thiết bị giám sát trên con đường họ đi qua.

Cuối cùng cũng xử lý xong. -Cả hai thở dài đồng một suy nghĩ, rồi Black nói: “ Z, mày biết gì không, miệng là của mày nhưng tao có thể cấm được đó. ”

Đổi cách xưng hô rồi? Marie Z cũng không mấy ngạc nhiên, thông thường là vậy. Khi có thiết bị giám sát hay người bên cạnh tên Black này sẽ xưng hô với cậu vô cùng tử tế. Đến khi không còn ai mới lộ rõ bản chất.

“ Tao lại không biết mày có thể. ” Marie Z trả lời hời hợt rồi đi phía trước, camera đều đã hỏng, khu vực này do hai người bọn họ phụ trách phá hủy. Những nơi khác tự khắc có người khác.

Vẫn đang đi phía trước, bất ngờ một bàn tay từ phía dưới vươn lên ôm lấy vòm ngực săn chắc của Marie Z.

“ Điên hả? ” Bị ngưng lại, xoay một vòng rồi đột ngột bị chiếm lấy môi, Marie Z một phen kinh hãi.

Nụ hôn dai dẳng không dứt, sau gáy bị ghì chặt hằn lên vết đỏ, đôi môi dày dặn bị ngấu nghiến đến đáng thương. Black nhìn đôi mắt tức giận của ai kia rồi buông môi, khẽ cười.

“ Mày không biết, tao liền làm cho mày biết. ”

Marie Z nghe nhưng không đáp, rồi muộn phiền nói: “ Buông tay đi, tao không thích mày. ”

“ Rồi mày sẽ thích. ” Black cơ hồ không mấy để tâm, tay nắm chặt Z dắt đi. Thật ra không để tâm là dối trá, đó chỉ là biểu hiện bên ngoài. Bên trong, trái tim rỉ từng giọt máu, mỗi câu chữ như ngàn nhát kim cứ đâm chĩa vào nó. Cho đến một ngày, trái tim bị đâm đến nát, máu không còn lấy một giọt thì tâm người đó đã chết rồi.


“ Black, đây cũng không phải lần đầu tiên tao nói chuyện này. Người tao thích là em gái mày, sao mày cứ cố chấp không chịu hiểu? ”

Cuối cùng, cả hai đều im lặng, Marie Z lại hy sinh nói trước: “ Chúng ta có phải nhanh đến chỗ lão đại không? ”

Black không trả lời, với hành động muốn rút bỏ tay của Z là quyết liệt không đồng ý. Cứ vậy, suốt dọc đường không nói gì. Nắm chặt tay lặng lẽ đi, Z cũng mặc kệ.

Một khoảng thời gian ngắn sau cũng đến được ngục nơi giam giữ ba ông lớn kia. Họ dường như đã không đếm xỉa gì nhau mà mỗi người một góc.

“ Lão đại. ” Black và Marie Z cúi người, đồng thanh đáp.

Vũ mơ hồ, hai người này đang cúi người gọi ai là lão đại?

Baldric là rõ ràng nhất, thù dai nhất, lớn giọng: “ Đây không phải là cái tên đen chửi bọn này ngu ngốc sao? ”

“ Hả? Chửi ngu ngốc cái gì cơ? ” Vũ nâng một bên mày, hỏi.

“ Lúc đó cậu ngủ rồi! ” Baldric vội nói, nhìn ánh mắt thép vào hai người kia.


Black cùng Marie Z không mấy bận tâm, hướng Hàn Tử Mặc nói: “ Lão đại, sau lưng người là một mật thất, bên trong có đầy đủ quần áo, vũ khí, thuốc. Đây là chìa khóa, chúng tôi sẽ ở đây cởi tấm màn nhện cho anh. ”

“ Ừ. ” Hàn Tử Mặc vươn tay cầm lấy chìa khóa, quay về phía sau mở ra.

“ Nhưng ban nãy các người! ”

“ Ồ, đó chỉ là tình huống ép buộc thôi. Lão đại không muốn gây động tĩnh lớn, chúng tôi phải diễn. ” Marie Z từ tốn giải thích, tên xã hội đen này thật đáng ghét.

Vũ và Baldric cùng tiến vào trong, bên trong rất rộng, như lời hai người kia. Thật sự có đầy đủ, có cả thức ăn.

Hàn Tử Mặc tiến đến nơi có đầy quần áo được bảo quản sạch sẽ kia. Lấy một bộ rồi tiến vào trong một căn phòng nhỏ khác, giọng hắn vang lên: “ Các người tùy tiện chọn vũ khí, đánh một trận lớn. ”

Vũ và Baldric nghe xong khẽ cười, thật sự là một trận lớn!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận