Trước giờ Chử Sở luôn có gì nói đó, nhưng cũng này cũng vì tâm tư xấu hổ của mình mà toàn thân đỏ lên, miệng hàm hồ không biết đang nói gì.
Dữu Hựu Chi lại gần nghe thử, thấy trán Chử Sở đã rịn ra mồ hôi, cô lẩm bẩm: "Thật thoải mái... Muốn chú đụ tôi... Dữu Hựu Chi, tiểu huyệt ngứa..."
Dữu Hựu Chi mắng một tiếng, lại đánh một cái tát vào tiểu huyệt, không biết đã dùng bao nhiêu sức. Phía trên không ngừng chảy nước tụ lại một chỗ, lại bị đánh văng tứ phía, miệng huyệt nhỏ hẹp không ngừng co rút lại, vừa nhìn đã biết là rất đói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dữu Hựu Chi lại không nhịn được, đè eo Chử Sở lại, vùi đầu xuống liếm.
Bắt đầu từ âm đế, lưỡi của anh vừa khéo léo vừa dày, lặp đi lặp lại nghiền mài có thể khiến Chử Sở khóc lóc giãy giụa. Mông cô không ngừng giãy giụa, Dữu Hựu Chi chậc một tiếng, lại đánh một tát: "Bướm nhỏ đàng hoàng chút coi."
Chử Sở không dám giãy giụa nữa, siết chặt tay chống đỡ sàn nhà, nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ, nhưng biểu cảm hoàn toàn tan rã.
Đầu lưỡi của chú... Đã đưa đến chỗ đó.
Ngón tay như con cá giãy giụa cắn hút người đang thăm dò vào trong, tiểu huyệt bị thứ gì đó nong ra, lại kèm theo sự co rút khó nhịn. Người phía sau ấn cô, dùng sức liếm hút, dâm thủy từ tiểu huyệt chảy ra bị người đàn ông nuốt hết vào bụng. Ở gần miệng huyệt có một điểm nhạy cảm, thường bị anh vô ý đẩy lưỡi vào cọ phải.
Anh luôn đáng ghét như vậy, dù là lúc này cũng phải thưởng thức dáng vẻ mất khống chết của cô, đồng thời còn nói mấy lời bừa bãi:
"Bướm nhỏ thật là... Có pải mỗi ngày đều nghĩ đến dương vật không?" Anh nặng nề bóp đầu vú của cô, côn thịt cắm rút giữa hai chân, có khi dùng sức quá lớn mà cọ vào âm môi dày dặn, chỉ vì không có mục tiêu mà luôn không đụng đến âm đế nhạy cảm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chử Sở gấp đến mức rên ra tiếng, cô được anh chăm sóc dạy dỗ cực kỳ tốt, hưng phấn lên là bất chấp tất cả, chỉ muốn anh thỏa mãn mình, bất kể là phương thức gì.
"Chú... Ư ư muốn... Sao lại chơi chân, mông cũng được mà..."
"Đừng có quyến rũ tôi, đã nói không đến lúc thì không làm tình rồi mà, ông đây kìm nén đến chết cũng không làm."
Dữu Hựu Chi lạnh giọng trả lời, bàn tay đập lên khe mông của cô, thấy nước phun ra ngoài thì ngậm lấy âm đế hưng phấn mà mút liếm, thậm chí còn cắn thử. Chử Sở cao trào rất nhiều lần, ngón tay cũng bắt đầu run lên, tiếng khóc dần lớn hơn, lời cầu xin anh cũng dần dần lộ liễu hơn.
"Chú... Nhưng tôi khó chịu lắm, ư ư lại đến rồi.... Ô ô chú ơi... Chú, tôi muốn mà... Lại ăn bướm nhỏ ô ô ô..."
"Lúc đó đã dạy rồi, làm ông đây cưỡi hổ khó xuống được."
Dữu Hựu Chi sầm mặt mắng, tay đưa vào tiểu huyệt, ấn lên thịt mềm, hung hăng ra vào. Chử Sở thoải mái, lắc eo hút đầu ngón tay của anh, chỉ muốn anh vào đến nơi sâu nhất.
Toàn thân thiếu nữ đều đỏ lên, huyệt dùng sức cắn anh, chân cũng kẹp thật chặt, giọng run rẩy:
"Ô... Cưỡi tôi đi..."
"..."
Dữu Hựu Chi hít sâu mấy hơi, côn thịt hưng phấn run rẩy, hận không thể lập tức cắm vào suối nguồn ôn hòa kia. Bàn tay anh tăng sức lên, cho đến khi Chử Sở khóc lóc không thở được, phun dâm thủy ra mới mượn dâm dịch ở giữa hai chân, dương vật hung hăng thao làm.
Tiểu huyệt đã bị chơi mở ra, bên ngoài được côn thịt đi vào, miệng nhỏ còn rất đói bụng mà khép mở, những nơi khác hiện ra màu sắc đỏ tươi, mở ra với người đàn ông, không hề giữ lại.
Quan hệ một thời gian dài, trời dần dần chuyển xanh, tuyết ẩn dưới sắc trời và sương mù không còn rõ ràng nữa. Trong phòng rất ấm, người đàn ông điển trai quỳ sau lưng cô gái, côn thịt sưng cứng ứ máu dưới thân ra vào giữa hai chân đẹp như bạch ngọc, lúc ra vào còn phản chiếu ánh nước mơ hồ, rơi xuống drap trải giường.
Dữu Hựu Chi không muốn để Chử Sở trực tiếp quỳ xuống sàn nhà, để cô quỳ lâu, đầu gối sẽ đau, nên anh đã lót một lớp chăn mỏng xuống dưới người cô. Mà lúc này, dâm thủy thỉnh thoảng chảy ra từ trong tiểu huyệt chảy xuống côn thịt, không bao lâu sau, vị trí giao hợp đã dính ướt.
Ướt nhẹp, nhìn không ra hình dáng gì.
Dữu Hựu Chi trầm mặt, đánh bướm nhỏ múp míp bị anh đích thân dạy ra, hôm nay lúc nào cũng có thể dụ dỗ anh phá giới, làm chân cô gái đỏ ửng một mảng.
Một lát sau, rốt cuộc anh cũng cảm thấy muốn bắn nên đã lùi về sau một chút, nhìn chằm chằm Chử Sở vuốt ve côn thịt của mình. Đợi đến khi tiểu huyệt khép lại hoàn toàn, anh cũng thở hổn hển bắn ra.
Tinh dịch như sữa bò nóng bắn lên lưng Chử Sở, cô gái nức nở nằm sấp run rẩy, thất thần nhìn không gian mênh mang trước mặt.
Giọng cô khàn khàn vì không uống nước: "Chú, chú liếm thoải mái quá..."
Dữu Hựu Chi cầm khăn giấy thu thập chiến cuộc, nghe vậy thì khàn giọng nói: "Ông đây đụ em sướng hơn, ngoan ngoãn chờ đi."
Chử Sở không để ý tới anh, mặc anh cúi người lau sạch tinh dịch. Côn thịt dưới thân người đàn ông đã mềm lại nhưng còn đung đưa theo động tác của anh, không ngừng cọ vào giữa hai chân cô gái. Chử Sở nhìn tuyết bên ngoài, hồi lâu mới mở miệng: "Hai mươi tuổi mới có thể làm tính, chơi tôi nhưng không bỏ được, chú đúng là có tật xấu..."
Dữu Hựu Chi cười khẽ, lau sạch rồi vỗ mông cô, thấy cô gái theo đó mà ngã xuống giường, khóe mắt đều là sự quyến rũ vì được thỏa mãn.
Anh rời mắt đi, che đậy mờ mịt, hoặc là tình ý, hoặc là thứ gì đó trong mắt mình.
Anh nói: "Chơi em á? Tôi phục vụ em mới đúng."
Người đàn ông ôm Chử Sở đi vào phòng tắm, bình thản nói: "Chử Sở, em có thấy ai chơi phụ nữ mà liếm bướm cho đối phương không?"
Chử Sở vùi đầu vào ngực anh, cắn mạnh lên cơ ngực anh: "Không được phép nói như vậy..."
Dữu Hựu Chi liếc nhìn lỗ tai đỏ bừng của cô, nhấc cô lên, nói: "... Lúc phun nước còn cho tôi nói, giờ lại không cho nói, tôi chiều em quá rồi đúng không?"