Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân


Harry trở lại thế giới hiện thực, cũng không có mở mắt ra.

Snape cũng nhắm mắt, gắt gao mà nắm tay Harry.

Hai người ai cũng đều không có nói một lời, xung quanh cực kỳ yên tĩnh.

Harry cùng Snape, hai người cẩn thận lắng nghe tiếng tim đập của đối phương.

Bất tri bất giác, pháp lực của hai người từ trong người mà truyền ra đến.

Pháp lực của Harry truyền vào trong cơ thể của Snape, mà pháp lực của Snape từ ngón tay cũng truyền vào cơ thể Harry.

Pháp lực của hai người theo thời gian trôi đi, chậm rãi giao hòa ở bên nhau.

Harry không thể dùng lời nói mà hình dung được loại cảm giác này, chính là giống như từng dòng nước ấm chảy vào trong cơ thể.

Qua hồi lâu, hai người mới mở mắt ra.


Hai đôi mắt nhìn nhau, màu xanh biếc mang theo hy vọng, màu đen mang theo trầm ổn.

"Harry."
"Severus."
Hai người cực kỳ ăn ý mà cùng nhau gọi tên đối phương.

Loại cảm giác này, tựa như tâm linh tương thông.

Giống như Fred và George, họ luôn luôn biết đối phương muốn nói cái gì.

"Loại cảm giác này, Severus...." Harry ngạc nhiên mà muốn cùng Snape chia sẻ loại cảm giác này.

"Em không cần phải nói, ta hiểu, Harry." Đúng vậy, Snape đều hiểu, hắn hiện tại đã biết rõ tất cả cảm nhận của Harry.

"Vì cái gì?" Harry không rõ, cậu cùng Snape vì cái gì mà phát sinh ra loại cảm giác này.

"Ta cũng không biết, lúc trở về trường hỏi thử Dumbledore xem sao, ông ta chắc hẳn sẽ biết." Snape cho rằng hiện tại có thể giải đáp nghi vấn của hắn cùng Harry chắc chỉ có ông ta mà thôi.

Harry gật gật đầu, đem nhẫn nhà Gaunt đặt ở trên mặt đất, lấy ra độc xà quái đã chuẩn bị từ trước, đổ vào chiếc nhẫn đang nằm trên mặt đất.

Nhẫn nhà gaunt phát ra tiếng thét chói tai, Harry che lỗ tai lại, thật đúng là mặc kệ nghe bao nhiêu lần đều không thể quen được.

Qua một hồi, tiếng thét chói tai biến mất, một cái nhẫn bị hư hại lẳng lặng mà nằm trên mặt đất.

Harry không để ý đến cái nhẫn kia là biểu tượng của gia tộc Gaunt, rồi cùng Snape hai người độn thổ tới trước cổng vào Hogwarts.

Harry cùng Snape đi về phía lâu đài, cuối cùng đi tới phòng hiệu trưởng.

"Kẹo mềm dâu tây." Snape không cần suy nghĩ mà nói ra mật khẩu, một cầu thang xoắn ốc xuất hiện trước mắt.


"Severus, anh như thế nào mà biết mật khẩu vậy?"
"Cái lão gia hỏa Dumbledore kia, hai ngày này vẫn luôn đang hỏi ta có muốn ăn kẹo mềm dâu tây không."
Harry bất đắc dĩ mà nhún nhún vai, cậu hẳn là nên sớm nghĩ đến chuyện này.

Bước vào phòng hiệu trưởng, Harry thấy được Dumbledore đã khôi phục bộ dạng tuổi trẻ đang ngồi trên người của Grindelwald.

"Khụ khụ." Có phải hay không bọn họ tiến vào không đúng lúc a.

"Dumbledore, ông không thể chờ nỗi nữa sao, ban ngày như thế này mà làm chuyện như vậy." Snape chọn mi, sững sờ nhìn vào chỗ hai người đang ngồi.

Dumbledore mặt đỏ bừng, đứng lên từ trên người Grindelwald, đấm vào ngực Grindelwald một cái, "Đều tại ngươi!"
Grindelwald xoa xoa ngực, trên mặt mang theo một nụ cười đáng khinh.

Dumbledore quay đầu không hề để ý tới Grindelwald vội vàng đổi chủ đề, "Khụ khụ, hai người có việc gì sao?"
Harry nói với Dumbledore những biến hóa thần kỳ mà cậu đang cảm nhận được, "Con hiện tại có thể cảm nhận được tâm tình của Severus, nhịp tim của Severus.

Thật sự rất thần kỳ."
Dumbledore nhíu nhíu mày, suy nghĩ nửa ngày, "Cái này, hình như là linh hồn giao hòa."
"Linh hồn giao hòa?" Harry cùng Snape chưa từng nghe nói qua.

"Ta cũng không biết nhiều lắm." Dumbledore bất đắc dĩ mà nhìn về phía nam nhân nhà cụ.

Grindelwald đắc ý mà ưỡn ngực, "Về ma pháp linh hồn, ta cũng hiểu biết chút ít."

"Cái gọi là linh hồn giao hòa, chính là linh hồn hai người dung hợp lẫn nhau.

Chỉ có linh hồn hai người đặc biệt phù hợp, thông qua pháp lực giao hòa mới có thể sinh ra hiện tượng thần kỳ." Grindelwald có chút hâm mộ mà nhìn hai người.

"Hai người linh hồn giao hòa, có thể cảm nhận được tất cả tình cảm biến hóa của đối phương.

Kỳ thật, linh hồn giao hòa, chính là phép thuật cao cấp nhất của khế ước bạn lữ."
"Khế ước bạn lữ cao cấp?" Harry vẫn là chưa từng nghe nói qua.

"Phúc họa cùng hưởng, xài chung pháp lực, cùng sinh cùng tử." Snape giải thích với Harry.

Nói cách khác, hai người bọn họ, nếu có một người đã chết, một người khác cũng không sống được.

Harry trong lòng nghĩ, nếu không có khế ước này, nếu Snape chết, thì cậu cũng không thể nào sống sót được.

Vì cậu, đã từng chết một lần vì Snape rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận