Về đến nhà , Như Nguyệt đã thấy ba mẹ đã chuẩn bị sẵn sàng , quần áo đâu vào đấy .'Sao con về muộn quá vậy , ba mẹ chỉ chờ mỗi con thôi đấy .' Cẩm Tú nói như kiểu cả cái thế giới này còn chờ mỗi mình cô thôi vậy.' Còn sớm mà mẹ.
Mới có 6h .' Như Nguyệt thay giày rồi chạy vội vào nhà.Lên phòng , cô vứt điện thoại sang một bên rồi vào đi tắm.
Vừa mới bước ra khỏi phòng cô đã giật mình đánh rơi cả cái kẹp tóc trong tay khi thấy mẫu thân đại nhân đứng ở cửa ."Mẹ , sao mẹ vào phòng con mà không gõ cửa ?' Cô cúi người nhặt lại chiếc kẹp tóc hình con bướm vừa đánh rơi.'Đây là nhà mẹ , cần gì phải gõ cửa ' Cẩm Tú mặt không cảm xúc nói.'Mà thôi.
Mẹ lên đây để giúp con chuẩn bị cho nó nhanh.
Con mặc cái này vào đi.
' Cẩm Tú chìa ra một cái váy trễ vai dài qua đầu gối một chút màu hồng sữa thoạt nhìn rất đáng yêu kiểu như váy công chúa vậy.'Vâng ạ'Như Nguyệt mặc chiếc váy vào , thả những lọn tóc xoăn màu nâu nhẹ dài ngang vai của mình xuống rồi kẹp 1 chiếc kẹp tóc hình con bướm màu bạc vừa rồi lên mái tóc .Vừa bước xuống nhà cô đã nhận được ánh mắt yêu chiều của ba mẹ .'Ôi , sinh con gái đúng là 1 quyết định đúng đắn mà ' Cẩm Tú vừa nói vừa sửa lại mái tóc của cô rồi bà lấy ở trong chiếc hộp một chiếc dây chuyền hình trái tim bằng kim cương tuyệt đẹp đeo lên cổ cô.Nói rồi cả ba người cùng nhau lên ô tô đến biệt thự của nhà Phong gia.
Phong gia và Bạch gia là 2 gia tộc có quan hệ thân thiết suốt 5 thập kỉ.
Mối quan hệ này bắt đầu từ thời chiến , khi đó Phong lão gia và Bạch lão gia đã kết thân , lập ra 1 tình bạn , tình đồng chí tuyệt đẹp.
Từ nhỏ cô đã được sang biệt thự Phong gia để chơi , ở đó cô đã quen Thần ca là cháu của Phong lão gia.
Hai người đã trở thành cặp anh em thân thiết nhưng kể từ khi cô phải theo ba mẹ cùng sang Mỹ để giải quyết vấn đề của chi nhánh công ty bên đấy thì cô đã mất liên lạc với Thần ca.
Sau 9 năm thì giờ cô mới về Trung Quốc sinh sống , thậm chí bây giờ cô còn không biết mặt của Thần ca ra sao nữa .' Haizzz ...!Không biết anh ấy còn nhớ mình không nữa ? Giờ anh ấy ra sao rồi ? Còn sống ở đây không ?' Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu cô và chỉ chút nữa thôi cô sẽ có câu trả lời cho mớ bòng bong này .Chiếc xe chở gia đình cô chạy bon bon trên đường với tốc độ ổn định , cảnh vật hai bên đường lướt qua rất nhanh , càng lúc càng bị bỏ lại phía xa.Trước khi trời tối hẳn , chiếc xe cuối cùng cũng đi vào một ngôi làng nghỉ dưỡng.
Bên đường là hàng cây bạch quả lá vàng óng ánh cả 1 vùng , tạo nên phong cảnh vô cùng đặc biệt.
Dọc theo con đường xe chạy là 1 hồ nước mênh mông , phóng tầm mắt ra xa có thể nhìn thấy những cơn sóng lăn tăn gợn dưới ánh chiều tà le lói , tạo nên thứ sắc vàng lóng lánh phủ lên mặt hồ.Như Nguyệt đột nhiên nhớ ra mình đã từng đến nơi này ,'Hình như trước đây con đã đến đây rồi thì phải , nếu con nhớ không nhầm thì ở gần đây có 1 sân golf cao cấp rất nổi tiếng '.Bạch Vũ gật đầu nói ,'Đúng vậy , không sai.
Chỗ này chính là làng nghỉ dưỡng cùng sân golf cao cấp rất nổi tiếng.
Con có biết đánh golf không?Đương nhiên là không , lần đó cùng với Tiểu Đình và mấy người bạn đến đây chơi thôi.
Con và Tiểu Đình cứ như 2 kẻ ngốc ở bên ngoài tập đánh , ngay cả sân cũng không được vào ' .Bạch Vũ cười nói : " Hôm nào đó dẫn Tiểu Đình cùng đến đây , ba sẽ dạy bọn con ' .'Thôi đi , môn thể thao này dành cho người già này chứ không thích hợp với những thiếu nữ xuân thì phơi phới như bọn con' .Bạch Vũ đen mặt , sở thích lớn nhất của ông là đánh golf mà bây giờ bị con gái nói như vậy tức là phải .Men theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo khuc khuỷu chạy quanh hồ , rất nhanh sau đó liền đến khách sạn trung tâm của làng nghỉ dưỡng .Như Nguyệt nhìn khối kiến trúc được trang hoàng đèn điện lộng lẫy trước mắt , lại được 1 hồi âm thầm cảm thán trong lòng , đặc biệt là trước cửa tòa nhà được trồng 1 hàng cây vừa cao vừa to , khiến khung cảnh càng thêm hoành tráng đồ sộ .Cô cùng ba mẹ bước vào lễ đường xa hoa tráng lệ , mỗi nhân viên phục vụ đều vô cùng lịch sự chu đáo.
Như Nguyệt nhìn đài phun nước ở chính giữa lễ đường , trong lòng lại mơ hồ trào lên 1 cảm giác hồi hộp .Một nhân viên nam mặc trang phục của quản lý thấy ba mẹ cô liền lập tức bước tới , đích thân dắt 3 người vào phòng tiệc .Trong phòng tiệc , khắp nơi đều là từng tốp khách tụm năm tụm ba nói chuyện giao lưu với nhau .Trước bàn tiệc chính , cô thấy 1 ông lão mặt tuy mặt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn nhưng vẫn còn đó nét trẻ trung của 1 thời trai trẻ.
Xung quanh hình như có cả ba mẹ của Thần ca - Phong Thiên và Đường Ngọc Sở .Phong Thiên vừa thấy ba mẹ cô thì ngạc nhiên nói : ' Ôi trời , đây chẳng phải 2 người bạn thân của tôi đây sao ? Lâu rồi không gặp.
Mà hôm nay có mang theo Tiểu Nguyệt đi không đấy ?'Bạch Vũ trịnh trọng giới thiệu :" Đây là Như Nguyệt , con gái yêu của tôi 'Như Nguyệt lễ phép hành lễ , rồi đưa gói quà ra ;"Chúc ông phúc như Đông hải , thọ tỉ Nam sơn ' .Phong lão gia đưa tay ra hiệu cho cô lại đây rồi xoa đầu cô mà cưng chiều :' Đứa trẻ này càng lớn càng đáng yêu , xinh đẹp.
Cháu có muốn trở thành cháu dâu của ông không ?'Cô đỏ mặt đáp lại :'Ông lại trêu cháu nữa rồi 'Khách khứa xung quanh thấy hành động đáng yêu của cô đều thích thú mà bật cười ..