Được Thích Thời Yến để mắt tới không phải là một chuyện tốt.
Thư Căng mặc dù tin tưởng bản thân sẽ không bao giờ bị khuất phục, nhưng cô không đủ sức để chơi một ván cờ với đối thủ quá chênh lệch, nếu Thích Thời Yến dùng thủ đoạn ép buộc thì quả thật cô cũng không biết nên làm gì.
Thích Thời Yến từng hẹn hò với rất nhiều cô gái với đủ mọi thể loại, xinh đẹp, quyến rũ, đáng yêu, biết làm nũng, vân vân... Thư Căng biết cô không thể nào so được với các cô ấy. Nếu xét tiêu chí để làm "người yêu", cô chỉ là người có khuôn mặt và dáng người phù hợp, nhưng có rất nhiều cô gái khác mặt đẹp dáng xinh hơn cô nhiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những mặt khác còn tệ hơn.
Tính cách của cô rất khó ưa, hơi trầm tính, không thích nói chuyện, không biết làm nũng, có người bạn nhận xét khuôn mặt cô như mang theo thù hận, làm người khác không dám lại gần làm quen.
Thích Thời Yến đột nhiên có hứng thú với cô, đơn giản chỉ vì ngoại hình và thân thể của cô phù hợp với anh ở trên giường thôi.
Vẻ ngoài có thể mang đến rất nhiều lợi ích, nhưng Thư Căng hầu như rất ghét dùng ưu thế này, nó mang lại phiền phức cho cô nhiều hơn là lợi ích.
Ví dụ như chuyện lần này, Thích Thời Yến đang đào một cái hố sâu ngay trước mặt cô.
Cô đành hy vọng Thích Thời Yến chỉ là hứng thú nhất thời, đừng nghiêm túc đến mức dùng thủ đoạn để ép cô đầu hàng.
"Sếp Thích cãi nhau với sếp Hàn của chúng ta à?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng không muốn để ý, nhưng mỗi khi nghe thấy tên Thích Thời Yến, Thư Căng vẫn vô thức run lên.
"Cái gì?" Cô tỏ ra bình tĩnh hỏi Trần Uyển.
"Trước đây tổng giám đốc Thích gần như ngày nào cũng ghé công ty chúng ta, cứ như đây là công ty anh ấy phải đến mỗi ngày để chấm công điểm danh vậy, nhưng tuần này đã là thứ năm rồi mà không thấy anh ấy đến, thật kỳ lạ." Trần Uyển phân tích một cách khách quan.
Đúng rồi, cô đến Hàn Thị cũng gần một năm, suốt một năm nay Thích Thời Yến như có tên trong danh sách nhân viên của công ty cô, ngày nào cũng đến đây, thời gian không cố định. Mỗi lần đến đều chào hỏi hai, ba câu với cô rồi đi vào tìm Hàn Dịch Trầm, đôi khi chỉ ở vài phút rồi đi, có khi ở đến khi Hàn Dịch Trầm tan làm rồi cùng về với anh ấy. Anh chưa từng tỏ ra có hứng thú với cô, thậm chí còn nói chuyện với Trần Uyển nhiều hơn cả cô.
Trần Uyển nói tuy Thích Thời Yến là tay ăn chơi nhưng lương tâm vẫn chưa bị thối rữa hoàn toàn, nếu không với khuôn mặt xinh đẹp như cô đừng hòng thoát khỏi bàn tay xấu xa của anh.
Cũng vì lý do đó mà cô chưa bao giờ đề phòng Thích Thời Yến, không ngờ một chuyện ngoài ý muốn lại đẩy cô đến rìa vòng xoáy, cô đoán có lẽ Thích Thời Yến mới là mắt xích lớn nhất trong sự hành hạ này.
"Nhưng mà như vậy cũng tốt, tổng giám đốc Hàn và tổng giám đốc Thích rõ ràng không cùng một chí hướng, không biết sao hai người có thể qua lại thân thiết thế nhỉ?" Trần Uyển khá chắc chắn với kết quả này.
Thư Căng thờ ơ "ừm" một tiếng, lảng tránh mọi cuộc thảo luận liên quan đến Thích Thời Yến.
Buổi chiều, Thẩm Huỳnh gọi điện cho cô, cô vừa vội vàng xử lý công việc vừa bắt điện thoại.
"Sao vậy, Huỳnh Huỳnh?"
"Chị Căng Căng, em là Nguyên Nguyên."
Bên kia đầu dây vang lên một giọng nói non nớt của một cậu bé.
Thư Căng ngừng lại, cũng dùng giọng điệu như con nít trả lời: "Là Nguyên Nguyên à, sao em lại có điện thoại của chị Huỳnh Huỳnh?"
"Em lén lấy đó." Cậu bé tên Nguyên Nguyên nói.
"Còn em nữa, chị Căng Căng." Giọng nói của một cô bé vang lên.
"Chúng em cùng lấy trộm." Lại là giọng của một cô bé khác: "Ny Ny nói với chị Huỳnh Huỳnh muốn đi đại tiện, chị Huỳnh Huỳnh dẫn em ấy đi vệ sinh rồi, sau đó chúng em đã lấy điện thoại của chị Huỳnh Huỳnh đến đây."
"Là em mở di động, em biết mật khẩu điện thoại của chị Huỳnh Huỳnh, giống với số ngày sinh của anh Luyện."
"Nhưng em là người gọi điện thoại, em tìm thấy số điện thoại của chị Căng Căng."
Nghe ba đứa trẻ tranh nhau nói, Thư Căng cố gắng nắm trọng tâm câu chuyện, cô hỏi: "Các em tìm chị có việc gì không?"
Bên kia rốt cuộc đã ngừng cãi nhau, Nguyên Nguyên, đứa bé lớn nhất trong ba đứa, nói: "Chị Căng Căng, chúng em muốn nhờ chị dẫn chúng em đi thăm mẹ Trần."
"Thăm mẹ Trần?" Thư Căng ngừng làm việc, thắc mắc hỏi: "Mẹ Trần đi đâu?"
"Đi bệnh viện ạ." Cô bé Tâm Tâm ba tuổi nói.
"Đúng vậy, chị Căng Căng, mẹ Trần đi bệnh viện mấy ngày nay rồi." Thu Thu năm tuổi bổ sung.
"Bệnh viện? Mẹ Trần làm sao vậy?" Thư Căng lo lắng hỏi, đứng dậy đi đến phòng khách vắng người định hỏi rõ hơn.
"Chính là vào hôm mẹ Trần định đi treo đèn ông sao với bọn em á."
"Đèn ông sao đó là anh Tiểu Kha mua, sáng lấp lánh đẹp lắm."
"Đúng vậy, anh Tiểu Kha còn mua cho Tâm Tâm một chiếc đèn giống như tên của Tâm Tâm, rất nhiều màu sắc, Tâm Tâm thích lắm."
"Còn có đèn hình bông hoa nữa, đẹp lắm."
Ba đứa bé lại bắt đầu tranh nhau nói, suốt cả buổi vẫn không nói vào trọng tâm. Lòng Thư Căng nóng như lửa đốt nhưng chỉ có thể kiên nhẫn hỏi từ từ.
"Sau đó thì sao, mẹ Trần treo đèn ông sao xong rồi xảy ra chuyện gì?"
"Mẹ Trần chưa treo đèn xong." Thu Thu nói.
"Đúng rồi đúng rồi, mẹ Trần chưa treo đèn xong thì thấy mệt trong người."
"Sau đó mẹ Trần đã gọi chị Huỳnh Huỳnh đến treo đèn, chị Huỳnh Huỳnh treo đèn ông sao đó."
"Rồi sao nữa, mẹ Trần làm gì?" Thư Căng tiếp tục hỏi.
"Mẹ Trần nói muốn nằm nghỉ, nên đi trở về phòng."
"Mẹ Trần không có trở về phòng, mẹ Trần đang đi thì “phịch” một tiếng, mẹ Trần ngã xuống đất."
"Đúng, đúng, sau đó chị Huỳnh Huỳnh chạy lại xem mẹ Trần. Nhưng mẹ Trần cứ nhắm mắt ngủ, gọi mãi không dậy."
…
[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến.]
Ngày 25 tháng 03 năm 2023
Công ty do mình và bạn thành lập ở nước ngoài xảy ra chút vấn đề, mình cần phải bay qua đó xử lý.
Thế là mất mấy ngày không được gặp Căng Căng rồi, chán.