Bao năm si mê

Chương 5: Cá chiên sốt
 
Thư Căng bưng thức ăn ra bàn thì vừa lúc nhìn thấy Thích Thời Yến đi ra từ phòng ngủ của cô, cô thoáng sửng sốt rồi gọi anh với thái độ không mấy hài lòng: "Tổng giám đốc Thích, anh..."
 
"Sao vậy?" Dường như anh không thấy có gì sai, hỏi lại với vẻ mặt vô tội.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thư Căng im lặng một lúc rồi lắc đầu: "Không có gì."
 
Sau khi dọn hết đồ ăn ra bàn, Thư Căng xới hai bát cơm, một bát đưa cho Thích Thời Yến đã ngồi vào bàn, một bát đặt trước mặt cô.
 
Rõ ràng đang ở nhà mình nhưng cô lại thấy vô cùng mất tự nhiên, Thích Thời Yến thì ngược lại, trông dáng vẻ anh vô cùng thoải mái như đang ở nhà.
 
Thư Căng trước giờ luôn chỉ nấu cho mình cô nên không mua nhiều nguyên liệu. Trên bàn chỉ có một đĩa cá chiên sốt, một đĩa trứng xào cà chua và một bát canh dưa chuột nấu trứng.
 
Hình thức bắt mắt, mùi vị thơm ngon.
 
"Xin lỗi tổng giám đốc Thích, tôi không có nhiều nguyên liệu nên chỉ có thể làm hai món đơn giản này thôi." Thư Căng Căng thẳng nói: "Nếu tổng giám đốc Thích không thích chắc chúng ta vẫn nên ra ngoài ăn..."
 
"Thích chứ, tôi lúc nào chẳng thích."
 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh bất ngờ nói như vậy khiến Thư Căng khó hiểu nhìn anh.
 
Thích Thời Yến mỉm cười: "Cá chiên sốt."
 
Thư Căng hơi gật đầu dù không hiểu gì, cứ nghĩ anh đang khách sáo.
 
Tuy nói là khách sáo nhưng nghe sao giống lời thật lòng quá, bởi vì anh ăn rất nhiệt tình, đã xới đến bát thứ ba, Thư Căng ban đầu còn hơi lo giờ đã nhẹ nhõm hơn nhiều.
 
Hơn nữa, khi cô cắn một miếng cá chiên sốt thì thấy khá mặn, nhưng anh lại nói ăn rất vừa miệng, rất hợp khẩu vị của anh.
 
Điều này khiến Thư Căng bất giác thấy anh là người khá thân thiện. 
 
"Trợ lý Thư nấu ăn rất ngon." Anh nói, ánh mắt ánh lên sự chân thành khó tả.
 
Thư Căng lí nhí nói cảm ơn, dọn dẹp chén dĩa đã không còn đồ ăn, đặt chúng xuống bồn rửa chén rồi để đó.
 
Nhìn thấy Thích Thời Yến vẫn còn ngồi ở bàn ăn, cô mím môi hỏi: "Tổng giám đốc Thích, về chuyện đêm đó, rốt cuộc anh muốn tôi bồi thường thế nào?"
 
Thích Thời Yến đặt hai tay lên bàn chống cằm, đôi mắt hoa đào ẩn ý cười.
 
Anh nhìn Thư Căng thật lâu, sau đó chậm rãi nói: "Tôi đến đây không phải để bắt trợ lý Thư bồi thường."
 
"Tôi đến đây là muốn thỏa thuận với trợ lý Thư."
 
Hai chữ "thỏa thuận" vốn là một từ rất phổ thông, nhưng không hiểu sao khi thốt ra từ miệng của anh lại mang theo sự mờ ám kỳ lạ.
 
Thư Căng bỗng nhiên cảm thấy hơi khó thở, đề phòng hỏi: "Thỏa thuận gì?"
 
"Tôi thấy tôi và trợ lý Thư ở trên giường rất hợp nhau." Anh cười, giống như không thấy những gì mình đang nói có gì sai trái: "Nên muốn phát triển thành mối quan hệ lâu dài với trợ lý Thư."
 
Thư Căng bỗng tái mặt, khó tin hỏi: "Ý… ý anh là sao?"
 
"Trợ lý Thư thông minh như vậy, sao đã biết rồi còn hỏi?"
 
Anh vẫn mỉm cười, ánh mắt xảo quyệt như hồ ly dính chặt trên người cô.
 

Thư Căng siết chặt tay, bất ngờ nhìn thẳng vào mắt anh.
 
"Tổng giám đốc Thích, chuyện đêm đó là chuyện ngoài ý muốn, tôi cũng vô tình là người bị hại." Ánh mắt cô rực sáng, vô cùng nghiêm túc: "Tôi không hề có ý định quấy rầy tổng giám đốc Thích, cũng sẽ không mượn chuyện này để xin xỏ gì anh, vì vậy xin tổng giám đốc Thích đừng xếp tôi vào… nhóm người tâm sự đêm khuya của anh."
 
"Trợ lý Thư nói như vậy thì gieo tiếng ác cho tôi quá, tôi đâu có nghĩ như vậy." Thích Thời Yến tỏ vẻ oan ức: "Tôi muốn có mối quan hệ lâu dài với trợ lý Thư thật mà."
 
Thư Căng nhìn anh rất lâu, cô nhìn thấy sự nghiêm túc thuần túy trong đôi mắt anh, như thể anh đang bàn một vụ hợp tác chính thống với cô chứ không phải một mối quan hệ bất chính lén lút.
 
"Tổng giám đốc Thích, có rất nhiều người tình nguyện xây dựng mối quan hệ đó với anh, nhưng chắc chắn không phải là tôi." Thư Căng vén mớ tóc rối ra sau tai, tiếp tục nói: "Tôi biết đêm đó tôi đã phá hỏng chuyện tốt của tổng giám đốc Thích và cô gái khác, nhưng thật ra anh cũng không bị thiệt hại gì, nếu không anh cũng sẽ không để sự việc phát triển đến mức này."
 
Thuốc kích dục cô uống rất mạnh, gần như cả người luôn trong trạng thái hỗn loạn, chỉ có một phút tỉnh táo, cô lại vô tình chụp lấy người đàn ông có đôi mắt khiến người ta say mê.
 
"Sao lại không bị thiệt hại gì, tôi bị xem là thuốc giải, bị trợ lý Thư vắt kiệt sức." Anh vô liêm sỉ nói: "Nếu không phải thể lực của tôi tốt thì chắc đêm đó đã phải nhập viện rồi."
 
Thư Căng: ...
 
Thích Thời Yến nhìn cô, nở nụ cười ngây ngô như đứa trẻ.
 
Anh nói: "Trợ lý Thư không cần trả lời ngay, cứ từ từ suy nghĩ, thời hạn thỏa thuận là vô thời hạn."
 
Ngưng một chút, anh lại nói tiếp: "Tôi thật sự rất thích em."
 
Thư Căng chờ anh nói nửa câu sau, nhưng anh cứ rề rà không nói gì, sau đó đứng dậy chuẩn bị ra về.
 
"Thư Căng, tôi sẽ luôn đợi em."
 

"Tổng giám đốc Thích, tôi…"
 
Thư Căng muốn cho anh biết cô chắc chắn sẽ không bao giờ làm bồ nhí của người khác, cho dù đó là ai, kể cả người cô thương thầm Hàn Dịch Trầm, thế nhưng, Thích Thời Yến không cho cô cơ hội nói rõ.
 
"Không còn sớm nữa, trợ lý Thư nghỉ ngơi sớm đi." Anh đứng ở cửa, thân hình cao lớn chắn ánh sáng mờ nhạt ngoài hành lang hắt vào phòng. Anh nhìn vào trong phòng rồi lại nhìn cô.
 
Môi mỏng khẽ mở, giọng nói dịu dàng như làn gió đêm: "Ngủ ngon."
 
Thư Căng hé miệng, nhưng rốt cuộc chẳng thốt nên lời.
 

 
[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến.]
 
Ngày 23 tháng 03 năm 2023
 
Phòng ngủ của Căng Căng thơm quá, giống mùi thơm trên người Căng Căng, thích quá thích quá thích quá.
 
Món cá sốt chiên Căng Căng nấu sao mà ngon thế chứ, trông vẻ mặt hồi hộp của cô ấy đáng yêu chết được, phải mau mau cưới về nhà thôi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận