Editor : Yume0000
Trong căn phòng màu trắng thuần, nhóc con có diện mạo đáng yêu vẻ mặt đầy tuyệt vọng.
Ở phía trước nó cách đó không xa, một cô gái khuôn mặt thanh tú đang hôn mê, trên đỉnh đầu cô treo hai chữ vàng óng lớn --
Rác rưởi.
[ Chủ Thần, ngài thật không phải đang cố ý sao? Ta trong toàn bộ Vị Diện đã xếp hạng đệ nhất tỉ tỉ tên hệ thống, ngài lại còn xác định và đánh giá cho ta kí chủ cấp bậc "Rác rưởi"? Ta thực sự không muốn làm, để cho ta đi chết đi! ]
Giọng máy móc điện tử từ miệng nhóc phát ra, mặc dù không có bất cứ tia cảm tình nào, nhưng cũng có thể nghe ra nó đang sụp đổ.
Đợi 1 phút đồng hồ, không chờ được Chủ Thần trả lời, nó cắn răng hạ quyết tâm, quay người liền muốn rút nguồn điện máy chủ bản thân.
"Đây là đâu?" Một giọng nói linh hoạt kỳ ảo, bình thản không gợn sóng đột nhiên vang lên.
Hệ thống túm dây nguồn điện máy chủ cùng với chính mình ngơ ngác quay đầu lại.
Chỉ thấy cô gái hôn mê kia lại tỉnh lại nhanh như vậy!
Cô dùng ngón tay trắng nhợt xoa nhẹ huyệt thái dương chính mình, đạm nhiên (bình đạm thản nhiên) mà không mất đi ánh mắt sắc bén quét qua một lần cả phòng.
Làm sao có thể! Kí chủ tiến vào Chủ Thần không gian đều hôn mê một ngày một đêm mới có thể tỉnh lại, rác rưởi này ...!À không, kí chủ này làm sao vừa mới tiến vào liền tỉnh?
"Ngươi muốn làm gì?" Tịch Anh cảm thấy đau đớn từ huyệt thái dương giảm bớt chút, liền từ mặt đất đứng lên, đi tới bên người cô bé.
[ Tự sát.
] Hệ thống mặt không biểu cảm nói ra.
"Máy móc thanh âm? Thú vị, nói cho ta biết ngươi vì cái gì muốn tự sát."
[ bởi vì cô! ] Hệ thống cầm trong tay dây nguồn điện quăng ra, nắm tay nhỏ phát tiết đánh lên người Tịch Anh, [ Tôi đã là Vị Diện xếp hạng thứ đệ nhất tỉ tỉ tên hệ thống, vì cái gì kí chủ của tôi lại là rác rưởi? A? Dạng này có khi tôi đến già cũng khó có khả năng tích đầy đủ điểm số để trở thành Vị Diện Chủ Thần! ]
Sau khi Tịch Anh nghe xong, dễ dàng bắt được nắm đấm trắng nhỏ nhắn của nó.
"Vị Diện? Hệ thống? Kí chủ? Tích Phân? Vị Diện Chủ Thần?" Mỗi lúc nói một từ, ánh mắt Tịch Anh lại càng sáng thêm một phần.
[ Hừ, đúng vậy a, cô cho rằng đây là địa phương nào? Đây là Chủ Thần Không Gian, cô là kí chủ bị Chủ Thần chọn trúng, tôi thì là hệ thống cùng cô trói buộc.
Chủ Thần tuyên bố nhiệm vụ xong, tôi sẽ cùng đi với cô hướng từng vị diện để hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ hoàn thành tôi sẽ được ban thưởng tích phân tương ứng, kiếm được 1 tỉ tỉ điểm tích phân xong tôi liền có thể trở thành Vị Diện Chủ Thần, cô liền có thể trở về thế giới hiện thực.
]
"Ngươi nói ngươi thứ hạng là đệ nhất tỉ tỉ tên? Chủ Thần Không Gian có hết thảy bao nhiêu hệ thống?" Tịch Anh rất hứng thú hỏi.
[ ...!1 tỉ tỉ.
]
Trong con ngươi Tịch Anh tựa như bốc hỏa, cô hào hứng mà nhìn về phía hệ thống, "Có muốn trở thành Vị Diện Chủ Thần hay không?"
[ nói thừa! ]
"Có muốn trở thành hệ thống xếp hạng đệ nhất hay không?"
[ nói thừa ! ]
"Tốt lắm! Để Chủ Thần tuyên bố nhiệm vụ, ta nhất định mang ngươi phi thăng, nhất định sẽ để ngươi làm Vị Diện Chủ Thần đứng đầu!"
Hệ thống ngẩng đầu, nháy đôi mắt to thủy linh nhìn về phía Tịch Anh, [ kí chủ, xin hỏi cô làm sao bị Chủ Thần phán định tư chất là "rác rưởi" cô là như thế nào nói khoác không biết ngượng mà nói ra những lời này? ]
"Ha ha ha ha ha!" Tịch Anh ngửa mặt lên trời cười to hai tiếng, "Nói ta là rác rưởi ?"
Chỗ sâu trong con ngươi đen đến cực hạn lóe lên diệt diệt ánh sáng, "Vậy liền để hắn nhìn xem rác rưởi là như thế nào nghịch tập."
Có lẽ là bị ánh mắt Tịch Anh cùng khí thế cảm nhiễm, hệ thống sống không còn gì luyến tiếc tâm cũng dần dần ấm lại, nó cảm thấy thử xem cũng không sao.
Nếu không cẩn thận đạp phải vận cứt chó, kí chủ thật sự làm được không?
Vị Diện Chủ Thần, ta tới đây!
...
[ Kí chủ có mở ra hay không hệ thống nữ phụ nghịch tập ? Một khi mở ra không thể đảo ngược.
]
"Có."
[ kí chủ có hay không lấy tên cho hệ thống, thao tác lấy tên chỉ có lần này.
]
"Gọi Tiểu Ức Ức đi."
[ kí chủ có hay không xem xét hiệp ước Chủ Thần Không Gian.
]
"Không nhìn."
[ Kí chủ đã cùng Chủ Thần ký hiệp ước, nếu nhiệm vụ tích phân thấp hơn 0, thì thần hồn sẽ bị diệt, không thể luân hồi.
]
"A."
[ Chủ Thần nhiệm vụ đã tuyên bố ...!Mẹ nó? ! ]
Theo thanh âm máy móc của Tiểu Ức Ức kinh hô, mặt đất dưới chân Tịch Anh bỗng nhiên vỡ ra, ngã xuống ...
****