Bảo Bối - Tiểu Ngư Đồng Học

Phiên ngoại 4: Tình địch

(edited by manhvaivun)



Thẩm Phàm vừa về đến nhà đã nhìn thấy Từ Thanh ngồi trên ghế sô pha, áo sơ mi để hở ra vài nút, hai chân bắt chéo vào nhau.

Từ Thanh đặt máy tính bảng xuống, cứng nhắc quay đầu về phía cậu: "Về rồi hả?"

Cậu nuốt một ngụm nước bọt, ừ một tiếng rồi cởi áo khoác của âu phục xuống, đi đến ghế sô pha.

Từ Thanh là một người đàn ông rất anh tuấn, khí chất tuy có chút u buồn nhưng tỉ lệ vóc người, mọi thứ đều hoàn mỹ. Thẩm Phàm thường nghĩ, một gương mặt đẹp như vậy, nếu như Từ Thanh không làm một tiểu thuyết gia, mà đi vào vòng giải trí, nói không chừng còn có thể trở nên cực kỳ hot.

Nhưng cậu lại nghĩ, gương mặt than của Từ Thanh nếu tiến vào vòng giải trí thì khán giả nhất định sẽ nói: "Khả năng diễn xuất của bé ăng-ten còn tốt hơn Từ Thanh, xem hắn không bằng đến xem bé ăng-ten bé xinh diễn còn hơn"

Cậu như một bé thú cưng ngoan ngoãn mà ngồi bên chân Từ Thanh, ngửa mặt lên nhìn hắn.

Thẩm Phàm trước giờ vẫn luôn tự kiêu, trong quá khứ có một quãng thời gian rất dài cậu không vừa mắt bất kỳ người nào cả. Bởi vì cậu có đầy đủ bối cảnh và thực lực để cao cao tại thượng trên đầu thiên hạ.


Nhưng mà bây giờ cậu lại ngồi ở bên chân Từ Thanh, biểu tình rất dịu ngoan giống như bản thân cậu vốn là như vậy.

Lửa như đang phun trào trong lòng bởi cậu thật sự đã hoàn toàn đầu hàng trước Từ Thanh. Trong lòng cậu lại tiếp tục dâng lên cảm giác xấu hổ lẫn thỏa mãn, cậu là của Từ Thanh, tất thảy đều do Từ Thanh nắm giữ.

Bản thân cậu đã yêu Từ Thanh tha thiết, trong mắt cậu, dù cho Từ Thanh làm cái gì cũng có thể biến thành vừa biến thái vừa đáng yêu.

"Em sao vậy?" Từ Thanh cúi đầu nhìn cậu, tay vươn ta sờ sờ đầu cậu, lại giống như sờ được vào sủng vật mà mình thích nhất.

"Anh không muốn sao?" Thẩm Phàm thuần thục cởi quần Từ Thanh, rồi xoa xoa lên cái đồ vật đang ngủ đông nhưng một lát lại có thể đâm cho cậu sướng đến dục tiên dục tử kia.

Từ Thanh rũ mắt nhìn cậu, không tiếp lời. Bề ngoài thì thoạt nhìn thờ ơ không động lòng, nhưng đồ vật dưới quần so với chủ nhân của nó dường như thành thật hơn, càng ngày càng lớn lên.

Rất nhanh, trên đỉnh đầu của quần lót đã bị một chất lỏng thấm ướt một mảng. dương v*t từ giữa khố bên trong ngóc đầu nhô ra. Cậu đến gần, lè chiếc lưỡi hồng hồng phấn nộn ra liếm lấy thân dương v*t qua lớp vải, ánh mắt lại nhìn chằm chằm gương mặt Từ Thanh.

Quy đầu bị ngậm vào miệng, bị chà đạp rồi cắn đến phát ra âm thanh cha cha, dương v*t của hắn bị đè ở một bên má của cậu, thậm chí còn in hằn hình dáng ra bên ngoài.

Từ Thanh nhẹ nhàng đẩy cậu ra một chút. Thẩm Phàm cũng thuận theo mà nhả cái dương v*t bị cậu liếm đến phun cả tinh dịch kia ra.

Cuống họng Từ Thanh khô nóng, hắn nuốt nước miệng một cái, giọng nói khàn khàn mà ra lệnh cho Thẩm Phàm: "Cởi quần, nằm sấp xuống đi"


Thẩm Phàm chậm rì rì cởi thắt lưng mình ra, đôi mắt cũng dán chặt lên người Từ Thanh, không rời đi. Cậu nhìn thân hình đầy cơ bắp của Từ Thanh, thật muốn đem từng chút biến hóa của hắn khắc ghi vào trong đầu.

Động tác chậm chạp của cậu càng làm cho lửa trong lòng Từ Thanh phừng lên dữ dội, hắn thô bạo kéo quần tây đắt giá của cậu xuống, cái mông thịt trắng nõn của cậu lập tức hiện ra.

Từ Thanh ấn người cầu xuống thảm trải sàn, rồi đưa tay sờ miệng huyệt một chút, biểu tình đã tàn nhẫn lại còn kèm theo âm thanh tàn khốc nói: "Tự đem mông mình tách ra đi"

Thẩm Phàm biết Từ Thanh sắp làm gì nên tự giác hạ eo xuống một ít, mông cũng tự nhiên ngỏng lên một chút.

Một cái tát giáng lên trên phiến mông trắng mịn kia, trong nháy mắt nơi đỏ liền đỏ lên một mảng.

Mặt Thẩm Phàm dán vào thảm trải sàn, ủy khuất mà quay đầu nhìn kẻ cầm đầu ác độc kia.

Từ Thanh bị ánh mắt của cậu làm cho trái tim như nhũn thấy một vũng nước, bụng dưới cũng lập tức căng cứng lên, hắn cúi người xuống, ngón tay đặt ngay miệng huyệt mà xoa xoa.

"Ừm..." Thẩm Phàm rên hừ hừ, tiếng rên của cậu phải nói muốn bao nhiêu ngọt ngào thì đều có bấy nhiêu.

Hơi ấm của đầu lưỡi truyền từ miệng huyệt tới, Thẩm Phàm bị hơi ấm ấy làm cho co rụt người, mặt chôn vào trong cánh tay. Nơi bẩn nhất của mình đang bị Từ Thanh liếm, suy nghĩ này càng làm cho cậu kích động không thôi, âm thanh rên rỉ cũng ngày càng dâm đãng lên.


Đầu lưỡi của hắn tàn nhẫn mà xuyên vào huyệt đạo, thịt mềm bên trong huyệt đạo bị hắn dùng sức cắn vào trong miệng. Cả người cậu từ trong ra ngoài giờ đây như bị xé ra trước mặt Từ Thanh, cậu run lên, đôi mắt nhắm nghiền, chiếc lưỡi phấn nộn vươn ra ngoài, cậu bị hắn làm cho sảng khoái đến tê cả da đầu.

Đầu lưỡi lúc này bắt chước phương thức dương v*t đâm xuyên vào cúc huyệt mà đâm vào, nước miếng cùng dịch ruột non của cậu hòa lẫn vào nhau chạy dọc theo kẽ mông nhỏ từng giọt lên thảm trải sàn. Mặt Thẩm Phàm lập tức hồng nhuận một mảng, thật giống như tuyên chỉ nở đầy trên cánh hoa hồng nhạt.

Nhưng mà chỉ liếm thôi đối với cậu là hoàn toàn không đủ, cự vật to lớn kia không lấp đầy cậu làm cho tự tôn với ngạo khí bên ngoài của cậu triệt để xiểng niểng, cậu nghẹn ngào nuốt nước miếng cầu xin: "Ông xã...vào đi...muốn anh vào"

dương v*t thô to lại nóng rực ấy ma sát ngay khe mông của Thẩm Phàm, Từ Thanh vẫn cứ chậm rãi không chịu cắm vào. Hắn do dự một chút, dương v*t trên mông Thẩm Phàm giật giật một cái rồi hắn ra lệnh: "Đứng lên, nằm úp sấp trên ghế salon đi"

Thẩm Phàm rầm rì bò lên ghế, nghe lời mà ngoan ngoãn nằm nhoài lên chỗ dựa lưng của ghế sô pha, cong cái mông của mình đưa về phía sau, trong mắt cũng chứa đầy sương mù như muốn bốc hơi, lời nói trong miệng tỏa ra đều tỏa ra hơi nóng, âm thanh ngòn ngọt: "Ông xã..."

Thuốc bôi trơn lạnh lẽo dính lên mông làm Thẩm Phàm hơi co mông lại, còn mang theo một bộ dáng oan ức và đáng thương.

Trong nhất thời ấy, Từ Thanh bỗng dưng dâng lên một dục vọng muốn ngược đãi cậu, hắn muốn tàn nhẫn ấn Thẩm Phàm xuống mà làm, muốn nghe được tiếng khóc nức nở xen lẫn tiếng rên rỉ đứt quảng của cậu, muốn làm cho Thẩm Phàm nói không bao giờ mắc cỡ nữa.

Ánh mắt ủ dột của hắn nhìn vào hai mảnh xương hồ điệp gầy gò của Thẩm Phàm rồi lè lưỡi liếm.

Thẩm Phàm trước kia là 1, nhưng bây giờ lại biến thành một bộ dạng dâm đãng như vậy, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến cả người hắn vừa khô vừa nóng. Dâm đãng như vậy, dâm từ trong xương tủy mà ra như thế, quả thật, làm 1 thì rất đáng tiếc.

dương v*t thô to phía sau một phát cắm vào trong người cậu. Cậu bị người phía sau một cú lắp đầy làm cả người như hóa hư không. Thẩm Phàm nằm nhoài người lên chỗ dựa lưng, cảm giác thỏa mãn trong lòng như đang cọ rữa hồn phách của cậu, giờ đây cậu chỉ biết, Từ Thanh đang chiếm lấy cậu.

Từ Thanh không nhúc nhích mà đợi cho Thẩm Phàn thích ứng một lúc, đến khi thịt huyệt căng mịn bao bọc lấy dương v*t của hắn, hắn mới nhẫn nại mà bắt đầu rút ra đâm vào, mô hôi ứa ra thấm ướt một phần tóc dài trước trán, sợi tóc dính trên trán hắn càng làm cho hormone nam tính tăng thêm.

"Ưm...di chuyển, nhúc nhích đi ông xã..." Thẩm Phàm không nhịn được mà khẽ rên lên, còn lắc lắc mông mình.


Từ Thanh bạch một cái đánh vào cái mông thịt trắng nõn của cậu, trông hắn tàn nhẫn như đang đóng cọc để xuyên qua người Thẩm Phàm. Phía dưới lại càng đánh thật nhanh vào mông Thẩm Phàm, âm thanh thân thể va chạm lanh lảnh vang lên trong gian phòng, dâm mỹ mà kiều diễm.

Thịt bên đùi Thẩm Phàm bị vỗ đến hồng hồng như một quả đào mọng nước. Từ Thanh sờ sờ mông cậu một chút, rồi lật cậu lại.

Thẩm Phàm ngẩng mặt lên, gương mặt tràn đầy ngây thơ, ánh mắt cậu mơ mơ hồ hồ mà nhìn mặt Từ Thanh, chân cũng tự giác gác lên cai Từ Thanh, giọng nói lại ngọt ngào chạm đến tận đáy lòng: "Ưm...A, chậm, chậm một chút, thật thoải mái, ông xã..."

Từ Thanh ngắt cằm cậu rồi cúi người hung ác hôn lên, thân thể cả hai dán sát vào nhau. Bởi vì thường xuyên thực hiện "trường kỳ tình ái" nên cơ thể cậu rất dẻo dai, cho nên dù động tác có hơi khó thì cậu vẫn có thể làm được.

Chất lỏng dinh dính đại diện cho sự giao hợp của hai người cùng nhau bắn tóe ra trên ghế salon, huyệt động bị làm rất thô bạo, đến nỗi thậm chí có thể nhìn thấy thịt ruột đỏ tươi bên trong.

Ánh mắt Thẩm Phàm ngư xuân dược mà câu dẫn Từ Thanh đến say đắm, trong đầu hắn giờ đây chỉ còn lại hai chữ "làm cậu", còn những thứ khác đều biến mất sạch sành sanh.

Thẩm Phàm bị bầu trời khoái cảm chôn vùi, hai chân cậu run rẩy không ngừng, tinh dịch từng luồng từng luồng bắn ra dính trên bụng dưới của Từ Thanh. Cơ thể cậu đột nhiên muốn dựng thẳng, chỉ trong chốc lát, nước tiểu đã tí ta tí tích mà bắn ra trên cơ bụng Từ Thanh.

Trong một khắc huyệt động của cậu đột nhiên bị siết chặt kia, làm Từ Thanh sướng đến tê cả da đầu. Hắn bèn ôm lấy mông Thẩm Phàm đi về phía nhà vệ sinh, còn thấp giọng nói: "Ghế sô pha coi như bỏ đi rồi, bà xã, sao em lại dâm đãng như vậy hửm"

Tình địch, cái gì là tình địch? Dẹp mẹ tên tình địch đó đi!



[ HOÀN: Ngày 22.7.2019 ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận