Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Edit: alone gob

Beta: minhhy299

Một giờ sau…

Cả người Uyển Tình là mồ hôi nằm dưới thân hắn thở: “Cái kia…..Em nghĩ toàn bộ hành trình…….Cái kia, là anh…….” Cô làm một nửa, hắn đột nhiên xoay người đè cô xuống, đánh gãy “Toàn bộ hành trình chủ động” của cô, hắn sẽ không trở mặt mà không nhận chứ?

“À……” Mục Thiên Dương rời khỏi cơ thể cô, xoay người nằm xuống, “Vậy em tiếp tục………”

“Còn muốn?” Uyển Tình cả kinh, tiếp theo nghĩ hắn mới muốn một lần, bình thường còn đến hơn…. Xác thực còn không có đủ.

Mục Thiên Dương đưa tay vuốt mặt cô: “Muốn hay không anh không biết, Nhưng mà……Còn chưa thanh lý đâu. Đâu có chủ động toàn bộ hành trình, lúc giữa là anh giúp em làm rất vất vả, công việc kết thúc này em nên đến đây đi?”

Ngao------

Uyển Tình trong lòng kêu rên một tiếng, sao cô không ngất xỉu đi nha? Ô ô ô, cô không bao giờ cầu hắn chuyện gì nữa!

~~~

Buổi sáng tám giờ, Uyển Tình và Thiên Tuyết chạy vềphòng ngủ, Lí Ức vừa rời giường, Liễu Y Y ngồi ở trên ghế ăn gì đó, chơi máy tính.

Lí Ức hỏi: “Các người mấy ngày nay đi đâu?”

“Đi tới nhà người thân Uyển Tình chơi!” Thiên Tuyết nói.

Lí Ức lập tức hỏi Uyển Tình: “Cậu có người thân ở thành phố C à?”

“Ừ.”Uyển Tình mơ hồ lên tiếng, mở tủ quần áo ra, tìm quần áo rồi đi tới tolet thay.

Lí Ức nói với Thiên Tuyết: “Hai người các cậu có đồ dơ không tớ giúp các cậu giặc sạch.”

“A, cám ơn!”

“Không cần, tiện thôi.” Lí Ức đi ra sau, cầm lấy một túi bánh mì mua ngày hôm qua cho bữa ăn sáng, lại còn một ly sữa, vừa ăn vừa hỏi, “Chúng ta đặt nước đóng chai hay không?” Mấy ngày nay cô đều là uống nước sôi, muốn đặt phải đặt thời gian dài. Kỳ thật nước đóng chai cũng không quý, cô còn chịu được.

“Muốn!”Thiên Tuyết vội vàng nói.

“Vậy Uyển Tình thì sao?”

“Tớ không thành vấn đề.” Uyển Tình mới từ tolet đi ra.

Lí Ức nhìn thoáng qua Liễu Y Y: “Vậy cậu……”

“Cậu ấy không thành vấn đề.” Thiên Tuyết nói, “Tớ vừa nhìn thấy có bán nước ở dưới, tớ định đi xuống, trở về rồi tính tiền!”

Thiên Tuyết nói xong mượn ví tiền ra ngoài, không đến nửa tiếng đã trở lại, cầm biên lai và hóa đơn tiền nước đưa cho Lí Ức: “Nước đề ở đó đi, một người 45 đồng.”

Uyển Tình lập tức lấy ví tiền ra trả, Lí Ức cũng đưa, Liễu Y Y từ trong ngăn kéo sờ sờ……Lấy ra một ví tiền, rút hé ra tờ 100.

Thiên Tuyết đột nhiên thấy không quen, Liễu Y Y không phải kiên định dùng tiển xu sao? Như thế nào đột nhiên lại có tiền giấy?

Tìm xong tiền, cô đột nhiên nhảy dựng: “Đi một chút đã, Quản Hạo Nhiên ở dưới đất chờ chúng ta! Đúng rồi Lí Ức, cậu đừng đi nha, nước lập tức mang đến!”

Đến lầu dưới, Quản Hạo Nhiên hỏi: “Ăn sáng chưa?”

“Rồi.” Uyển Tình trả lời.

“Chúng ta đi thôi.”

Hắn mang các cô đến tiệm máy tính, hắn là thần đồng máy tính tái sinh, phần cứng phần mềm, linh kiện tất cả đều biết, các cô căn bản không sợ bị hố. Người giới thiệu máy tính còn nói: “Thật là người trong nghề nha!Đúng là ép giá quá lợi hại, chúng tôi cũng muốn kiếm ăn nha……”

“Cũng được máy bàn hay là máy xách tay.” Quản Hạo Nhiên nói.

Người bán máy tính buồn bực: “Tôi không quên……Bất quá, đưa một cái được không?’

Quản Hạo Nhiên chỉ bên cạnh Uyển Tình và Thiên Tuyết: “Hai người đẹp ở trong này, cậu ý tứ tốt chút?”

Người bán rơi lệ: “Tôi có ý cái gì không tốt? Tôi dù cố gắng cả đời, hai người đẹp này cũng không phải của tôi nha”

Uyển Tình và Thiên Tuyết cười sặc sụa.

Mua máy tính xong, Quản hạo Nhiên đem các cô đi ăn cơm trưa: “Muốn ăn cái gì, anh mời khách.”

“Sao không biết xấu hổ như vậy?” Uyển Tình nói.

“Không cho anh mời, anh mới ngượng ngùng.” Quản Hạo Nhiên cười, “ Dù sao cũng là tiền tự mình kiếm, cũng không phải xài tiền của mẹ anh.”

“Anh kiếm tiền như thế nào?” Vấn đề này Uyển Tình thật thắc mắc.

“Thì anh viết viết chương trình.”

Thiên Tuyết hỏi: “Nghe nói anh là thần đồng máy tính tái sinh? Vậy anh dự định sau khi tốt nghiệp tham gia vào công ty nào?”

“Trước mắt chưa tính, dù sao cũng là người ta tuyển anh, anh chuẩn bị tốt cũng vô dụng.” Quản Hạo Nhiên nói, “ Tháng sau sẽ bắt đầu có thông báo tuyển dụng, từ từ xem. Bất quá, lần này các anh đều xem thế nào, đoán chừng năm nay sẽ không ký bao nhiêu.”

“Vì sao?’

Hắn nhìn cô: “Mục thị mở chi nhánh công ty ở bên cạnh, nghe nói muốn khai thách ngành công nghiệp mạng, đến lúc đó sẽ tuyển không ít nhân tài máy tính.”

Thiên Tuyết thấy hắn nhìn mình, nhớ tới trong lời nói của Uyển Tình hôm qua, gật đầu: “Công ty kia rất lớn nha, hậu bị tài chính đầy đủ, vô luận làm cái gì cũng kêu ngạo! Nếu anh vào đó, cho dù bước đi vất vả, nhưng về sau là người cũ rồi, tiền lương phúc lợi cao nhất không nói, khẳn định có cổ phiếu chia ha hồng, đến lúc đó giá trị con người không thề tính.

Quản hạo Nhiên như nghĩ tới cái gì nhìn cô: “Em hiểu lắm.”

“Ha ha…… Xem tiểu thuyết.”

Uyển Tình cũng không nghĩ tới môt tầng này, xem ra Quản Hạo Nhiên khát vọng rất lớn.

Hắn dẫn các cô đi ăn cá, hắn trực tiếp đi tới nhà bếp chọn cá sống. Uyển Tình thừa dịp hắn không ở đây, cầm lấy thực đơn nhìn, cá quý nhất là hơn hai mươi đồng một ký, đồ khác cũng không quý, đoán chừng một bữa cơm khoảng trăm đồng đi. Cô nhẹ nhảng thở ra, Thật đúng sợ hắn tiêu quá nhiều tiền, băn khoăn.

Thiên Tuyết đang cầm ly trà hừ một tiếng: “Như thế nào, luyến tiếc à?”

Uyển Tình đang muốn nói chuyện, Quản Hạo Nhiên đã trở lại. Cô cả kkinh, cũng không biết hắn có nghe thấy không, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thiên Tuyết một cái. Thiên Tuyết cũng hối hận, sao trở lại lúc này? Vạn nhất hắn nghe thấy, nghĩ đến Uyển Tình có ý tứ gì với hắn thì phiền phức.

Sắc mặt Quản Hạo Nhiên bình thường, ngồi xuống hỏi: “Còn muốn ăn cái gì?”

Uyển Tình lắc đầu, bỏ thực đơn xuống.Thiên Tuyết đoạt lấy môt phen, Uyển Tình dùng sức giữ lại, cô làm như không phát hiện, chỉ vào hai loại rau trộn. Uyển Tình thấy cô còn có ý gọi thêm, ở dưới bàn đá cô, cô lại lật tới đồ uống, ba một tiếng khép lại thực đơn: “Đủ!”

Uyển Tình vô lực gục đầu xuống, cậu làm như người ta nhiều tiền như người Mục gia cậu à! Một lần ăn này, ít nhất ăn luôn phí sinh hoạt mười ngày nữa tháng!

Quản Hạo Nhiên cười yếu ớt, thần sắc không chút để ý, ôn hòa cùng trò chuyện ngày hôm đó.

Sau khi đồ ăn được bưng lên, Thiên Tuyết ăn một miếng: “Còn ăn rất ngon.”

“Đó đương nhiên. Thời điểm anh và bạn học đến đây, thường xuyên ăn ở đây, bằng không sẽ không mang hai người đến.”

“Cám ơn! Con người của em không ham cái khác, chỉ ham ăn! Chờ khi em tìm được tiệm ăn ngon nhất định sẽ mời lại.”

“Tốt.” Quản hạo Nhiên nhịn không được nhìn cô vài lần.

Thiên Tuyết thấy hắn nhìn mình, vừa ăn một miếng, nếu hắn thật muốn có ý với Uyển Tình, không bằng mình theo đuồi hắn còn tốt hơn! Dù sao cô chưa yêu đương qua, coi như luyện tập, hơn nữa người khác cũng không sai, cuối cùng làm giả hóa thật cũng không có gì!

À…….Bớt thời gian đi thăm hỏi một chút, nhìn hắn có duyên nợ tình cảm hay không nếu thật sự không có, cô liền theo đuổi!

Loại tình cảm này, ở chung nhiều hơn, tự nhiên hơn. Cho dù hiện tại hắn có một chút ý tưởng với Uyển Tình, chờ cô quấy nhiễu trước mặt hắn, hắn thế nào còn nhớ rõ nha? Mục Thiên Tuyết cô cũng không kém mới phải?

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Edit: alone gob

Beta: minhhy299

Một giờ sau…

Cả người Uyển Tình là mồ hôi nằm dưới thân hắn thở: “Cái kia…..Em nghĩ toàn bộ hành trình…….Cái kia, là anh…….” Cô làm một nửa, hắn đột nhiên xoay người đè cô xuống, đánh gãy “Toàn bộ hành trình chủ động” của cô, hắn sẽ không trở mặt mà không nhận chứ?

“À……” Mục Thiên Dương rời khỏi cơ thể cô, xoay người nằm xuống, “Vậy em tiếp tục………”

“Còn muốn?” Uyển Tình cả kinh, tiếp theo nghĩ hắn mới muốn một lần, bình thường còn đến hơn…. Xác thực còn không có đủ.

Mục Thiên Dương đưa tay vuốt mặt cô: “Muốn hay không anh không biết, Nhưng mà……Còn chưa thanh lý đâu. Đâu có chủ động toàn bộ hành trình, lúc giữa là anh giúp em làm rất vất vả, công việc kết thúc này em nên đến đây đi?”

Ngao------

Uyển Tình trong lòng kêu rên một tiếng, sao cô không ngất xỉu đi nha? Ô ô ô, cô không bao giờ cầu hắn chuyện gì nữa!

~~~

Buổi sáng tám giờ, Uyển Tình và Thiên Tuyết chạy vềphòng ngủ, Lí Ức vừa rời giường, Liễu Y Y ngồi ở trên ghế ăn gì đó, chơi máy tính.

Lí Ức hỏi: “Các người mấy ngày nay đi đâu?”

“Đi tới nhà người thân Uyển Tình chơi!” Thiên Tuyết nói.

Lí Ức lập tức hỏi Uyển Tình: “Cậu có người thân ở thành phố C à?”

“Ừ.”Uyển Tình mơ hồ lên tiếng, mở tủ quần áo ra, tìm quần áo rồi đi tới tolet thay.

Lí Ức nói với Thiên Tuyết: “Hai người các cậu có đồ dơ không tớ giúp các cậu giặc sạch.”

“A, cám ơn!”

“Không cần, tiện thôi.” Lí Ức đi ra sau, cầm lấy một túi bánh mì mua ngày hôm qua cho bữa ăn sáng, lại còn một ly sữa, vừa ăn vừa hỏi, “Chúng ta đặt nước đóng chai hay không?” Mấy ngày nay cô đều là uống nước sôi, muốn đặt phải đặt thời gian dài. Kỳ thật nước đóng chai cũng không quý, cô còn chịu được.

“Muốn!”Thiên Tuyết vội vàng nói.

“Vậy Uyển Tình thì sao?”

“Tớ không thành vấn đề.” Uyển Tình mới từ tolet đi ra.

Lí Ức nhìn thoáng qua Liễu Y Y: “Vậy cậu……”

“Cậu ấy không thành vấn đề.” Thiên Tuyết nói, “Tớ vừa nhìn thấy có bán nước ở dưới, tớ định đi xuống, trở về rồi tính tiền!”

Thiên Tuyết nói xong mượn ví tiền ra ngoài, không đến nửa tiếng đã trở lại, cầm biên lai và hóa đơn tiền nước đưa cho Lí Ức: “Nước đề ở đó đi, một người 45 đồng.”

Uyển Tình lập tức lấy ví tiền ra trả, Lí Ức cũng đưa, Liễu Y Y từ trong ngăn kéo sờ sờ……Lấy ra một ví tiền, rút hé ra tờ 100.

Thiên Tuyết đột nhiên thấy không quen, Liễu Y Y không phải kiên định dùng tiển xu sao? Như thế nào đột nhiên lại có tiền giấy?

Tìm xong tiền, cô đột nhiên nhảy dựng: “Đi một chút đã, Quản Hạo Nhiên ở dưới đất chờ chúng ta! Đúng rồi Lí Ức, cậu đừng đi nha, nước lập tức mang đến!”

Đến lầu dưới, Quản Hạo Nhiên hỏi: “Ăn sáng chưa?”

“Rồi.” Uyển Tình trả lời.

“Chúng ta đi thôi.”

Hắn mang các cô đến tiệm máy tính, hắn là thần đồng máy tính tái sinh, phần cứng phần mềm, linh kiện tất cả đều biết, các cô căn bản không sợ bị hố. Người giới thiệu máy tính còn nói: “Thật là người trong nghề nha!Đúng là ép giá quá lợi hại, chúng tôi cũng muốn kiếm ăn nha……”

“Cũng được máy bàn hay là máy xách tay.” Quản Hạo Nhiên nói.

Người bán máy tính buồn bực: “Tôi không quên……Bất quá, đưa một cái được không?’

Quản Hạo Nhiên chỉ bên cạnh Uyển Tình và Thiên Tuyết: “Hai người đẹp ở trong này, cậu ý tứ tốt chút?”

Người bán rơi lệ: “Tôi có ý cái gì không tốt? Tôi dù cố gắng cả đời, hai người đẹp này cũng không phải của tôi nha”

Uyển Tình và Thiên Tuyết cười sặc sụa.

Mua máy tính xong, Quản hạo Nhiên đem các cô đi ăn cơm trưa: “Muốn ăn cái gì, anh mời khách.”

“Sao không biết xấu hổ như vậy?” Uyển Tình nói.

“Không cho anh mời, anh mới ngượng ngùng.” Quản Hạo Nhiên cười, “ Dù sao cũng là tiền tự mình kiếm, cũng không phải xài tiền của mẹ anh.”

“Anh kiếm tiền như thế nào?” Vấn đề này Uyển Tình thật thắc mắc.

“Thì anh viết viết chương trình.”

Thiên Tuyết hỏi: “Nghe nói anh là thần đồng máy tính tái sinh? Vậy anh dự định sau khi tốt nghiệp tham gia vào công ty nào?”

“Trước mắt chưa tính, dù sao cũng là người ta tuyển anh, anh chuẩn bị tốt cũng vô dụng.” Quản Hạo Nhiên nói, “ Tháng sau sẽ bắt đầu có thông báo tuyển dụng, từ từ xem. Bất quá, lần này các anh đều xem thế nào, đoán chừng năm nay sẽ không ký bao nhiêu.”

“Vì sao?’

Hắn nhìn cô: “Mục thị mở chi nhánh công ty ở bên cạnh, nghe nói muốn khai thách ngành công nghiệp mạng, đến lúc đó sẽ tuyển không ít nhân tài máy tính.”

Thiên Tuyết thấy hắn nhìn mình, nhớ tới trong lời nói của Uyển Tình hôm qua, gật đầu: “Công ty kia rất lớn nha, hậu bị tài chính đầy đủ, vô luận làm cái gì cũng kêu ngạo! Nếu anh vào đó, cho dù bước đi vất vả, nhưng về sau là người cũ rồi, tiền lương phúc lợi cao nhất không nói, khẳn định có cổ phiếu chia ha hồng, đến lúc đó giá trị con người không thề tính.

Quản hạo Nhiên như nghĩ tới cái gì nhìn cô: “Em hiểu lắm.”

“Ha ha…… Xem tiểu thuyết.”

Uyển Tình cũng không nghĩ tới môt tầng này, xem ra Quản Hạo Nhiên khát vọng rất lớn.

Hắn dẫn các cô đi ăn cá, hắn trực tiếp đi tới nhà bếp chọn cá sống. Uyển Tình thừa dịp hắn không ở đây, cầm lấy thực đơn nhìn, cá quý nhất là hơn hai mươi đồng một ký, đồ khác cũng không quý, đoán chừng một bữa cơm khoảng trăm đồng đi. Cô nhẹ nhảng thở ra, Thật đúng sợ hắn tiêu quá nhiều tiền, băn khoăn.

Thiên Tuyết đang cầm ly trà hừ một tiếng: “Như thế nào, luyến tiếc à?”

Uyển Tình đang muốn nói chuyện, Quản Hạo Nhiên đã trở lại. Cô cả kkinh, cũng không biết hắn có nghe thấy không, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thiên Tuyết một cái. Thiên Tuyết cũng hối hận, sao trở lại lúc này? Vạn nhất hắn nghe thấy, nghĩ đến Uyển Tình có ý tứ gì với hắn thì phiền phức.

Sắc mặt Quản Hạo Nhiên bình thường, ngồi xuống hỏi: “Còn muốn ăn cái gì?”

Uyển Tình lắc đầu, bỏ thực đơn xuống.Thiên Tuyết đoạt lấy môt phen, Uyển Tình dùng sức giữ lại, cô làm như không phát hiện, chỉ vào hai loại rau trộn. Uyển Tình thấy cô còn có ý gọi thêm, ở dưới bàn đá cô, cô lại lật tới đồ uống, ba một tiếng khép lại thực đơn: “Đủ!”

Uyển Tình vô lực gục đầu xuống, cậu làm như người ta nhiều tiền như người Mục gia cậu à! Một lần ăn này, ít nhất ăn luôn phí sinh hoạt mười ngày nữa tháng!

Quản Hạo Nhiên cười yếu ớt, thần sắc không chút để ý, ôn hòa cùng trò chuyện ngày hôm đó.

Sau khi đồ ăn được bưng lên, Thiên Tuyết ăn một miếng: “Còn ăn rất ngon.”

“Đó đương nhiên. Thời điểm anh và bạn học đến đây, thường xuyên ăn ở đây, bằng không sẽ không mang hai người đến.”

“Cám ơn! Con người của em không ham cái khác, chỉ ham ăn! Chờ khi em tìm được tiệm ăn ngon nhất định sẽ mời lại.”

“Tốt.” Quản hạo Nhiên nhịn không được nhìn cô vài lần.

Thiên Tuyết thấy hắn nhìn mình, vừa ăn một miếng, nếu hắn thật muốn có ý với Uyển Tình, không bằng mình theo đuồi hắn còn tốt hơn! Dù sao cô chưa yêu đương qua, coi như luyện tập, hơn nữa người khác cũng không sai, cuối cùng làm giả hóa thật cũng không có gì!

À…….Bớt thời gian đi thăm hỏi một chút, nhìn hắn có duyên nợ tình cảm hay không nếu thật sự không có, cô liền theo đuổi!

Loại tình cảm này, ở chung nhiều hơn, tự nhiên hơn. Cho dù hiện tại hắn có một chút ý tưởng với Uyển Tình, chờ cô quấy nhiễu trước mặt hắn, hắn thế nào còn nhớ rõ nha? Mục Thiên Tuyết cô cũng không kém mới phải?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui