CHƯƠNG 13 . 5
Tôi và anh Dĩ Ngôn từ bé đã là hai anh em tốt , sở dĩ tôi nói là hai anh em tốt bởi vì Dĩ Ngôn là con nuôi của gia đình tôi . Nhưng tôi coi anh Dĩ Ngôn là anh không phải chỉ vì anh lớn hơn tôi một tuổi mà bởi vì anh đối với tôi còn có hàm ý khác .
Anh Dĩ Ngôn lúc nào cũng che chở , bảo vệ tôi và là người cực kì tiết kiệm , là người coi tiền hơn gái . Nhưng anh rất thương yêu tôi , người làm cho tôi cười chỉ có thể là anh .
Tình cảm trong tôi cứ thế mà lớn dần , để rồi tôi nhận ra mình đã yêu anh Dĩ Ngôn , nhưng tình yêu đó không còn là tình anh em mà đã trở thành Tình Yêu . Nam nam yêu nhau bây giờ không được xã hội chấp nhận , cha mẹ tôi cũng thế .
Nhưng tại sao mỗi lần tôi cố kìm nén , cố quên thì lại càng yêu anh hơn .
Tôi biết cũng sẽ có ngày sẽ có một người mà anh sẽ yêu , nhưng tôi chắc chắn một điều rằng người đó vĩnh viễn không bao giờ là tôi .
~ Hôm nay
~ Tôi bắt gặp anh nói chuyện với một cô gái , đẹp thì cũng không đẹp nhưng rất ưa nhìn và có phần tinh nghịch . Ánh mắt anh nhìn cô gái ấy rất kì lạ , anh còn nở nụ cười rất tươi là đằng khác . Điều đó đã làm cho lòng tôi dậy sóng .
- Tôi đi điều tra cô gái ấy và biết được cô là con gái nuôi của Hoàng gia - Hoàng Bảo Lam hay còn có tên là Bảo Bối . Tên đẹp người ưa nhìn , anh Dĩ Ngôn tôi thích là phải ~
Số trời cũng thật trớ trêu , khi tôi gặp hoạn nạn , người con gái ấy đã xuất hiện và cứu tôi . Tôi bắt đầu ghen tị .
... Khi cô sống ở nhà tôi , tôi khá là bực bội , nhưng vì là người con gái mà anh yêu , tôi chấp nhận ...
Tôi cố tỏ ra vui vẻ , mời " người ta " uống nước nhưng trong lòng thì nhói đau . Cảm giác này đau lắm
~
~ " Người ta " đột ngột ngất xỉu trước mắt tôi , khiến tôi lo lắng , lòng thầm mong " người ta " không sao ?
Lúc đó , tôi chẳng hiểu tại sao mình lại mong " người ta " bình an . Có lẽ , vì anh Dĩ Ngôn mà tôi có thể làm tất cả .
Nhưng với tôi , tình yêu đó sẽ không có hồi đáp - Tôi mãi chỉ là một kẻ thất tình - mãi mãi
" Tình yêu có thể khiến người khác hi sinh mọi thứ chỉ mong .. người mình yêu hạnh phúc "
# Dĩ Thiên