Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân


Trận thi đấu thứ nhất kết thúc hoàn mỹ, tất cả mọi người đều bàn luận về những chuyện đã xảy ra trong trận đấu, hai người được nhắc tới nhiều nhất chính là Harry và Arcturus.

Trận đấu tiếp theo sẽ được diễn ra vào ngày 24 tháng 2.

Các dũng sĩ sẽ có một đoạn thời gian dài để nghỉ ngơi và chuẩn bị, ngoài ra còn có một kỳ nghỉ Giáng sinh tuyệt vời.

Nhắc tới kỳ nghỉ Giáng Sinh thì phải nhắc đến vũ hội Giáng sinh năm nay.

Bởi vì có thêm hai trường học ở Hogwarts, cho nên vũ hội Giáng sinh năm nay sẽ rất long trọng.

Mà năm dũng sĩ sẽ trở thành những người nhảy mở màn cho vũ hội, nên đây quả thật chính là chuyện khiến mọi người chú ý.

Hầm của Harry tiếp đón một đám bạn tốt, bọn họ mới vừa học xong lớp khiêu vũ, tình cờ là Snape không có ở trong hầm, nếu không thì bọn họ cũng không dám tới.

Arcturus vừa ăn vặt vừa nói, "Đến lúc đó mọi người đều chú ý đến ngoại hình và những bước nhảy của em.

Em phải khiêu vũ với một người ở nơi công cộng.

Chuyện này quả thật giống như công khai xử tội a."
Arcturus càng nói càng cảm thấy ủy khuất, vì cho hả giận cậu cắn một ngụm lên trên một cái đùi gà, dùng sức mà nhai ngấu nghiến.

Harry buồn cười mà nhìn Arcturus, "Còn không phải chỉ là khiêu vũ thôi sao, chỉ cần chăm chỉ học là được."

"Còn không phải chỉ là khiêu vũ thôi sao." Ron học theo lời nói của Harry, giọng điệu có chút âm dương quái khí, "Harry, cậu đúng là nói đứng nói chuyện eo không đau."
* âm dương quái khí: chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.

Harry nhún vai, "Hiện tại khi mình ngồi thì eo cũng đau." Lúc phát hiện có thai là tháng sáu bây giờ đã là tháng mười hai, nói cách khác Harry đã mang thai gần bảy tháng.

Nếu không phải ngày thường dùng phép thuật che dấu bụng của mình và chứng ốm nghén cũng không nghiêm trọng lắm, thì có lẽ Harry đã sớm bị người khác phát hiện.

Ron vỗ cái trán của mình, "Ai nha, mình thấy cậu không khác gì ngày thường.

Cho nên quên mất trong bụng cậu có một nhóc con."
Draco xoa cái trán đã đỏ lên của Ron, "Còn ba tháng nữa sao?" Lời này là nói với Harry.

Harry gật đầu, cái tay theo thói quen mà sờ lên bụng của mình, Harry có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim đang đập ở trong bụng của mình.

Trên mặt của cậu vô thức hiện lên ánh sáng của tình mẹ, ôn nhu và rất yêu thương, "Allais là một đứa trẻ ngoan." Tên đầy đủ của đứa trẻ là Slytherin Snape, Harry đã đặt cho cậu bé nhũ danh là Allais.

Hermione nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Harry, thiệt tình cảm thấy vui vẻ cho cậu, "Khi nào đến hạn?"
"Có lẽ khoảng 14 tháng 2." Harry mỉm cười, tuy rằng trong thế giới phù thủy không có cái gọi là ngày đến hạn, nhưng Harry từ nhỏ đã lớn lên trong thế giới Muggle cho nên hiểu nó có nghĩa là gì.

"Đó chính là ngày Lễ Tình Nhân." Hermione trông có vẻ hơi hào hứng, "Thật sự rất lãng mạn."
Mà Neville lại suy nghĩ là, "Ừm, sinh con vào ngày mười bốn sẽ không ảnh hưởng đến trận đấu vào ngày 24 chứ."
Harry im lặng và lại tiếp tục vuốt ve cái bụng của mình.


Đứa nhỏ này thật sự khiến cậu cảm thấy rất bớt lo, Harry mỉm cười.

Nhất định nó là một đứa trẻ may mắn và có phúc khí.

Arcturus ngồi im lặng ở một bên và vẻ mặt tò mò nhìn bụng của Harry, "Harry......!Em có thể sờ nó được không?"
Harry cười gật đầu, giải trừ phép thuật ở trên bụng.

Arcturus chính mắt nhìn thấy bụng của Harry từ bằng phẳng đến phồng lên từ từ với vẻ mặt kinh ngạc.

"Sờ đi."
Arcturus lo lắng nuốt nước bọt, vươn bàn tay nhỏ của mình ra và rất cẩn thận sờ vào nó.

Cậu bé Allais ở trong bụng dường như cảm nhận được sự vuốt ve khác với ba ba của mình, cử động cơ thể.

Arcturus rút tay lại, vẻ mặt hào hứng nói, "Nó động." Harry buồn cười mà sờ đầu của Arcturus, "Có lẽ là vì Allais rất thích em."
Tiệc trà rất nhanh là đã kết thúc, hoặc là nói, kết thúc rất......!Vội vàng.

Không có lý do nào khác mà là vì lão đại đã quay trở về hầm.

Lúc ấy, Snape vẻ mặt âm u mà nhìn một đám tiểu cự quái đang vây quanh Harry ríu rít muốn sờ bụng, suýt chút nữa là đã quăng vài cái Arvada.

Mà đám người khởi xướng kia sợ tới mức lập tức trốn thoát khỏi hiện trường, điều đáng nói là trước khi rời đi, bọn họ còn không quên nói với Snape là chào giáo sư và tạm biệt giáo sư.


Harry lười biếng mà dựa vào ghế sô pha, "Sao anh lại đột nhiên quay trở về? Thời gian này hình như còn chưa tan học nữa."
Snape nghe được giọng nói của Harry liền lập tức thu hồi cảm giác âm u ở trên người, những đường nét cứng rắn trên khuôn mặt trở nên ôn hòa lên, "Có một học sinh năm thứ nhất còn ngu ngốc hơn cả Longbottom.

Cậu ta làm nổ một cái vạc và làm bị thương 5 học sinh." Snape vừa nói vừa ngồi ở bên cạnh Harry, "Ta quay trở về từ Bệnh Xá."
Harry gạt cái tay của Snape ra đang muốn trộm sờ lên cái bụng cậu của cậu, "Anh dọa sợ các bạn của em."
"Hả?" Snape nhướng mày, "Đây không phải là kịch bản bình thường giữa chúng ta sao?"
Harry thở dài, dựa vào lòng ngực của Snape, "Thật sự không có biện pháp với anh."
Snape cong khóe miệng, đem cằm dựa đỉnh đầu của Harry.

———————————————
Vũ hội Giáng Sinh rất nhanh là đã đến rồi, khắp nơi trong trường học Hogwarts đều tràn ngập tươi cười và hạnh phúc.

Vũ hội Giáng Sinh được tổ chức ở Đại Sảnh Đường, trần nhà trong Đại Sảnh Đường được dùng phép thuật để thay đổi thành bầu trời đầy sao.

Trong đại sảnh được trang trí bằng các món đồ Giáng Sinh, ngoài ra có mấy cây thông to lớn được trang trí bằng bùa chú, trên đó còn có mấy tinh linh phép thuật.

Thỉnh thoảng có mấy con tuần lộc ma pháp chạy ngang qua, mang theo ánh sáng màu vàng nhạt giống như sao băng, quả thực rất xinh đẹp.

Giáo sư Dumbledore và hai hiệu trưởng đang đứng ở đằng trước của sàn nhảy, xung quanh được vây quanh bởi một đám phù thủy nhỏ tràn đầy thanh xuân và ăn mặc lộng lẫy.

"Vậy thì, chúng ta hãy mời các dũng sĩ và bạn nhảy của mình." Cụ Dumbledore nói.

Người đầu tiên bước vào chính là Fleur, cô nàng mặc một chiếc váy màu lam và đang nắm tay em gái của mình với một nụ cười trên khuôn mặt.

Đi phía sau Fleur chính là Krum, hắn mặc một bộ lễ phục giống như quân trang, bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đến từ Hogwarts.


Cô nàng có mái tóc đỏ rực như lửa, dáng người cao gầy, khuôn mặt tinh xảo.

"Ginny?!" Ron, người đang quan sát ở bên cạnh hô lên một tiếng.

"Không ngờ em gái của cậu cũng có một mặt tao nhão như vậy." Draco trêu chọc nói.

Càng khiến cho mọi người giật mình còn ở phía sau, người kế tiếp là Cedric, hắn mặc một bộ âu phục màu đen.

Mà thiếu niên đi bên cạnh hắn khiến rất nhiều người trầm trồ tán thưởng, đó là một vị thiếu niên phương Đông có khuôn mặt xinh đẹp, cậu ta mặc một bộ Hán phục màu trắng, gió nhẹ thổi phất qua, bộ đồ tung bay giống như một vị thần tiên không tồn tại ở nhân gian vậy.

Vị thiếu niên này chính là học sinh mới nhà Gryffindor —— Viêm.

Tuy nhiên sự ngạc nhiên của mọi người không dừng ở đây.

Là một dũng sĩ, Harry cũng ở trong nhóm những người nhảy mở màn, cậu tự tiên đi cùng với người đàn ông nhà mình hạnh phúc bước từng bước về phía trước.

Snape không giống như ngày xưa chỉ nghiêm túc mặc màu đen, hôm nay hắn mặc một bộ âu phục màu xanh lục, mái tóc đen mềm mại buông xõa tự nhiên ở trên vai, đường cong trên mặt không còn cứng đờ nữa, cả người đều trở nên ôn hòa rất nhiều.

Một đôi mắt đen thâm tình mà nhìn thiếu niên ở bên cạnh mình, khóe miệng như có như không mà đang nở nụ cười.

Đây là Snape?! Đây là giáo sư Độc Dược người chỉ cần liếc nhìn một cái sẽ khiến bọn họ vô cùng sợ hãi?! Đây là chủ nhiệm nhà Rắn người ngày ngày gọi bọn họ là tiểu cự quái và muốn bắt bọn họ làm dược liệu để nấu độc dược?
Bởi vì quá khiếp sợ, cho nên sự xuất hiện của Arcturus cũng không khiến mọi người chú ý.

Bạn nhảy của Arcturus là một nữ sinh năm thứ nhất, lớn lên cũng rất đáng yêu, còn có chút tinh nghịch, nhìn đông nhìn tây với vẻ mặt rất tò mò đối với tất cả mọi thứ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận