Bảo Kỳ Vương


Không lâu sau, trên mạng đăng tải đủ kiểu tin tức.

Lúc này, Tô Nhã Linh đang ngồi ở phòng khách lướt bảng tin, cô thật sự bất ngờ trước tin Lý Hạo tạm rút khỏi làng giải trí.

Suy nghĩ đầu tiên của cô là chuyện này chắc chắn có liên quan đến Trần Bảo Kỳ!
Bởi lẽ hôm qua Trần Bảo Kỳ cũng kiên định nói là sẽ cấm vận Lý Hạo!
Lúc đó, ngay cả cô nghe xong cũng cảm thấy có tin.

Vậy mà còn chưa đến một ngày, điều đó đã trở thành hiện thực!
"Mẹ, con vẫn có cảm giác Bảo Kỳ thật sự không đơn giản như chúng ta nghĩ, hoặc có thể là anh ấy có thế lực lớn mạnh nào đó chống lưng!"
Tô Nhã Linh nghiêm túc nhìn Tần Nhược Hà ở bên cạnh.

"Nhã Linh, mới sáng sớm mà con đã ngốc nghếch vậy à?"
Tần Nhược Hà mơ mơ màng màng.

Tô Nhã Linh không chút do dự kể cho Tô Nhược Hà nghe chuyện hôm qua.

Nghe xong, Tần Nhược Hà lắc đầu liên tục, nói: "Nhã Linh, mẹ thật sự không hiểu, chuyện này thì có liên quan gì đến Trần Bảo Kỳ chứ!"
"Thứ vô dụng như Trần Bảo Kỳ thì lấy gì mà cấm vận Lý Hạo?"
"Chuyện này chắc chắn là Bảo Kỳ Vương âm thầm ra tay, sao Bảo Kỳ Vương có thể ngó lơ, để con phải chịu ấm ức chứ?"
Tô Nhã Linh hoàn toàn cạn lời trước sự quyết đoán của Tần Nhược Hà.

"Mẹ à, sao mẹ lại có thành kiến với Trần Bảo Kỳ vậy chứ?"
Nghe Tô Nhã Linh hỏi vậy, Tần Nhược Hà lắc đầu liên hồi, nói: "Không phải là có thành kiến, mà đó là sự thực".

"Mẹ cũng muốn thừa nhận cậu ta, nhưng con cũng đừng tự dối lừa bản thân nữa!"
"Con nghĩ mà xem, cậu ta ngoài tài lừa gạt người khác ra thì còn có tài cán gì chứ?"
Tần Nhược Hà ra giọng khuyên ngăn: "Nhã Linh, mẹ cũng vì muốn tốt cho con, mong muốn con sống hạnh phúc thôi!"
"Bảo Kỳ Vương có thể cho con mọi thứ, cơ hội ngàn năm có một này, con nhớ phải nắm bắt, đừng bỏ lỡ!"
"Phải tranh thủ lúc Bảo Kỳ Vương còn kiên nhẫn với con, con hãy nghĩ cách tiến đến với cậu ấy, nghe lời mẹ, chắc chắn không sai đâu!"
Tô Nhã Linh kiên định nói: "Mẹ à, con lại không cảm thấy Trần Bảo Kỳ đang lừa con, trực giác cũng mách bảo con rằng tất cả những chuyện này đều có liên quan đến Trần Bảo Kỳ".

Cốc...!cốc...!cốc....!
Tô Nhã Linh vừa dứt lời thì có người gõ cửa.

Tô Nhã Linh và Tần Nhược Hà quay sang nhìn nhau rồi đi ra mở cửa.

Thấy hai người bọn họ ở ngoài cửa, Tô Nhã Linh cảm thấy rất bất ngờ.

Lý Hạo, Châu Tư Nhã!
Sao bọn họ lại đến đây?
Tô Nhã Linh còn chưa kịp hỏi thì hai người họ đã quỳ xuống trước mặt cô.

"Hai người làm gì vậy?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui