Cảm thán một hơi Minh Triết cũng chỉ thở dài một hơi lên thuyền giặc rồi còn có thể quay lại hay sao chứ.
Nghĩ thoáng như thế Minh Triết liền đi vào nhà tắm thuận tay đóng cửa lại.
" Kẻo....kẹt..."
Chẳng biết là đã trôi qua được bao lâu Minh Triết bước ra ngoài khoác trên mình một đồ ngủ màu xám khá kín đáo bởi vì có Hứa Di ở đây hắn nào dám nảy sinh tâm tư gì chứ.
Có câu nói " Chim sợ cành cong " là đang ám chỉ đúng thực trạng hiện tại của Minh Triết giành cho Hứa Di đấy.
Bản thân hắn rất sợ một ngày nào đó cô lại dở thói đại tiểu thư mà đối phó với Tịch Vãn thì lúc đó thật sự không biết nói làm sao ấy chứ.
Vậy nên Minh Triết bỏ hết những suy nghĩ xấu ấy ra phía sau đầu mà đi đến chiếc ghế sofa chính giữa mà ngồi xuống xem máy tính và tìm hiểu về công việc của mình.
" Cạnh.."
Thanh âm tiếng mở cửa vang lên Hứa Di bước ra ngoài khoác trên mình một bộ đồ ngủ màu xanh lam khá mỏng manh trông rất thoải mái.
Bởi vì ở trong nhà nên cô đã lựa đồ ngủ khá dài che đi làn da trắng noãn sau lớp áo.
Tuy nói có thể che phủ nhưng đôi gò bồng đào căng tròn kia kèm theo chiếc eo thon dài và cặp mông kiêu ngạo vểnh cao kia lại vô tình thu hút ánh nhìn của người khác.
" Ực.."
Minh Triết theo phản xạ mà quay ra nhìn khi thấy được dáng vẽ quyến rũ đến mức quá đáng này của Hứa Di thì bất giác nuốt một ngụm nước bọt miệng đắng lưỡi khô.
Tuy nói Minh Triết không có ý gì với Hứa Di nhưng cô cứ năm lần bảy lượt muốn quyến rũ hắn như thế ai mà chịu nổi cơ chứ.
Minh Triết cố gắng áp chế những dục vọng vào sâu trong nội tâm rồi lại bất giác hít sâu một hơi nhìn Hứa Di nói.
" Hứa tiểu thư, dù gì chúng ta cũng sinh sống chung một phòng bên đôi bên bàn một số nguyên tắc được hay không ? Như thế chúng ta cũng dễ dàng làm việc và sống chúng còn không phải hay sao ?"
Nghe thấy thanh âm này đôi đồng tử của Hứa Di bất giác xoay tròn một vòng bên trong hiện lên tịa sáng giảo hoạt đáp.
" Tôi nhớ là trong hợp đồng chúng ta đã ghi rõ ràng như thế rồi anh còn muốn sửa đổi cái gì nữa cơ chứ ? Có phải là anh thấy Hứa Di tôi là người dễ ức hiếp lắm hay không ? "
Nghe thấy lời nói nhẹ nhàng mang đầy hàm ý uy hiếp này thân thể Minh Triết bất giác rùng mình lấy vài cái, bản thân hắn chưa quên được cái tính thích ngược đãi người kia của Hứa Di.
Vậy nên sắc mặt hắn khiếp sợ vội vàng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Di lên tiếng giải thích.
" Không có..tôi không có ý đó.
Chỉ là tôi muốn thêm một số điều khiển để bản thân không mạo phạm đến Hứa tiểu thư mà thôi, nếu cô không thích thì chúng ta đừng nhắc đến nữa ngài đừng giận có được hay không ? "
Thấy Minh Triết kiêng kị mà xưng hô với mình như thế khuôn mặt Hứa Di liền tức giận quát.
" Tôi đáng sợ đến mức như thế hay sao ? Anh có cần phải như thế hay không ?"
Trong lòng Minh Triết thầm mắng Hứa Di ngang ngược không nói đạo lý, nhưng vẻ về ngoài khuôn mặt hắn vẫn cố nở nụ cười nịnh nọt đáp.
" Nào có như thế chứ, Hứa tiểu thư vừa xinh đẹp lại tài giỏi như thế ai có suy nghĩ chê bai cô chứ ? "
Hứa Di thấy vẽ mặt nịnh bợ của hắn không nhìn được mà mắng.
" Đúng là nịnh bợ giả tạo quá đi mất.
Anh ở với tôi, tôi còn chưa sợ anh lo lắng cái gì chứ ? Có nói như thế nào anh vẫn không chịu thiệt nha."