Mà bởi vì đứng trước sinh tử nên Minh Triết chẳng quan tâm chiếc khăn trên người nên đã muốn rơi mất lúc nào không hay.
Do trên cổ hắn bị trói một sợ dây xích bên việc bận đồ rất khó khăn, vậy nên Minh Triết mới tiện tay khoác một chiếc khăn tắm lên ấy chứ.
Hứa Di chưa nhận biết được điều đó, thấy hắn mở miệng cầu xin tha thứ trong lòng cô rất là đắc ý mà lao đến ngồi bên cạnh hắn.
" Bốp..bốp.."
Hứa Di hung hăng đưa bàn tay ra vỗ lấy cái mặt của Minh Triết một cách nhẹ nhàng rồi lại cao ngạo nói.
" Anh nếu biết điều một chút có phải sẽ vui hơn hay không chứ ? Chỉ một lần nay thôi, nếu lần sau có dám có ý đồ làm tôi tức giận, Hứa Di này sẽ dùng tiền đập chết con ả tên Tịch Vãn kia đấy."
" Thịnh...Thịch..."
Nhìn vào nụ cười xinh đẹp và dáng vẽ vô hại kia của Hứa Di làm cho đáy lòng Minh Triết bất giác rùng mình, bao nhiêu âm mưu muốn hại Hứa Di đã bị hắn bỏ qua phía sau đầu không còn dám nữa.
Bởi vì hắn biết được Hứa Di này thật sự có thể dùng tiền đập chết người mà mình yêu thương nhất.
Vậy nên hắn liền hoảng sợ nói lớn.
" Hứa tiểu thư xin đừng, tôi sẽ không dám chọc giận ngài nữa.
Ngại rộng lượng đừng tính toán với em ấy được không ?"
Chẳng biết là vô tình hay cô ý ở cái giây phút này Minh Triết có thể cảm nhận được cặp mông căng tròn mềm mại kia của Hứa Di chạm trúng cánh tay mình.
Mà Hứa Di thấy như thế sắc mặt liền đỏ ửng như quả cà chua nhìn rất là xinh đẹp.
Cái dáng vẽ thẹn thùng này nhanh chóng biến mất thay thế vào đó là khuôn mặt lạnh lùng có chút hung ác nói.
" Tay anh chạm vào đâu đấy, có tin là bà đây cắt của anh hay không ?"
* Con mẹ nó, đồ điên khốn kiếp.*
Trong lòng Minh Triết thầm mắng mười tám đời tổ tông nhà Hứa Di bởi vì cô chủ động lao đến chứ chẳng phải hắn cố tình chiếm tiện nghi nha.
Mà Minh Triết cũng không muốn chọc giận vị lão tổ tông này liền vội đưa bàn tay đi hướng khác.
" Aaaaaa...Tên biến thái chết bầm.
Mẹ nó, đây là anh cố ý có phải hay không ?"
Mà khi Minh Triết cử động bàn tay chiếc khăn tắm hoàn toàn rơi tự do xuống đất, xuất hiện trước mặt Hứa Di là thân thể trần truồng kia của Minh Triết.
Nhìn có thể thấy được cái vật to lớn kia tuy không ngẩng đầu nhưng cũng rất khủng khiếp.
Mà chỉ trong nháy mắt đó theo phản xạ có điều khiện bàn tay vô lực của Minh Triết bởi vì dư âm bị bỏ đói vẫn còn nên khó chậm và đứa xuống che lấy cái vậy dưới thân của mình.
Sắc mặt hắn khó coi đến mức cực điểm nhưng phải cô cắn răng giải thích.
" Hứa tiểu thư à cô đừng có nói tôi như thế nữa, không thấy quá đáng hay sao chứ ? Cô trói cổ tôi lại như thế làm sao mà bận áo được cơ chứ ? Còn lần trước tôi đang tắm thì cô vào làm sao kịp bận đồ cơ chứ ? "
Giải thích xong xuôi Minh Triết đưa ánh mắt về phía Hứa Di nhỏ nhẹ nói.
" Hứa tiểu thư, tôi biết sai rồi ngài đại lượng có thể tha cho tôi lần này hay không ?"
Hứa Di nghe được những lời mà hắn nói có nhiều điều rất là hợp lý, nhưng mà nếu như vị trí hiện tại là cô nếu khômg đưa tiền thì bản thân sống tốt hơn hắn bây giờ hay sao chứ.
Với lại với tâm cảnh hiện tại Hứa Di hiếm lắm mới có cái cớ khá hợp lý được ở bên cạnh Minh Triết làm sao có thể buông tha được cơ chứ ? Từ đầu Hứa Di cũng không cảm nhận được tình cảm của mình đến mức nào đối với Minh Triết.
Nhưng khi nghe Minh Triết nói những lời nói thâm tình kia của hắn giành cho Tịch Vãn không lòng cô không kiềm nổi mà hiện lên tia ganh tị, phẫn nộ, ghen ghét và không cam tâm.
Vậy nên Hứa Di là một người cao ngạo nào có việc nhường đàn ông của mình cho cô gái khác cơ chứ.