Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân


Xà cùng sư tử là hai loài động vật khác nhau.

Xà máu lạnh, cơ trí hơn nữa còn độc miệng.

Mà sư tử thì dũng cảm, không sợ gì hết hơn nữa.......!còn rất ngốc.

Để bọn họ sống cùng nhau, quả thực chính là long trời lở đất.

Giống như lúc trước Snape từng nói, đến nóc nhà cũng muốn bay đi.

Sư tử ngu ngốc luôn dựa vào sự dũng cảm của chính mình, không chút sợ hãi suốt ngày đi khiêu khích xà.

Mà kết cục thì luôn bị xà đánh bại.

Lại một lần nữa khiêu khích thất bại nên Sirius đang ngồi xổm trong góc tường phòng khách vẽ xoắn ốc.

Mặt khác hai con xà khác đang ngồi trên sô pha, bình tĩnh mà uống cà phê.


Cả người Harry tản ra khí chất cao quý ưu nhã của Slytherin, ưu nhã mà cầm lấy ly cà phê, nhấp một ngụm nhỏ, rồi mới đặt ly cà phê xuống bàn.

Sau đó cậu nhìn thoáng qua Sirius đang ngồi trong góc phòng, chậm rãi mở miệng nói, "Cha đỡ đầu, chú muốn ngồi ở đó đến bao giờ nữa?"
Sirius nghe được giọng nói của con đỡ đầu lập tức dừng hành động đang vẽ đường xoắn ốc lại, vui vẻ mà ngẩng đầu, "Harry, con cho ta đi qua đó sao?"
"Không." Harry cứng rắn trả lời, "Con chỉ sợ chú làm hư sàn nhà, rồi còn phải bỏ tiền ra sửa chữa lại nữa."
Sirius cực kỳ ủy khuất lại cúi đầu xuống tiếp tục vẽ xoắn ốc.

Sau đó giống như nghĩ tới cái gì đó, hắn đột nhiên hung tợn mà trừng mắt liếc nhìn Snape một cái.

Chắc chắn là Snape, nhất định là hắn, bằng không tiểu Harry cũng sẽ không nói những lời đó với hắn.

Khẳng định đều là do tên Snape đáng chết này.

Sirius ngồi xổm vẽ xoắn ốc, vừa nguyền rủa Snape, vừa nghĩ làm thế nào để chỉnh tên Snape này.

Ngồi ở bên cạnh Harry Snape đương nhiên là cảm nhận được ánh mắt của Sirius, nhưng hắn cũng không thèm để ý chút nào.

Snape đem ánh mắt đặt ở trên người Harry, trên miệng Harry có chút bọt cà phê còn sót lại, Snape không hề nghĩ ngợi liền dán môi lên trên miệng Harry, dùng đầu lưỡi lau đi bọt cà phê đó.

Harry bị động tác của Snape làm cho hoảng sợ, sau khi phản ứng lại được, thì khuôn mặt của cậu đều đỏ ửng lên hết.

Snape trước nay không thích hành động thân mật ở trước mặt người khác, Harry cảm thấy thẹn thùng đồng thời còn có một chút vui sướng.

Snape cũng sửng sốt một chút khi nhận ra chuyện mình vừa làm với Harry, cái này là hắn hoàn toàn nghe theo bản năng của mình, hắn thế nhưng quên mất là bên cạnh bọn họ còn có người khác.

Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Harry, Snape cong khóe miệng, nhẹ nhàng mà sờ đầu Harry.

Regulus ở gần bọn họ nhất nên đã nhìn thấy tất cả, da mặt hắn mỏng nên hắn lập tức đỏ mặt.

Tuy rằng cảm thấy ngượng ngùng, nhưng là trong mắt hắn thì tràn ngập sự ngưỡng mộ.


Sirius ngồi xổm trong góc tường nhìn thấy cảnh đó tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Đầu tiên là phẫn nộ, đáng chết Snape cũng dám làm chuyện như vậy với con đỡ đầu của hắn.

Rồi sau đó, Sirius đột nhiên nghĩ tới một cách có thể chỉnh Snape, nên hắn lập tức nở một nụ cười giảo hoạt.

Sirius từ góc tường đi ra, bởi vì ngồi xổm quá lâu, chân có chút mỏi, bước đi cũng không được nhanh nhẹn lắm.

Harry kìm nén nụ cười nhìn Sirius khập khiễng bước đến chỗ cậu.

Cậu vừa định lên tiếng nói chuyện, thì đột nhiên Sirius cúi người xuống.

Rồi Harry liền thấy khuôn mặt Sirius càng lúc càng gần, cuối cùng cậu cảm giác có một xúc cảm mềm mại ở trên khuôn mặt cậu.

Harry lập tức, hóa đá tại chỗ.

Sirius đắc ý mà nhìn Snape, biểu tình trên khuôn mặt hắn như muốn nói là: Hahaha, ta hôn Harry đó, ta hôn Harry đó, ngươi có giỏi thì tới đánh ta đi ∼ tới đánh ta đi ∼
Toàn bộ gương mặt Snape bỗng chốc tối sầm lại, Snape xác thật là muốn đánh cho tên kia một trận, không chỉ là muốn đánh mà hắn còn nghĩ bẻ gãy chân kia của Sirius làm hắn đời này không có con được.

Chỉ là, Snape đột nhiên từ bỏ cái suy nghĩ này, biểu tình trên khuôn mặt từ tức giận biến thành châm chọc cùng vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Sirius cảm thấy kỳ quái trước phản ứng của Snape, cho đến khi hắn nghe thấy một giọng nói vang lên.


"Chân Nhồi Bông, có phải ở trên giường ta chưa thỏa mãn em không?" Giọng nói này rất ôn hòa, nhưng lại làm lông tơ trên người Sirius dựng đứng hết lên.

Sirius đột nhiên xoay người, "Remus, anh nghe em giải thích....."
Lupin đánh gãy lời Sirius muốn nói, trực tiếp vác Sirius lên trên vai, hướng về căn phòng ở trên cầu thang, "Xem ra, ngày mai em không thể xuống giường được rồi."
Ngay sau đó, vang lên tiếng đóng cửa.

Harry hóa đá từ nãy giờ cũng lấy lại tinh thần, "Severus, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Snape nhướng mày, "Một con sói muốn làm cho một con sư tử ngu ngốc không xuống giường được thôi."
Harry nhàn nhạt mà đáp lời, "Ah." Nhưng trong đầu lại suy nghĩ những lời Lupin nói, làm Sirius không thể xuống giường được? Ah! Không nghĩ tới giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám luôn ôn hòa còn có một mặt hung hăng như vậy.

Ai ∼ cậu cũng muốn không xuống giường được a......!
Snape nhìn Harry đang trầm tư suy nghĩ, khóe miệng từ từ cong lên, bạn lữ nhà hắn giống như đang hâm mộ Sirius a......!Xem ra buổi tối hôm nay hắn phải nỗ lực mới được.

Bên kia Regulus uống một ngụm cà phê, cũng không có nói lời nào, trong mắt ngoài ngưỡng mộ còn có........!Cô đơn.

Tom của hắn, đã vĩnh viễn không có khả năng trở lại.......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận