Bảo Bối Giá Trên Trời

Nhưng Bành Tư Thành vừa nghe thấy vậy thì trong lòng lại thấy cảm động, người ta không lợi dụng cơ hội đưa ra giá cao, chỉ muốn giúp người khác trong lúc cấp bách, sự trượng nghĩa này thật sự khiến người khác xúc động.

Ông ta lập tức thì thầm dặn dò phụ trách Hình: "Nghe này! Thanh toán tiền công cho Cảnh Hi bằng một phần mười tiền công mỗi tập của Hoàng Yên Nhiên."

Phụ trách Hình cứ tưởng mình nghe nhầm, nghi ngờ hỏi lại: "Đạo diễn, như vậy có phải nhiều quá không?"

Bành Tư Thành nhíu mày, giọng điệu chắc chắn nói: "Không nhiều, cô ấy đáng được như vậy!"

Sau khi Hứa Hi Ngôn đã quay được mấy chục cảnh, lúc nghỉ ngơi giữa giờ, người nào đó bỏ việc giữa chừng mới thong thả xuất hiện ở phim trường.

Mã Hạo Đông chào hỏi đạo diễn và mọi người, Bành Tư Thành hỏi anh ta: "Tiểu Mã, đã khỏi bệnh chưa?"

Mã Hạo Đông cười nói: "Cảm ơn Đạo diễn Bành quan tâm, sức khỏe của tôi đã ổn, có thể làm việc lại rồi."

Bành Tư Thành gật đầu: "Được! Cậu đi trang điểm chuẩn bị đi, cảnh tiếp theo là cảnh 167, cảnh diễn đôi giữa cậu và nữ chính."

Mã Hạo Đông gãi đầu, khó hiểu hỏi: "Tôi nghe nói cổ tay của Hoàng Yên Nhiên bị thương, bây giờ cô ấy đã khỏi rồi à?"

Bản thân Mã Hạo Đông giả vờ ốm lừa đạo diễn, bây giờ đương nhiên cũng nghi ngờ người khác dùng chiêu này.

Bành Tư Thành giải thích: "À, cậu diễn đôi với diễn viên đóng thế của nữ chính!"

"Tôi hiểu rồi."

Nói vậy là Mã Hạo Đông liền hiểu được, anh ta không hỏi thêm gì nữa mà đi hóa trang luôn.

Mã Hạo Đông mặc một bộ đồ màu đen bóng, đeo bao tay da màu đen, anh ta vừa mới tiến vào trường quay thì toàn thân đã phát ra khí thế hiên ngang, không chịu trói buộc.

Không thể không nói, vai nam phụ hư hỏng kiểu này thật sự thích hợp với anh ta, vai này được anh ta diễn rất sống động.

Hứa Hi Ngôn nghỉ ngơi xong thì trang điểm lại và đi vào vị trí của mình. Lúc Mã Hạo Đông nhìn thấy Hứa Hi Ngôn đóng thế cho nữ chính, mắt anh ta liền sáng lên: "Này, Cảnh Hi, hóa ra diễn viên đóng thế là cô à!"

Theo Mã Hạo Đông nghĩ, vì scandal trước đó nên chắc chắn đoàn làm phim sẽ không dám dùng lại Cảnh Hi, không ngờ bọn họ vẫn mời cô đến.

"Đúng đấy! Này, anh Đông, mấy ngày nay anh đi đâu thế? Tôi cũng không thấy anh đâu cả." Hứa Hi Ngôn hỏi.

"Khụ khụ…" Mã Hạo Đông giơ nắm tay lên ho vài tiếng, trước mặt người của đoàn làm phim, anh ta chỉ có thể đâm lao đành theo lao: "Tôi bị bệnh nên nghỉ ở nhà thôi!"

"Ồ, không có việc gì chứ? Lát nữa khi đấu tay đôi với anh, có cần tôi ra tay nhẹ một chút không?"

"Không cần, cô chỉ cần tung hết sức lực ra là được."

Mã Hạo Đông cảm thấy lúc diễn cảnh đấu tay đôi với Hoàng Yên Nhiên, mỗi bước của cô ta đều có chỉ đạo võ thuật ở bên cạnh giải thích cho từng động tác một, các chiêu đánh không đủ lưu loát, cũng không thấy đã.

Anh ta diễn cảnh này với Cảnh Hi mới được đánh đã ghiền.

Hai người trò chuyện vài câu đơn giản, cho đến lúc đạo diễn Bành Tư Thành hô: "Diễn viên chuẩn bị, tất cả vào vị trí của mình, cảnh thứ 167, bắt đầu!"

Cảnh thứ 167, hung thủ giết người liên hoàn, cũng chính là nhân vật nam phụ của Mã Hạo Đông lại xuất hiện ở trong căn nhà trọ bỏ hoang tại ngoại thành.

Hứa Hi Ngôn diễn vai nữ chính dẫn theo một tiểu đội hành động xông vào nơi này, bắt đầu lục soát.

Trên màn hình là cảnh nữ cảnh sát một mình xông qua một cánh cửa, giơ súng lên và chỉ vào trong, nhưng ở đó không có một bóng người.

Nơi khóe mắt có một bóng đen lướt qua rồi biến mất, cô quay đầu lại, ngắm bắn. Hung thủ đứng ở trên cao nhảy xuống, đồng thời xoay người đá chân, đá bay khẩu súng lục trên tay nữ cảnh sát.

Súng lục rơi xuống mặt đất cách đó không xa, nữ cảnh sát định lao tới nhặt khẩu súng lục của mình theo bản năng, nhưng hung thủ lại muốn ngăn cản cô nhặt lại súng.

Hai người đánh nhau một trận kịch liệt ở trong phòng, cuối cùng nữ cảnh sát bị hung thủ ôm lấy từ phía sau, cánh tay và cổ tay bị hung thủ giữ chặt nên không thể động đậy được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui