Tác giả: T Miu\'s K
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Sàn Truyện
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 1 tháng/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Một câu chuyện vui nhộn kể về một cô em gái tinh nghịch nghĩ đủ mọi cách bám theo anh trai của mình.
Bạn có thể nhớ rằng người yêu có thể không có nhưng anh trai thì nhất định phải có.
- Alô, thám tử có đúng không?
-...
- Vẫn là mục tiêu, muốn anh phải điều tra anh ấy đi đâu, với ai thật rõ ràng!
-...
- Ừm, tôi biết rồi!
Lại còn có tài diễn xuất rất hơn người...
- Hức hức, xin anh đó có được không? Người ở bên trong đích thực là bạn trai của em, anh ta nói anh ta có việc quan trọng cần phải làm. Nhưng mà, hức hức...
Sự hội ngộ tưởng chừng không bao giờ diễn ra của anh em nhà họ Hoàng. Hoàng Tiểu Hy đích thực đến bắt gian phu dâm phụ sao?
- Tiểu Hy, sao em lại đến đây?
- Dĩ nhiên là bắt gian phu dâm phụ rồi!
Tình cảm anh em đứng trên bờ đổ vỡ chỉ vì một con người, cô ta thật sự có sức thuyết phục với anh như vậy sao?
- Hoàng Tiểu Hy, lần này em quá lắm rồi đó có biết không? Nếu anh và Linh Lan vì chuyện hôm nay em gây ra mà không thể đến với nhau, anh nhất định sẽ không tha cho em đâu!
Rồi lại chật vật tìm cách xoa dịu nỗi đau trong lòng anh, chí ít, nó nên chọc anh cười.
- Anh hai, để em gọi người đến giúp anh, anh phải cố gắng lên đó. Bây giờ ba mẹ không có nhà, em thật sự không biết phải giải quyết vấn đề này như thế nào nữa. À đúng rồi ha! Cấp cứu là 113 hay là 114 nhỉ? Anh hai, là 113 có đúng không?
Sự ích kỷ đồng thời cũng truyền thẳng đến chỗ Min. Nếu muốn ích kỷ, chúng ta cũng nên cùng ích kỷ!
- Doãn Thiên Tùng không được, nhìn cậu ta cứ như một đứa con gái vậy. Hoàng Tiểu Hy, anh hai thấy hay là bỏ đi, có anh bảo vệ em là được rồi. Đâu nhất thiết phải cần thêm vệ sĩ chứ!
Lòng vị tha của Tiểu Hy có đồng nghĩa với việc dồn Hoàng Gia Ân vào đường cùng?
- Hoàng Gia Ân, em thật sự không hiểu nổi, tại sao anh phải tránh mặt Nhan Đình chứ? Nó làm gì khiến anh phật lòng sao?
Nếu như có thể, hãy lắng nghe anh một lần...
- Anh nói em nghe: Với người thích mình, dù là muốn hay không, mình cũng không nên gần gũi với họ nghe rõ không? Như vậy với họ không công bằng, với chúng ta cũng như vậy. Tiểu Hy, rồi một ngày em cũng sẽ hiểu điều này thôi, rõ chưa nhóc?
Dù hiểu thì thế nào? Cô gái nào đó quả nhiên vẫn không bỏ được ý nghĩ xấu xa trong đầu mình.
- Thiên Tùng tôi biết rồi, anh cũng phải bảo trọng có biết không? Nếu như khi tôi về anh vẫn chưa có bạn gái, tôi nhất định sẽ... Ưm... Ưm...
Đúng, anh nên ích kỷ đến sau cùng.
- Em đừng quên cậu ta là ai, em và cậu ta cũng giống như anh với Nhan Đình, thực chất không thể nào. Đừng mơ mộng viễn vông nữa!
Gặp lại, đừng chỉ biết quan tâm đến người khác!
- Đúng là lòng người rất bạc mà! Chỉ biết quan tâm đến người khác, mày không thấy tao đang rất khổ sở hay sao chứ?
Người từng cùng em đi dưới mưa em còn nhớ? Là tôi, chính là tôi!
“A đầu chết tiệt nhà em, tại sao bây giờ mới chịu xuất hiện chứ?”.
Giành lại em, tôi nhất định sẽ giành!
- Hoàng Tiểu Hy, lần này tôi tuyệt đối không để em chạy mất nữa đâu!
Tác giả : T Miu\'s K
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Sàn Truyện
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 1 tháng/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Một câu chuyện vui nhộn kể về một cô em gái tinh nghịch nghĩ đủ mọi cách bám theo anh trai của mình.
Bạn có thể nhớ rằng người yêu có thể không có nhưng anh trai thì nhất định phải có.
- Alô, thám tử có đúng không?
-...
- Vẫn là mục tiêu,... tôi muốn anh phải điều tra anh ấy đi đâu, với ai thật rõ ràng!
-...
- Ừm, tôi biết rồi!
Lại còn có tài diễn xuất rất hơn người...
- Hức hức, xin anh đó có được không? Người ở bên trong đích thực là bạn trai của em, anh ta nói anh ta có việc quan trọng cần phải làm. Nhưng mà, hức hức...
Sự hội ngộ tưởng chừng không bao giờ diễn ra của anh em nhà họ Hoàng. Hoàng Tiểu Hy đích thực đến bắt gian phu dâm phụ sao?
- Tiểu Hy, sao em lại đến đây?
- Dĩ nhiên là bắt gian phu dâm phụ rồi!
Tình cảm anh em đứng trên bờ đổ vỡ chỉ vì một con người, cô ta thật sự có sức thuyết phục với anh như vậy sao?
- Hoàng Tiểu Hy, lần này em quá lắm rồi đó có biết không? Nếu anh và Linh Lan vì chuyện hôm nay em gây ra mà không thể đến với nhau, anh nhất định sẽ không tha cho em đâu!
Rồi lại chật vật tìm cách xoa dịu nỗi đau trong lòng anh, chí ít, nó nên chọc anh cười.
- Anh hai, để em gọi người đến giúp anh, anh phải cố gắng lên đó. Bây giờ ba mẹ không có nhà, em thật sự không biết phải giải quyết vấn đề này như thế nào nữa. À đúng rồi ha! Cấp cứu là 113 hay là 114 nhỉ? Anh hai, là 113 có đúng không?
Sự ích kỷ đồng thời cũng truyền thẳng đến chỗ Min. Nếu muốn ích kỷ, chúng ta cũng nên cùng ích kỷ!
- Doãn Thiên Tùng không được, nhìn cậu ta cứ như một đứa con gái vậy. Hoàng Tiểu Hy, anh hai thấy hay là bỏ đi, có anh bảo vệ em là được rồi. Đâu nhất thiết phải cần thêm vệ sĩ chứ!
Lòng vị tha của Tiểu Hy có đồng nghĩa với việc dồn Hoàng Gia Ân vào đường cùng?
- Hoàng Gia Ân, em thật sự không hiểu nổi, tại sao anh phải tránh mặt Nhan Đình chứ? Nó làm gì khiến anh phật lòng sao?
Nếu như có thể, hãy lắng nghe anh một lần...
- Anh nói em nghe: Với người thích mình, dù là muốn hay không, mình cũng không nên gần gũi với họ nghe rõ không? Như vậy với họ không công bằng, với chúng ta cũng như vậy. Tiểu Hy, rồi một ngày em cũng sẽ hiểu điều này thôi, rõ chưa nhóc?
Dù hiểu thì thế nào? Cô gái nào đó quả nhiên vẫn không bỏ được ý nghĩ xấu xa trong đầu mình.
- Thiên Tùng tôi biết rồi, anh cũng phải bảo trọng có biết không? Nếu như khi tôi về anh vẫn chưa có bạn gái, tôi nhất định sẽ... Ưm... Ưm...
Đúng, anh nên ích kỷ đến sau cùng.
- Em đừng quên cậu ta là ai, em và cậu ta cũng giống như anh với Nhan Đình, thực chất không thể nào. Đừng mơ mộng viễn vông nữa!
Gặp lại, đừng chỉ biết quan tâm đến người khác!
- Đúng là lòng người rất bạc mà! Chỉ biết quan tâm đến người khác, mày không thấy tao đang rất khổ sở hay sao chứ?
Người từng cùng em đi dưới mưa em còn nhớ? Là tôi, chính là tôi!
“A đầu chết tiệt nhà em, tại sao bây giờ mới chịu xuất hiện chứ?”.
Giành lại em, tôi nhất định sẽ giành!
- Hoàng Tiểu Hy, lần này tôi tuyệt đối không để em chạy mất nữa đâu!