Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân


Khi Harry và Snape quay trở lại hầm, các dũng sĩ vẫn còn cạnh tranh quyết liệt ở dưới đáy hồ.

Krum dẫn đầu đột phá vượt qua sự ngăn cản của các nhân ngư xấu xí và đi tới trước mặt bảo vật của mình.

Không ngoài dự kiến của Krum, bảo vật của hắn quả nhiên là cô gái Gryffindor của Hogwarts —— Ginny.

Krum một ngụm cắn đứt sợi dây thừng trói Ginny lại và mang cô nàng bơi lên bờ.

Krum vừa mới rời đi, Arcturus lập tức tới nơi này.

Nếu không phải cần thời gian để thích ứng với mang cá mới mọc thì có lẽ cậu rất nhanh là tới đây rồi, ít nhất Arcturus suy nghĩ như vậy.

Người đàn ông đang ở trước mắt Arcturus trông rất giống Arcturus, mái tóc ngắn màu đen đang bay trong nước, hai mắt nhắm nghiền giống như đang ngủ rồi.

Arcturus vội vàng cởi bỏ dây thừng đang trói Regulus lại, nhìn thoáng qua bên cạnh thì thấy đã có hai người được giải cứu rồi, nói cách khác cậu đứng ở vị trí thứ ba.


Arcturus kéo ba ba của mình bay lên trước và gặp hai người, là Cedric và Fleur.

Arcturus vẫy tay chào Cedric và bơi đi.

Cedric đến hơi muộn, bởi vì nửa đường hắn gặp Fleur đang bị dây hải tảo quấn chặt và không thể nhúc nhích được.

Cedric lương thiện nên đương nhiên là giúp Fleur giải quyết khó khăn và sau đó hai người cùng nhau bơi tới nơi này.

Cedric hơi sửng sốt khi nhìn người trước mắt mình, rồi sau đó mỉm cười thoải mái.

Là Viêm a, lẽ ra hắn nên biết điều này sớm hơn.

Hắn không do dự lập tức giải cứu Viêm.

Cedric và Fleur quay trở lại mặt hồ gần như cùng lúc, trên bờ mọi người đều vỗ tay nhiệt liệt.

Sau khi Viêm tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trong lòng ngực của Cedric, cậu hơi ngạc nhiên và đẩy Cedric ra, hai má đỏ bừng giống như xấu hổ vậy.

Cedric mỉm cười ôn nhu, hắn không có tức giận khi Viêm đẩy hắn ra, ngược lại hắn cảm thấy Viêm như vậy trông rất đáng yêu.

Cedric cũng không có tiếp tục ôm Viêm nữa, hắn chỉ nhẹ nhàng đắp chăn lên trên người của Viêm.

Fleur bước tới sau khi đã sắp xếp xong cho em gái của mình, cô nàng hơi kích động mà ôm Cedric, "Cảm ơn cậu, thật sự rất cảm ơn cậu." Nói xong, cô nàng hôn một cái lên trên má của Cedric.

Cedric lấy tay che lại chỗ mình bị hôn, hơi giật mình mà nhìn Fleur dẫn em gái của cô rời đi.

Chờ Cedric lấy lại tinh thần và tìm Viêm đang đứng ở phía sau hắn, thì Viêm đã biến mất.

Xong đời, Cedric đưa tay đỡ trán.


"Chà, tất cả các dũng sĩ đã hoàn thành phần thi đấu của mình." Cụ Dumbledore đã sử dụng phép thuật để mọi người có thể nghe thấy giọng nói của mình, "Tất cả hãy đứng dậy và lắng nghe thông báo kết quả của trận đấu."
"Đứng thứ nhất là Arcturus và Harry Potter, bọn họ đều nhận được 90 điểm.

Đứng thứ hai là Victor Krum 88 điểm, cùng đứng thứ ba là Fleur Delacour và Cedric Diggory.

Chúc mừng tất cả dũng sĩ!"
Tất cả mọi người chung quanh đều hoan hô và ngoài ra tự giác nhường đường cho các dũng sĩ, nhìn chăm chú khi bọn họ rời đi.

Sau khi Cedric rời khỏi đám đông, hắn lập tức bắt tay vào con đường tìm vợ.

Cedric đi tới bãi cỏ trong khu Rừng Cấm mà Viêm luôn thích đi nhất, quả nhiên nhìn thấy Viêm đang nằm ở trên bãi cỏ.

"Viêm." Cedric đi tới và nằm xuống bên cạnh Viêm.

Viêm xoay người tỏ vẻ không muốn để ý đến hắn.

Cedric không có cách nào nào đành phải nâng nửa người lên và dùng tay xoay người Viêm lại.

Cho nên, cơ thể của hai người họ đang ở tư thế rất là vi diệu.

Nửa người của Cedric nằm trên người Viêm, một bàn tay của Viêm thì vẫn đang bị hắn đè chặt lại.


"Cậu....!Cậu....!Làm gì vậy!" Viêm đỏ mặt, nói chuyện cũng hơi lắp bắp.

"Mình thích cậu." Đôi mắt của Cedric ôn nhu nhìn Viêm, lời hắn nói ra cũng ôn nhu như một cái hồ nước suối.

"A." Viêm trả lời một cách nhàn nhạt, trên mặt càng thêm đỏ ửng hơn.

Cedric thấy nguwofi ở dưới thân mình không có phản ứng gì, lập tức cúi người hôn lên môi Viêm, "Cảm thấy thế nào?"
Viêm hơi thẹn quá thành giận đến mức trợn trắng mắt, "Cảm thấy cái gì, đồ lưu manh!" Hôn xong còn hỏi cảm giác của cậu, cậu chưa bao giờ thấy một người vừa xú vừa không biết xấu hổ như vậy.

"Cậu nghĩ như thế nào." Cedric cảm thấy Viêm cực kỳ đáng yêu, "Ý mình là, cảm thấy thế nào khi ở bên nhau cùng với mình."
Viêm nhìn khuôn mặt đẹp trai của Cedric, hơi rụt rè gật đầu một cái.

Cedric mỉm cười ôm Viêm vào trong lòng ngực.

Tuy rằng hiện tại vẫn là mùa đông, nhưng ánh mặt trời chói chang khiến hai thiếu niên đang nằm trên bãi cỏ đều cảm thấy rất ấm áp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận