Ôn Gia Dật không lâu lại phát hành đĩa nhạc thập phần dễ bán, rất nhanh liền tiêu thụ hết, Ân Tiểu Huệ xem như cao hứng nhất một cái, bởi vì hoa hồng cuối năm của nàng nhất định phi thường khả quan. Hãy còn một chuyện, tên kia cực lực yêu cầu sửa đổi thiết kế bề mặt đĩa nhạc, y hy vọng có thể dùng tới bức tranh của ta, nhưng bởi vì vấn đề phí tổn, y cùng công ty cãi cọ không ngớt.
” Đây là mánh lới tốt lắm, nếu tái bản mà dùng tới tác phẩm của Thiêm nhất định hấp dẫn càng nhiều người mua.” Đây là luận điểm của tên kia, làm ơn đi, ta cảm thấy không chút thực tế, nếu là ta, sẽ không bởi vì một, hai trương bức tranh mà tiêu tiền mua đĩa nhạc.
” Đó chỉ là do ngươi nói thôi, nếu không ai mua thì phải làm sao đây? Phí tổn so với trước đây đã muốn nhiều ra, chúng ta thật không chịu nổi.” Đây là người chống lại A nói, ta thập phần đồng tình!!!
” Hơn nữa đối với người đã mua đầu tiên rất không công bằng.” Này đương nhiên là người chống lại B, sao nói vậy?? Hắn giống như đều nói đúng nga!
” Ta không cho là như vậy, bìa mặt đĩa nhạc đóng gói quá mức bình thường, hoàn toàn không có phong cách gì đáng nói, nếu không phải bởi vì ca khúc của Dật có lực hấp dẫn nhất định thì khi đem đĩa nhạc của hắn đặt trên sạp bán, thì cùng các thần tượng khác có cái gì phân biệt đâu? Tại sao khách hàng muốn mua của hắn?? Ta cho rằng đây là một cơ hội hảo hảo chuyển hình, làm cho đĩa nhạc của Dật ở trên thị trường chuyển biến thành một cái vô luận là ca khúc, hay hình thức bên ngoài đều có phong cách của một ca sĩ ngôi sao, mà không phải chỉ vì được thần tượng.” Lời thao thao bất tuyệt này là xuất ra từ trong miệng của Ân Tiểu Huệ, đối với lập luận của nàng, làm ta tràn đầy dấu chấm hỏi.” Thứ nhất sẽ rất dễ bán, chúng ta căn bản không cần lo lắng vấn đề tiêu lượng tái bản, ngược lại chúng ta không cần dùng tới thủ đoạn nào, hơn nữa tác phẩm dùng tới là của bảo mẫu của Dật, nhất định trở thành một trong những đề tài nóng hổi, hơn nữa ta đã xem qua tác phẩm của Thiêm, phi thường đặc biệt, có thể phối hợp hài hoà với ca khúc của Dật, ta cho rằng từ nay về sau tất cả ấn loát phẩm của Dật đều nên lưu lại một chỗ để in tác phẩm của Thiêm, người ta lưu hành ca sĩ cùng ca sĩ tổ hợp, chúng ta liền sáng tạo ra đợt thuỷ triều ca sĩ cùng hoạ sĩ.”
Người trong công ty nghe xong lý luận của Ân Tiểu Huệ đều không làm ra phản đối, hành động sửa đổi tái bản thiết kế thuận lợi thông qua. Ta không biết những người khác nghĩ như thế nào, ta cảm thấy hẳn là không thể thực hiện được, cái gì mà thuỷ triều ca sĩ cùng hoạ sĩ chứ? Rất kỳ quái. Nhưng hoài nghi thì hoài nghi, ta vẫn là ngoan ngoãn sửa sang lại bức tranh, sửa chữa một ít không trọn vẹn, tăng một ít tác phẩm mới. Bắt đầu thay thế thói quen đọc sách khi đợi tên kia làm phỏng vấn hoặc là phát thanh bằng vẽ tranh, có đôi khi miêu tả một ít người đi ngang qua, có đôi khi phác hoạ công việc của y, thậm chí tuỳ tâm vẽ loạn đồ hình đường cong bất quy tắc, sắc thái chói mắt lung tung.
Tái bản cuối cùng vào tháng sau một lần nữa đóng gói phát hành, chính là không nhiều không ít một tuần, mấy vạn đĩa nhạc toàn bộ hết hàng, công ty lại gấp gáp tái bản thêm đợt nữa.
Ai cũng thật không ngờ được hoan nghênh lợi hại đến như thế, tin tức được truyền thông tung hô hò hét, giá trị tên kia lập tức thẳng tắp bay lên, quảng cáo một người tiếp một người; hoa hồng của Ân Tiểu Huệ lại tiến trướng không ít; mà ta, cũng trở thành tiêu điểm của mọi người, đã nhiều năm làm rác rưởi, đột nhiên trở thành một người hữu dụng trong mắt mọi người, tâm tình này đúng thật là không thể dùng lời hình dung.
Đêm khuya, ta chôn ở trong ngực tên kia……
” Cảm ơn ngươi.” Ta khó được thật tâm cảm tạ y.
” Cái gì?”
” Ngươi giúp ta rất nhiều.” Làm ta càng thêm thương y.
” Không có gì, chỉ cần ở lại bên cạnh ta là được rồi.” Như cũ là những lời này, ta bị y ôm chặt lấy, nhắm mắt lại, cảm thụ an ổn đến không ngờ……