Bảo Mẫu Ma Thú

 
Kể từ lúc Nhiếp Minh Nguyên gia nhập vào Đại gia đình Bạch Sơn. Cho tới bây giờ, đã được 3 tuần.

Nhờ sự chăm sóc và sự chỉ dạy tận tình của Lỗ Báng và các anh em trong tông môn, thực lực và kĩ năng của Nhiếp Minh Nguyên đã tiến bộ rõ rệt. Cậu đã có thể sử dụng nguyên khí của đất trời để luyện tập trở nên mạnh hơn, và có thể điều khiển linh lực cũng như một chút sức mạnh ẩn sâu trong cậu.

Lúc này, Nhiếp Minh Nguyên đang ngồi thiền, tập luyện dưới sức ép của con thác, thử thách ở mức độ nguy hiểm ( dưới chân thác nước, mức độ mà Lỗ Báng ngồi tập ở chương #32).

Dưới sức nặng của nước, cậu vừa phải vận khí, vừa giữ ổn định khí của mình.

Lỗ Báng ở một bên theo dõi tình hình của cậu nhóc.

Đã được 1 canh giờ, thời gian của thử thách đã hết, Nhiếp Minh Nguyên nhảy ra khỏi con thác, đáp ngay trước mắt Lỗ Báng, người cậu ướt như chuột lột.

Cậu hớn hở, nói với Lỗ Báng:

Nhiếp Minh Nguyên: THẾ NÀO HẢ? ĐẠI BÁNG CA CA?

[ Nhiếp Minh Nguyên đổi cách xưng hô với Lỗ Báng từ " huynh " thành " ca ca " để tạo sự thân thuộc giữa 2 người hơn. ]

Lỗ Báng: ( xúc động, nước mắt rưng rưng) (⁠ ⁠;⁠∀⁠;⁠)

Nhiếp Minh Nguyên: Ơ! SAO THẾ? SAO HUYNH LẠI KHÓC CHỨ? (⁠@∆@⁠;⁠)

Lỗ Báng: ( vừa lấy khăn lau đi nước mắt của mình, vừa kể lễ cậu nhóc) MỚI HÔM NÀO, ĐỆ ĐƯỢC ĐƯA ĐẾN BẠCH SƠN PHÁI CHÚNG TA ĐỂ CỨU CHỮA. LÚC ĐÓ TRÔNG ĐỆ THẬT YẾU ỚT, KHÔNG CÓ LẤY CHÚT NGUYÊN KHÍ NÀO.

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠;⁠;⁠;⁠・⁠_⁠・⁠)

Lỗ Báng: VẬY MÀ BÂY GIỜ, ĐỆ ĐÃ MẠNH MẼ HƠN RẤT NHIỀU, CÒN HƠN MỘT SỐ HUYNH ĐỆ TRONG TÔNG MÔN CHÚNG TA NỮA CHỨ. (⁠。⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠)

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)

Nhiếp Minh Nguyên: HUYNH QUÁ KHEN RỒI. TẤT CẢ LÀ NHỜ SỰ CHỈ DẠY CỦA HUYNH VÀ MỌI NGƯỜI, ĐỆ MỚI ĐƯỢC NHƯ HÔM NAY CHỨ. (⁠^⁠~⁠^⁠;⁠)⁠ゞ

Lỗ Báng: ( hét to) ĐỆ CÒN DÁM KHIÊM TỐN TRƯỚC MẶT CHÚNG TA SAO! (⁠┛⁠◉⁠Д⁠◉⁠)⁠┛⁠彡⁠┻⁠━⁠┻

Lỗ Báng: ( bức xúc mà khóc nhiều hơn) ĐỆ CÓ CẢM THẤY MÌNH RẤT CÓ LỖI VỚI CÁC ANH EM KHÔNG? ( ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ)

Nhiếp Minh Nguyên: ( hoang mang tột độ) (⁠๑⁠•⁠﹏⁠•⁠) { mình có làm gì sai à? }

Lỗ Báng: ( chỉ vào Nhiếp Minh Nguyên) ĐỆ NHÌN LẠI NHỮNG NGÀY MÌNH ĐÃ LÀM GÌ Ở BẠCH THIÊN SƠN NÀY ĐI. ԅ⁠(⁠ ͒⁠ ⁠۝ ͒⁠ ⁠)⁠ᕤ

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠ꏿ⁠﹏⁠ꏿ⁠;⁠)

Lỗ Báng: CHÚNG TA CHẲNG QUA CHỈ HƯỚNG DẪN ĐỆ MẤY THỨ RẤT CĂN BẢN. NHƯNG CHỈ VỚI 2 CANH GIỜ, ĐỆ ĐÃ BƯỚC VÀO CẤP LUYỆN KHÍ KÌ.

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠・⁠_⁠・⁠;⁠)

Lỗ Báng: CHƯA HẾT. ĐỆ KHÔNG CHỈ RẤT CHĂM CHỈ TẬP LUYỆN HẾT NHỮNG BÀI TẬP TA GIAO, MÀ CÒN HOÀN THÀNH NỐT LUÔN CẢ NHỮNG BÀI CỦA NGÀY HÔM SAU. ĐỆ CÓ THẤY LÀ TẬP QUÁ NHANH RỒI KHÔNG?

Lỗ Báng: KỂ CẢ NGÀY VÀ ĐÊM. ĐẾN ĐÊM ĐỆ CÒN RA ĐÂY TẬP TIẾP TỚI TẬN CANH TÝ MỚI CHỊU VỀ NGỦ.

Lỗ Báng: THẬM CHÍ, LÚC MỌI NGƯỜI ĐÃ NGỦ SAY, ĐỆ CŨNG VẪN NGỒI THIỀN LUYỆN KHÍ CẢ TRONG LÚC NGỦ.

Lỗ Báng: BÀI TẬP TA ĐƯA KHÔNG ĐỦ CHO ĐỆ LUYỆN TẬP NỮA RỒI. (⁠。⁠ノ⁠ω⁠\⁠。⁠)

Lỗ Báng: CÁC ANH EM CHÚNG TA ĐÃ RẤT CỐ GẮNG, NHƯNG CHƯA BẰNG MỘT GÓC ĐÓ CỦA ĐỆ. (⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠)

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠・⁠–⁠・⁠;⁠)⁠ゞ { huynh ấy theo dõi mình à? }

Nhiếp Minh Nguyên cố gắng giải thích: ĐỆ CẢM THẤY MÌNH CÒN YẾU KÉM, CẦN PHẢI CỐ GẮNG ĐỂ THEO KỊP CÁC HUYNH. ĐỆ KHÔNG MUỐN MÌNH LÀM MẤT MẶT TÔNG MÔN. (⁠˘⁠・⁠_⁠・⁠˘⁠)

Lỗ Báng nghe càng bức xúc hơn: ĐỆ KHÔNG ĐƯỢC NÓI!

Nhiếp Minh Nguyên: (⁠*⁠﹏⁠*⁠;⁠)

Lỗ Báng: ĐỆ CHƯA CÓ QUYỀN LÊN TIẾNG ĐÂU!

Lỗ Báng kể lại quá trình trưởng thành của Nhiếp Minh Nguyên:

Lỗ Báng: ĐỆ CỨ NGÀY ĐÊM CHĂM CHỈ LUYỆN TẬP. TRONG VÒNG 5 NGÀY. ĐỆ ĐÃ ĐỘT PHÁ THÀNH TRÚC CƠ.

Lỗ Báng: CỨ THẾ VÀ TIẾP TỤC LUYỆN TẬP, ĐỆ LẠI ĐẾN HẬU KỲ TRÚC CƠ.

Lỗ Báng: 1 TUẦN TRƯỚC. ĐỆ ĐÃ CÓ THỂ KẾT ĐAN, BƯỚC VÀO GIAI ĐOẠN KIM ĐAN KỲ. VÀ ĐÃ THÀNH CÔNG MĨ MÃNG.

Lỗ Báng: VÀ BÂY GIỜ THÌ.... THÌ..... ĐỆ..... ĐỆ ĐÃ..... ĐÃ......(⁠ ⁠ꈨຶ⁠ ∆ ꈨຶ⁠ ⁠)

Lỗ Báng: ( chỉ mạnh mẽ vào Nhiếp Minh Nguyên) GIỜ ĐỆ ĐÃ LÀ KIM ĐAN ĐỈNH PHONG. CHỈ VỚI 1 TUẦN. ⟵⁠(⁠o⁠_⁠O⁠)

Nhiếp Minh Nguyên: { là đang khen mình, hay là chê trách } (⁠・⁠–⁠・⁠;⁠)⁠ゞ

Lỗ Báng: NHÌN ĐỆ PHÁT TRIỂN NHANH ĐẾN MỨC NÀY. BỌN TA.... BỌN TA CẢM THẤY..... THẤY...... THẬT HỔ THẸN MÀ. ༼⁠;⁠´⁠༎ຶ⁠ ⁠۝ ⁠༎ຶ⁠༽

Nhiếp Minh Nguyên: ( an ủi) TẤT CẢ. ĐỀU LÀ NHỜ MỌI NGƯỜI. (⁠⊃⁠。⁠•́⁠‿⁠•̀⁠。⁠)⁠⊃

Lỗ Báng: ( phấn chấn lại một chút) TẤT NHIÊN RỒI!

Lỗ Báng: ( gạt nước mắt) CHỈ VỚI CHƯA ĐẦY 3 TUẦN, ĐỆ ĐÃ SẮP ĐỘT PHÁ THÀNH NGUYÊN ANH.

Lỗ Báng: ( đến gần, vỗ vai Nhiếp Minh Nguyên) ĐỆ HÃY TỰ HÀO BẢN THÂN. KẾT QUẢ NÀY CÓ ĐƯỢC LÀ DỰA VÀO SỰ CHĂM CHỈ CỦA ĐỆ.

Lỗ Báng: BẠCH SƠN CHÚNG TA CŨNG RẤT TỰ HÀO VỀ ĐỆ.

Nhiếp Minh Nguyên: ĐẠI BÁNG CA CA.

Lỗ Báng: ĐƯỢC RỒI. TIẾP TỤC ĐI. CẢ NGÀY HÔM NAY ĐỆ ĐỪNG HÒNG ĐƯỢC NGHỈ NGƠI.

Nhiếp Minh Nguyên đáp lời ngay: VÂNG!

...Cả hai lại tiếp tục luyện tập....

.......

.......

.......

...Còn tiếp trên mangatoon...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui