Năm dũng sĩ vây quanh Dumbledore, khẩn trương nhìn chằm chằm cái túi trên tay Dumbledore.
"Mỗi người hãy tự bốc thăm lấy một cái." Dumbledore mỉm cười, giọng nói hòa ái của ông làm xua tan nỗi bất an trong lòng bọn nhỏ.
Krum là người đầu tiên đưa tay vào túi vải và khi hắn lấy ra món đồ bên trong túi, Harry thề rằng cậu đã khuôn mặt của người đàn ông dũng cảm này trở nên tái xanh.
Trong tay Krum là mô hình con rồng xanh xứ Wales với những chiếc vảy màu xanh trông rất sống động.
Tiếp theo là Cedric, trong tay anh là con rồng Mũi Cụt Thụy Điển, và Fleur là con rồng Lửa Trung Quốc.
Con rồng Harry sắp chinh phục là Đuôi Gai Hungary có diện mạo dữ dằn nhất, tính tình hung tàn nhất.
Rốt cuộc cũng đến lượt của Arcturus, cậu bé dũng cảm đưa tay vào túi dưới ánh mắt khích lệ của Harry và Dumbledore.
Arcturus bắt lấy con rồng cuối cùng còn lại trong túi, rút tay ra khỏi túi và từ từ mở nắm tay đang siết chặt ra.
Đó là một con rồng trông khác với những con rồng khác.
Nó không có cánh.
Thân hình thon dài được che phủ bởi những lớp vảy vàng rực rỡ.
Đầu của nó giống như lạc đà, sừng thì giống sừng hươu, mắt đỏ như máu, tai thì giống tai bò, thân hình dài như rắn và móng vuốt thì sắc bén như đại bàng.
"Đây là rồng thật sao?" Arcturus nhìn Dumbledore với ánh mắt mang theo nghi vấn.
Dumbledore gật đầu, "Đây là rồng thần Trung Quốc.
Người ta nói rằng nó có thể hô mưa gọi gió.
Sự tồn tại của nó tương đương một vị thần."
Nghe xong lời giải thích của Dumbledore, ánh mắt của mọi người đều thay đổi.
Ngoại trừ Harry, tất cả mọi người đều nhìn Arcturus bằng ánh mắt đồng tình.
Đây chính là một con rồng trong truyền thuyết, làm sao con người có thể chiến đấu với thần linh được.
Đương nhiên Arcturus cũng rất hoảng sợ, cậu bé theo bản năng nhìn về phía Harry.
Vốn dĩ Harry đang nở một nụ cười nhẹ sau đó lại cười càng lúc càng sáng lạn, đôi mắt lộ ra chiến thắng kiên định.
Harry xoa xoa mái tóc mềm mại của Arcturus và nhỏ giọng thì thầm, "Đừng sợ, em vẫn còn vũ khí bí mật anh tặng em."
Arcturus cũng không biết tại sao, khi nhìn thấy sự tự tin và bộ dạng không hề sợ hãi của Harry, thì sự bất an trong lòng của cậu cũng hoàn toàn biến mất.
Arcturus gật đầu một cách chắc chắn, "Dạ, em không sợ.
Gryffindor rất dũng cảm và không hề sợ hãi!"
Tuy rằng Harry và Arcturus nói chuyện với giọng điệu nhỏ nhẹ.
nhưng Dumbledore vẫn nghe thấy tất cả, ông nhẹ nhàng mỉm cười khi nhìn thấy bộ dáng kiên định và dũng cảm của Arcturus, đúng là một cậu bé ngoan ngoãn.
"Vậy thì, hãy bắt đầu thi đấu đi." Dumbledore liếc nhìn xung quanh và vuốt râu, "Bọn nhỏ, chúc các con may mắn."
Thứ tự thi đấu đã được định trước, đầu tiên là Cedric, sau đó là Fleur và Krum, rồi tới Harry, và cuối cùng là Arcturus.
Chờ đợi đến lượt bản thân lên sàn đấu là một quá trình dày vò và đau khổ.
Ở trong lều dành cho dũng sĩ có thể nghe thấy tất cả tiếng động ở bên ngoài.
Tiếng gầm của con rồng, âm thanh chiến đấu, âm thanh bình luận và âm thanh kinh hô của tất cả mọi người.
Tất cả mọi thứ đều trở nên vô cùng rõ ràng.
Rõ ràng đến mức chính bản thân cũng cảm thấy sợ hãi và lo lắng.
Harry và Arcturus lần lượt nhìn các dũng sĩ bước ra khỏi lều, lắng nghe tin tức chiến đấu kinh tâm động phách của bọn họ và tin tức về sự thắng lợi của bọn họ.
Cho đến khi chỉ còn lại hai người bọn họ trong lều trại.
Nếu nói rằng Harry không khẩn trương thì cũng không hẳn.
Cậu cũng đang khẩn trương, nhưng là không có sợ hãi không hề sợ hãi.
Tất cả những điều này cũng không phải là trải nghiệm lần đầu tiên của cậu.
Tuy nhiên điều này quá mức kích thích đối với Arcturus người mới vừa mười một tuổi.
Nhưng Harry cũng không nói gì với Arcturus, và cũng không an ủi cậu bé.
Rốt cuộc thì cậu bé cũng phải trưởng thành và không thể mãi mãi dựa dẫm vào người khác, và đôi khi phải dựa vào chính bản thân mình.
"Dũng sĩ tiếp theo là —— Harry Potter!" Bình luận viên bên ngoài rốt cuộc cũng gọi đến tên của Harry.
"Harry!" "Harry!" "Harry!"
Trên khán đài khán giả cũng vô cùng kích động gọi tên của Harry.
Harry đứng lên và thở phào một hơi.
"Harry, cố lên." Arcturus nói.
Harry mỉm cười và đáp lại, "Em cũng vậy nha."
———————————————
Đi bộ từ lều trại u tối đến sân thi đấu, ánh sáng đột ngột chiếu thẳng vào làm Harry có chút không thoải mái nên nheo mắt lại.
Khán giả ngồi trên khán đài đều có vẻ mặt rất phấn khích, nhưng cũng không ai dám lớn tiếng hò hét.
Bọn họ đều sợ quấy nhiễu con rồng đang nằm trên sân thi đấu.
Harry nhìn thoáng qua khu vực trung tâm của khán đài, quả nhiên cậu nhìn thấy một thân ảnh mặc chiếc áo choàng đen đang đứng gần đó.
Harry cầm đũa phép bằng tay phải và ưỡn ngực, "It's party time."
Harry kiên định đi về phía con rồng đang ngủ gật cách đó không xa.
Khi chỉ cách con rồng khoảng ba mét, thì đột nhiên con rồng mở to hai mắt đầy cảnh giác và gầm gừ nhìn Harry.
Đây là lời cảnh cáo của nó.
Mà Harry thì cong khóe miệng, bàn tay nhỏ nhắn bóp cái mũi của mình, trong cổ họng phát ra giọng nói tê tê, [ a, ngươi bị hôi miệng nha.
]
Mặc dù Harry biết xà ngữ và long ngữ có chút bất đồng, nhưng cơ bản thì vẫn có thể nghe hiểu được.
Con rồng gầm lên một tiếng, [ chết tiệt, con người nhỏ bé kia, ngươi dám xúc phạm con rồng thần thánh như ta.
] nói xong, nó vươn móng vuốt về phía Harry.
Harry vẫn cứ đứng yên tại chỗ không hề chạy trốn, cậu vươn đũa phép của mình ra và chỉ về phía phần bụng của con rồng nơi yếu nhất trên cơ thể của con rồng, "Duro."
* Duro: Bùa hóa đá
Vốn dĩ con rồng đang vươn móng vuốt về phía Harry thì đột nhiên ngừng lại giữa không trung, cơ thể đều trở nên cứng đờ.
[ Ngươi cứ giữ nguyên tư thế đó đi.
] Harry trào phúng không chút thương tiếc.
Điểm yếu của con rồng chỉ có duy nhất hai cái là bụng và mắt.
So với mắt, thì phần bụng dễ nhắm vào hơn và không có lớp vảy cứng bảo vệ.
Bùa hóa đá cũng không phải là bùa chú ghê gớm gì lắm, cho nên nó chỉ hạn chế con rồng ở phạm vi rất nhỏ.
Quả nhiên, khi Harry vừa dứt lời, con rồng cái đang hậm hực sau khi sinh, đã mở miệng và chuẩn bị phun một quả cầu lửa vào Harry.
"Accio Firebolt." Lần này Harry sử dụng bùa triệu hồi.
Rất nhanh một chiếc Firebolt đã bay tới đây, và Harry dễ dàng cưỡi nó một cách thuần thục.
Đúng lúc này, quả cầu lửa của con rồng bay tới.
Harry điều khiển Firebolt dễ dàng tránh được quả cầu lửa cực nóng kia.
Harry quay đầu lại và thấy chỗ cậu vừa đứng đã bị lửa thiêu rụi đến cháy đen.
Harry không có thời gian để cảm thấy may mắn, cậu lập tức dùng một câu bùa chú để gia cố thêm vào sợi xích sắt đang buộc ở cổ của con rồng, rồi sau đó mới bay lên trên trời.
Con rồng cố gắng thử một lúc lâu cũng không thoát ra được, nó dùng ánh mắt coi thường nhìn con kiến cứ bay qua bay lại trên không trung, [ ngươi có bản lĩnh thì xuống đây a.
]
Harry lè lưỡi, và làm một cái mặt quỷ, [ ngươi có bản lĩnh thì bay lên đây.
]
[ ngươi xuống đây.
]
[ ngươi lên đây.
]
......!
Vì thế khán giả được chứng kiến một màn rất quỷ dị.
Một người ở trên trời và một con rồng ở trên mặt đất.
Hai sinh vật khác nhau đang dùng một ngôn ngữ mà bọn họ nghe không hiểu —— để cãi nhau.
Tất cả khán giả đều cảm thấy rất thần kỳ —— mới là cái rắm đó! Có phải bọn họ đang xem một chương trình trò chuyện đúng không? Cuộc chiến đấu kịch liệt trong tưởng tượng đâu!
Khi mọi người nghĩ rằng họ sẽ trò chuyện vài giờ với nhau, thì đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Mọi người thấy rằng người đó trông rất giống Harry, vì vậy tạm thời gọi người đó là Harry số 2.
Trong tay Harry số 2 đang cầm một quả trứng vàng và Harry điều khiển Firebolt bay về phía Harry số 2.
Sau khi Harry số 2 đưa quả trứng vàng cho Harry, thì nó liền tan biến vào không trung, như thể người này chưa bao giờ xuất hiện.
Khoảnh khắc Harry nhận được quả trứng vàng, giọng nói của trọng tài lập tức vang lên, "Trận đấu kết thúc, Harry Potter thành công lấy được quả trứng vàng."
P/S: Chương này dài hơn bình thường...!hèn chi mình cảm thấy edit hơi lâu...!hihi k biết có ai còn thức đọc chương mới k nhỉ? #yuki.