Sau hơn một năm ở bên nhau.
Anna cũng được mọi người yêu quý vì cái tính dễ thương thật thà, David cũng rất quý Phong Thần.
Nên gia đình hai bên đã cho phép hai cô cậu về với nhau.
...----------------...
David dắt tay Anna lên lễ đường, đi đến nơi Phong Thần đang đứng.
Cậu chậm rãi trao tay em gái mình cho Phong Thần.
"Bắt đầu từ lúc cậu nắm tay em gái tôi, cậu sẽ là em rể tôi.
Tôi mong rằng cậu sẽ mang đến hạnh phúc cho em gái tôi.!" David nói rồi trao tay Anna lại cho Phong Thần.
"Xuống đi ông ơi, đó làm em trai tôi.
Nó rất tốt.
Cậu đừng lo.!" Lục Niệm Niệm ngồi ở dưới chỗ ngồi cho khách nói vọng lên.
"Được rồi, xuống liền.!" David trả lời Lục Niệm Niệm.
Sau khi David rời khỏi khu vực làm lễ, người chủ hôn mới điềm đạm nói.
"Chào mừng mọi người đã tham gia hôn lễ của cô dâu Anna và chú rể Phong Thần.!" Người chủ hôn vừa đứt lời thì bên dưới mọi đồng loạt vỗ tay.
Rồi ông điềm đạm nói tiếp "Đầu tiên tôi chúc cô dâu chú rể trăm năm hạnh phúc, răng long đầu bạc, suốt kiếp không rời xa.!"
"Sau đây tôi mời chủ rể nói vài lời với cô dâu.!" Nói rồi ông ấy đưa micro cho Phong Thần.
"Anna, cảm ơn em bước vào cuộc đời đầy mệt mỏi của anh, trước đây có lẽ người anh yêu thương nhất là hai người ba và một người mẹ là ba Mộc, Hàn và mẹ Hàn còn cả chị Tiểu Niệm và chị Tiểu Vân nữa, nhưng từ khi gặp được em, anh biết rằng trái tim anh còn một chỗ trống rất lớn và chỗ đó là dành cho em.
Anh không hứa sẽ đi cùng em đến cuối đời nhưng anh hứa sẽ đi cùng em đến lúc anh dừng thở mãi mãi.
Anh không hứa sẽ yêu mình em vì anh còn cha mẹ và chị nhưng anh chắc chắn em là người con gái duy nhất là vợ là mẹ của con anh.
Là người con gái duy nhất mà anh dành cái thứ gọi là tình cảm đôi lứa, tình yêu nam nữ.!" Phong Thần nói rồi nắm lấy tay Anna.
"Sau đây tôi xin mời cô dâu phát biểu.!"
" Em yêu anh, vì anh người cho em biết thế nào là tình yêu thật sự.
Lúc đầu em không nghĩ là em sẽ lấy một người Việt Nam đâu, mà nói thẳng ra là người ngoại quốc.
Nhưng khi gặp anh, em lại rung động, em không nghĩ đó là yêu đâu.
Nhưng sau khi tiếp xúc lâu với anh em mới thật sự nhận ra mình yêu rồi.
Em không hứa gì cao xa chỉ hứa được ở bên anh đến cuối cuộc đời, đến khi nhấm mắt x...uôi tay.!" Anna nhìn vào mắt Phong Thần rồi chậm rãi nói.
"Sau màng phát biểu của cô dâu chú rể chúng ta cũng hiểu được tình cảm của họ rồi đúng chứ.!" Nói rồi người chủ hôn đưa micro hướng xuống chỗ ngồi của khách như muốn họ trả lời lời.
"Đúnggggggg.....!" Mọi người đồng thanh hét lên.
"Và bây giờ chính là màng trao nhẫn cưới của cô dâu chú rể.!"
Người chủ hôn vừa dứt lời, Lục Niệm Niệm đưa đứa nhóc đang nằm trên tay mình cho Hàn Hạo Thiên bế, hình ảnh anh bế 2 đứa nhóc nhìn vào thật sự rất đáng yêu.
Đưa con cho Hàn Hạo Thiên xong thì Lục Niệm Niệm cầm cái hộp đựng nhẫn bước lên lễ đường.
Cô đứng song song với Anna và Phong Thần.
Phong Thần chậm rãi lấy một chiếc nhẫn trong hộp ra đeo vào tay Anna, Phong Thần đeo xong nhẫn cho Anna thì tới Anna lấy chiếc nhẫn còn lại đeo cho Phong Thần.
Thấy hai em mình trao nhẫn cho nhau xong thì Lục Niệm Niệm bước khổ lễ đường, về chỗ ngồi bế một tiểu bảo bảo giúp Hàn Hạo Thiên.
"Ta tuyên bố Lục Phong Thần và Alexa Anna chính thức trở thành vợ chồng.!"
Mọi người nhiệt liệt vỗ tay, trừ Hàn Hạo Thiên, Lục Niệm Niệm, Nam Cẩn Phong và Cao Thành vì bận bế em bé rồi.!!!
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
2 tháng sau...
Từ sau khi cưới Phong Thần thì Anna chỉ có một nhiệm vụ đó là giúp Tiểu Niệm, Tuyết Vân và Tuyết chăm sóc em bé, vì có thời gian để trò chuyện phím và cũng một phần là do thích em bé nên cô rất ưng ý công việc này.
Sân trước của nhà Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm bổng trở thành khu vui chơi cho em bé chỉ sau hai tháng.
Cứ như mọi ngày hôm nay các cô gái lại đến nhà của Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm Niệm.
"Các chị ơi, em có chuyện này muốn hỏi ý các chị.!" Anna rụt rè nói.
"Có chuyện gì cứ nói, chị em với nhau không hà.!" Lục Niệm Niệm ngáp ngủ nói vì dù sao đêm qua bị 2 tiểu bảo bảo và một cậu bé hơi 30 tuổi làm mất ngủ, mãi đến 2h30 sáng mới được chợp mắt.
"Hỏi đi, nếu biết bọn chị sẽ chỉ cho.!" Ngô Tuyết điềm đạm nói.
"Đúng á.!!" Mộc Tuyết Vân nắm tay Anna rồi nói.
"Thật ra.
Dạo này Tiểu Thần lạ lắm, anh ấy nhiệt tình thái quá luôn.! Em sợ anh ấy bị bệnh tăng động.!" Anna chán nản nói.
" Tăng động.?? Nó làm sao.?" Lục Niệm Niệm nghe xong câu nói của Anna thì như tỉnh ngủ.
"Là sao.? em nói rỏ đi.!" Mộc Tuyết Vân hốt hoảng hỏi
"Nhiệt tình như nào.?" Ngô Tuyết cau mày.
"Em bảo đói thì anh ấy lại chạy đi mua đồ về nấu, nấu toàn những thịt là thịt, chả có rau gì.
Như vậy thì cũng chả nói.
Anh ấy đi làm thì thôi chứ về nhà là bài bừa bộn cả nhà, anh ấy chả lúc bài chịu ngồi im một chỗ, nhất là lúc ngủ anh ấy cứ xoay qua xoay lại hết ôm rồi hát.
Có khi đang ngủ ngon lành mà anh ấy lôi em dậy chỉ để hun một cái thôi.! Lâu lâu còn đụng chạm vào ngực em nữa.!" Anna điềm đạm kể.
"Có khi...!Tiểu Thần muốn có con rồi.!" Lục Niệm Niệm, Mộc Tuyết Vân và Ngô Tuyết đồng thanh nói.
"Thật à.?" Anna bán tính bán nghi hỏi.
"Không tin thì tối nay em về em thử đi.!" Ngô Tuyết nói.
"Thử như nào.!?" Anna khó hiểu hỏi
"Thì là...!thử làm chuyện ấy.!" Mộc Tuyết Vân nói.
Anna như hiểu ra.
Gương mặt cô ửng đỏ lên.
Tối ...!!!
Anna thay cho mình một bộ đồ ngủ thây sexy.
Nằm trên giường chờ Phong Thần tắm xong.
Phong Thần vừa tắm xong khoát lên người mình cái khăn choàng tắm.
Nhìn thấy, cậu nhìn Anna không rời mắt.
Không để Phong Thần nhìn lâu.
Anna kéo tay Phong Thần ngồi lên giường.
"Bảo bối, anh muốn có con đúng chứ.!?"
"Sao em biết.!"
"Anh không cần biết, chỉ cần nói có hoặc không.?"
"Ờm thì có.!"
"Vậy.!!!"
*Một đêm không ngủ với Phong Thần và Anna.!*