Lữ Dạ trả lời nói: "Bẩm Thái Tử Phi, tiểu nhân cũng không biết vì sao Vân Lâm Li bị nhiễm bệnh!"
Vân Châu Nhi cảm giác toàn bộ thân mình đều đang run rẩy, Ân Phàm thấy thế, chạy nhanh đỡ nàng ngồi ở trên ghế.
Nhớ lại lúc trước, Li nhi trà trộn vào đội ngũ hòa thân, nói rằng nàng muốn tới bảo hộ tỷ tỷ này, còn giả trang thành cung nữ thân cận của mình, nàng lúc ấy không đồng ý, nhưng Li nhi lại giữ thái độ kiên quyết!
Chỉ là mới được mấy tháng, nàng không chỉ có không có bảo vệ tốt mình, còn ám sát Thái Tử thất bại, hiện tại lại nhiễm bệnh không trị được!
"Đưa ra ngoài cung? Là muốn đem Li nhi đi giết sao?" Vân Châu Nhi hỏi chuyện thanh âm thấp mà run rẩy.
Hai đặt trên đùi không khỏi nắm chặt góc áo, trong lòng nôn nóng, vừa hoảng loạn vừa bất lực.
Li nhi tuy không cùng huyết thống với nàng, nhưng mười năm nay, các nàng sớm chiều ở chung, coi như chị em một nhà, Li nhi đã gọi nàng là tỷ tỷ được mười năm rồi!
Nàng biết, những người có bệnh truyền nhiễm ở Đại Hưng Quốc là sẽ không thể sống sót.
Chỉ là đột nhiên nghe thấy cái tin dữ này, nàng thật sự là không thể tiếp thu được.
Lữ Dạ nói: "Bẩm Thái Tử Phi, là muốn đưa ra ngoài cung để hỏa thiều, sau đó đem tro cốt nàng về chôn đi, chỉ có như vậy, mới không lây bệnh cho người khác!"
"Hỏa thiêu?" Vân Châu Nhi nghe xong, bỗng dưng đứng dậy liền chạy ra ngoài, nàng muốn đi gặp Vân Lâm Li lần cuối cùng.
Ân Phàm tiến lên giữ chặt nàng: "Thái Tử Phi, ngài không thể đi, ngài mà bị lây bệnh, vậy thì tiểu nhân làm như thế nào cho phải? Thái Tử Phi.."
Lữ Dạ cũng chạy nhanh tiến lên khuyên: "Thái Tử Phi mời ngài về đi, hiện tại ngài đi cũng không thấy được, xe ngựa Vân Lâm Li đã ra khỏi địa phương, toàn bộ hành trình không cho bất luận kẻ nào tới gần!"
Vân Châu Nhi hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, đều do chính mình, nếu lúc trước phát hiện nàng trà trộn vào đội ngũ hòa thân, liền nên kiên quyết không đồng ý, thì sẽ không phát sinh những sự tình này, Li nhi sẽ không phải chết ở nơi khách!
Tay Vân Châu Nhi chặt chẽ bắt lấy vạt áo trước ngực, nàng cảm giác lòng mình đau lòng như thắt lại, nước mắt từng viên từ trên mặt lăn xuống xuống dưới.
"Thái Tử Phi, ngài đừng khổ sở, ngài khổ sở, tiểu nhân cũng khổ sở, Thái Tử Phi ngài đối với một cung nữ đều tình thâm nghĩa trọng như thế, thật là làm tiểu nhân cảm động!" Ân Phàm nói, liền rơi lệ!
Nàng là thật sự bị cảm động! Một nơi lạnh lẽo, cậy quyền cậy thế, nàng lại chưa có nghe nói chủ tử nhà nào chỉ vì một cung nữ mà thương tâm bất lực thành cái dạng này!
Vân Châu Nhi muốn nói, Vân Lâm Li không phải cung nữ, mà là muội muội của nàng.
Nhưng nàng không thể nói, một khi để cho người khác biết, Vân Lâm Li là giả trang thành nàng cung nữ tới, như vậy, Đại Hưng Quốc chắc chắn cho rằng, cái gọi là Li Quốc phái công chúa tới hòa thân, trên thực tế chính là phái hung thủ tới ám sát Đại vương tương lai Lý Bắc Mục.
Tội trạng như vậy, ai cũng gánh vác không nổi, đây là họa quốc chi tội!
* * *
Vân Lâm Li bị một chiếc xe ngựa đưa đến một nơi xa trên núi.
Sau đó mấy nha dịch liền sắp xếp giá củi gỗ, muốn đem Vân Lâm Li đi thiêu.
Bọn họ vừa mới bậc lửa, đột nhiên, một nha dịch té xỉu trên mặt đất, ngay sau đó, hai cái, ba cái, mười mấy nha dịch đều té xỉu ở trên mặt đất.
Đợi sau khi mười mấy nha dịch tỉnh lại, bọn họ chỉ nhìn thấy giá củi gỗ chỉ còn lại một đống tro tàn và hình như còn có xương người trong đống tro đó.
Bọn họ tuy cảm thấy vừa rồi bị té xỉu có hơi kỳ quái, nhưng nhìn thấy bộ xương chưa bị đốt hết, trong lòng cũng yên tâm phần nào.
Mặc kệ thế nào, cuối cùng mọi chuyện cũng đã xong.
Bọn họ chỉ là âm thầm lo lắm dưới đáy lòng, chính mình có phải cũng nhiễm bệnh ôn dịch kia, cho nên mới sẽ té xỉu.
Mười mấy nha dịch vừa mới trở lại hoàng cung, rất xa liền thấy Thái Tử điện hạ đứng giữa một đám người.
.