Nhạn Nam Quy nhìn cô gái trẻ đang lo lắng: "Bây giờ cô đang học đại học ở Dương Thành à?"
"Vâng, tôi học ở! "
"Chuyện đó không cần nói.
" Nhạn Nam Quy cắt ngang lời cô ấy: "Cô và bạn trai học cùng trường đúng không? Hẹn hò được khoảng một năm rưỡi, đúng chứ?"
Vợ Là Nhất gật đầu lia lịa: "Vâng, chúng tôi quen nhau khi hoạt động cùng nhau trong một câu lạc bộ, đến Giáng sinh năm kia mới chính thức hẹn hò, đại sư đoán không sai chút nào.
"
[Cô gái nhỏ đúng là sinh viên đại học đáng yêu, qua lời nói này là biết ngay.
]
[Hahaha, may mà đại sư có hiểu biết, đổi lại là người khác thì đã chẳng thèm nói chuyện với cô ấy rồi.
]
Đoán không sai chút nào, cách dùng từ này cũng thật sự! tùy tiện.
Nhưng nghĩ đến việc vị khách may mắn này vừa rồi còn nói "Bạn trai tôi giết người", quả nhiên rất phù hợp với hình tượng của cô ấy - không biết ăn nói.
Nhạn Nam Quy cũng không so đo chuyện này, cô nói rõ tình huống của đối phương, kỳ thực là để xây dựng lòng tin.
Như vậy mới có thể lấy được thêm thông tin hữu ích từ đối phương.
"Ngoài việc cơ thể lạnh ngắt, bạn trai cô còn có triệu chứng gì khác không?"
Vợ Là Nhất lắc đầu: "Không có, thật ra bản thân anh ấy cũng không cảm thấy gì, đo nhiệt độ cơ thể cũng bình thường, nhưng khi tôi đến gần anh ấy thì lại thấy lạnh toát.
"
Những đôi tình nhân trẻ tuổi luôn thích thân mật, trước đây bạn trai đưa cô về ký túc xá, khi đến dưới lầu lúc hai người nói chuyện riêng tư thỉnh thoảng sẽ không kiềm chế được mà hôn nhau nồng nàn đến mức gần như không thể thở nổi.
Nhưng bây giờ cô vừa đến gần bạn trai là lại cảm thấy lạnh.
Cảm giác đó rất rõ ràng.
Trước đây không như vậy.
Vợ Là Nhất càng nghĩ càng thấy hoảng sợ: "Đại sư, bạn trai tôi bị làm sao vậy, có cần phải làm lễ cúng không?"
Cô sau khi xem thông báo của cảnh sát Tương Thành trên Weibo mới tìm đến đây, vừa hay thấy buổi livestream của Tiểu Đạo Sĩ Nhạn Nam Quy được đề xuất trên trang chủ nên bấm vào xem, tình cờ trở thành vị khán giả may mắn.
Cũng không biết phần may mắn này có thể chia cho bạn trai một chút hay không.
"Bạn trai cô quả thực đã bị ma ám, nhưng con ma này không phải ác linh.
"
Lời nói của Nhạn Nam Quy khiến cô gái trẻ tái mặt đi.
Bị ma ám?
Bây giờ rõ ràng là lạnh toát cả người, còn ma tốt ma xấu gì nữa?
[Trời đất, thật sự có sao?]
[Ý của chủ phòng là không phải ác linh thì không cần phải đuổi đi hả?]
[Vậy tôi thấy con ma này còn tốt đấy chứ, có nó ở đó chẳng phải tiết kiệm được rất nhiều tiền điện điều hòa sao?]
[Mẹo nhỏ tiết kiệm tiền đây rồi, vậy làm thế nào để tìm được một con ma đáng yêu như vậy nhỉ?]
[Theo dõi chủ phòng học trừ tà, kiến thức không biết lại được mở mang thêm.
]
Nhạn Nam Quy liếc nhìn bình luận rất vui vẻ, cô nghiêm túc giải thích: "Tuy không phải ác linh, nhưng người và ma khác đường, nếu bị âm khí quấn thân trong thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến chính mình.
"
Vợ Là Nhất nghe vậy có chút hoảng hốt, "Đại sư, vậy tôi phải làm sao bây giờ?"
Cô ấy đã biết con ma này không phải ác linh cũng không phải cố ý làm hại bạn trai cô, nhưng hành động vô ý cũng sẽ gây hại cho cơ thể anh ấy.
Vì vậy, con ma này thực sự không thể giữ được.
Nhạn Nam Quy chậm rãi nói: "Con ma này là vì muốn báo ân, vì vậy nên cô hãy đến nơi bạn trai cô đã hành động dũng cảm hỏi rõ mọi chuyện, nếu nhà đó gần đây có người chết, hãy để bạn trai cô nói chuyện với nó.
"
"Nói, nói gì ạ?"
Nói chuyện với ma, hình như hơi quá sức thì phải.
Nhạn Nam Quy nghiêm mặt nói: "Hành động dũng cảm là nghĩa vụ của mỗi công dân, không cần nó phải đặc biệt báo đáp.
"
[Phụt, chủ phòng thật sự rất tích cực.
]
[Hahahahaha, ai cười to thế, tôi bị chủ phòng chọc cười đến chảy nước mắt, còn có thể nói như vậy sao?]
[Mới đến xem, vừa nghe đoạn này đã thấy hoang đường, nói chuyện với ma về nghĩa vụ pháp luật, chắc chắn là đang lừa người? Panda phế thật, thảo nào không đấu lại được Cà Chua, giải tán sớm cho xong.
]
Tuy có những điều không được hài hòa cho lắm nhưng phần lớn cư dân mạng trong phòng livestream đều đang cười ha hả.
Chủ yếu là lời nói của chủ phòng quá phi lý.