Bạo Chúa, Bổn Cung Đến Từ 2012

Hình Ngạo Thiên cúi đầu hôn lên vai nàng vài cái, thở khí nóng thong thả nói bên tai nàng: "Chẳng lẽ... ngay cả chuyện trong đế lăng nàng cũng đã quên không nhớ chút gì sao? Chẳng lẽ. Nàng không sợ đi vào một lần nữa?"

Đầu lưỡi trên trọc trên vành tai nàng, uy hiếp nàng thuần phục hắn. Toàn thân Hân Vũ cứng lại, ý trong lời nói của hắn đã rõ ràng, nếu nàng không tuân theo hắn nhất định sẽ ném nàng vào trong đế lăng âm u kia.

"Ta... ta không quên, ngươi nhắc qua một lần như vậy, ta nhớ lại hết rồi, ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời!" Hân Vũ miễn cưỡng bản thân cười vui với hắn, bởi vì nàng biết ác ma này nói được thì nhất định sẽ làm được, nàng chết cũng không muốn trở lại đế lăng đáng sợ kia.

"Nhanh như vậy đã nhớ ra rồi sao? Ta còn tưởng rằng nàng đã quên sạch rồi chứ?" Hai má dán chặt lấy nhau ma xát, Hình Ngạo Thiên rất thích mùi thơm ngát trên người nàng, cánh tay ôm nàng thật chặt, say mê đắm chìm trong đó.


Hân Vũ xấu hổ không phản bác được, bị hắn ôm vào trong ngực không thể nhúc nhích, mỗi nơi hắn đụng vào dường như có một luồng điện mạnh mẽ, khiến toàn thân của nàng không nghe theo bất giác run lên, nàng muốn thoát khỏi trói buộc của hắn, nhưng nàng càng giãy dụa, cánh tay cường tráng rắn như sắt sẽ càng trói buộc nàng chặt hơn vào trong ngực của hắn.

"Ừm..." Hình Ngạo Thiên ẩm ướt hôn lên thân thể mềm mại của nàng, đầu ngón tay khuấy động lấy điểm hồng nhạy cảm trước ngực nàng, nơi nào đó dưới thân không nhịn được đung đưa, gấp đến độ Hân Vũ vội bắt lấy bàn tay to đang giở trò xấu của hắn, nói: "Không phải muốn tắm rửa sao? Ta giúp ngươi dùng lá bưởi gột rửa thân thể được không? Nghe nói đây chính là cách giải xui, ngươi đã tiếp xúc cùng mấy xác chết kia, nhất định phải dùng thứ này gột rửa mới được."

Hình Ngạo Thiên xoay mặt nhìn hai má phiếm hồng của nàng, tâm tình rất tốt buông lỏng kìm hãm đối với nàng, thích ý tựa vào cạnh thùng, nhìn thấy nàng chậm chạp cầm lấy lá bưởi đặt ở cạnh thùng, tiến đến nhẹ nhàng lau chùi thân thể cho hắn.


Động tác của nàng rất nhẹ rất thoải mái, Hình Ngạo Thiên tựa hồ rất hài lòng với động tác của nàng, nhưng thật ra Hân Vũ khi vừa mới chạm vào đồi ngực của hắn, trong lòng liền gạt bỏ ý muốn rời khỏi hắn, nàng sớm đã cảm giác được ánh mắt nóng rực kia, lúc này nhất định đang nhìn nàng chằm chằm, khiến nàng nhất quyết cúi đầu, không dám nhìn vào mắt của hắn.

"Ngẩng đầu lên nhìn ta!" Thanh âm trầm mạnh của Hình Ngạo Thiên truyền đến, khiến tâm lý Hân Vũ đứng ngồi không yên, tay nhỏ bé cũng có chút run rẩy.

Thấy nàng cúi đầu rất lâu rồi, Hình Ngạo Thiên đưa tay ôm trọn lấy bàn tay nàng, sau đó dùng sức kéo, đem cả người nàng kéo đến trước mặt mình, thân thể kề sát cùng một một chỗ, nơi mềm mại nào đó trên thân thể ngay lập tức khiến hắn nuốt cổ họng, hơi thở cực nóng thở trên gương mặt đỏ bừng của nàng.

Đối mặt như vậy, đối với bất kỳ một nam nhân nào cũng không thể chịu được hấp dẫn như vậy, gương mặt từ từ tới gần nàng, ôn nhu bao trùm lên cánh môi như hoa của nàng, cánh tay trượt xuống eo nhỏ của nàng, đoạt lấy dòng nước ngọt trong miệng nàng.

Môi lưỡi chặt chẽ kề nhau, nước tắm ấm áp tăng lên tới mức tận cùng, khiến cho hai người khô nóng khó chịu, muốn nhiều hơn nữa 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận