Cô gắng sức giãy giụa tránh thoát, trên đùi ngoài quần lót ra thì chỉ mặc quần tất, bờ mông nở nang cọ lên đùi người đàn ông, rất nhanh đã khiến anh nhiễu loạn hô hấp.
Dữu Hựu Chi dán lại gần cắn cổ cô, nụ hôn ướt át đi xuống dần, anh thấp giọng nói: "Cắt móng tay cho mèo hoang."
Chử Sở bị anh liếm đến muốn khóc: "Mẹ nó..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dữu Hựu Chi thích nghe tiếng kêu mang theo tiếng nức nở của cô, nên mới biến thái cố ý hành hạ cô. Áo lông bị vén lên, bàn tay xoa bầu vú tròn đầy, thân dưới cọ xát với tiểu huyệt của cô. Nơi đó rất nhanh đã rỉ nước, người đàn ông kéo quần tất và giày của cô xuống, khiến thân dưới của cô chỉ còn lại da thịt non mềm.
Điều hòa không khí trong xe thổi ra từng luồng khí ấm áp. Chân cô bị người đàn ông tách ra, cô cảm thấy tiểu huyệt thật ngứa, vì ngay cả thứ có thể cọ cũng bị người đàn ông lấy mất rồi, thậm chí cô còn không biết rốt cuộc mình đã chảy bao nhiêu nước.
Ban đầu tay cô còn đánh loạn vào gối đầu, không chịu nhượng bộ, nhưng sau đó lại nắm chặt lấy, khóc lóc cầu xin anh nhanh hơn chút, vì Dữu Hựu Chi ôm mông cô, mặt chôn sâu trong đó.
Anh đang liếm tiểu huyệt.
Lần trước cô nhìn thấy cái cà vạt này của anh là khi anh trói tay cô, liếm tiểu huyệt.
Ngày đó người đàn ông đã khiến cô lên cao trào ở trong xe, đệm ghế xe bị dâm thủy và thể dịch của cô làm cho thê thảm không nỡ nhìn. Dữu Hựu Chi cảm thấy cô đã hoàn toàn mềm như viên kẹo bọc giấy hồng, mới ôm cô vào lòng.
Chử Sở càng nghĩ mặt càng đỏ, nhưng sắc mặt Dữu Hựu Chi lại tương đối bình tĩnh. Chử Sở nhìn anh chằm chằm, thấy ánh mắt anh không hề ngại ngùng mà nhìn mặt mình ra chỗ khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô hơi vui vẻ, như vậy người khác sẽ không nhìn ra quan hệ vụng trộm giữa hai người, nhưng đồng thời cũng có chút mất mát.
Lâu như vậy rồi, anh cũng không nhớ cô sao?
Thầy giáo giới thiệu sơ lược, mấy nữ sinh đứng cùng Chử Sở nhỏ giọng nói ông chủ công ty thật đẹp trai còn thiện tâm, đặc biệt sắp xếp thời gian xóa mù chữ cho những sinh viên chuyên ngành như bọn họ.
Trong lớp nhiều nam sinh, bọn họ sôi nổi la hét ồn ào. Thẩm Tùng Tùng nhân cơ hội hỏi mấy nữ sinh đứng cùng họ: "Tổng giám đốc đâu? Ai là tổng giám đốc?"
Chử Sở ra dấu tay, ra hiệu cho mấy người nói nhỏ thôi, cô cúi đầu gửi tin nhắn: "Đừng nhìn người ta ăn mặc đẹp đẽ nghiêm túc thế, không chừng lại hói đầu, liệt dương."
"Hả?"Một nữ sinh khác gõ tin nhắn trả lời trong nhóm: "Nhìn có vẻ cơ thể anh ta rất khỏe mà."
Có vẻ cơ thể rất khỏe.
Chử Sở lại đỏ mặt, trả lời bằng meme rất rung động. Mấy người che miệng cười, không chú ý đến vẻ thẹn thùng của Chử Sở.
Đối với nghiên cứu, căn cứ thí nghiệm là nơi rất qua trọng, không có phê chuẩn thì không được vào. ánh mắt Chử Sở như có như không quét qua vẻ mặt ung dung của người đàn ông. Anh đứng phía sau đám người họ, nói chuyện với thầy giáo.
Chử Sở muốn nghe giới thiệu chuyên môn nên đứng trước mặt anh, không đi xem anh nữa.
Bởi vì là năm nhất, kiến thức chuyên nghiệp của họ gần như bằng không, toàn bộ bài giảng đều lấy phổ cập khoa học làm chủ đạo, phân tích chỉ là phụ. Đại khái giảng hơn mười phút, một nhân viên đi vào nói với Dữu Hựu Chi, căn cứ bên kia đã xong hết rồi, có thể tới được.
Chử Sở còn bận chụp lại bản trình chiếu trên máy chiếu nên đi chậm hơn, rơi lại sau đoàn người. Cô đi ra sau cả nhóm, Dữu Hựu Chi và thầy Lý đi sau cùng.
Trước khi nhóm người xảy ra chuyện, thầy giáo chào hỏi, vòng qua sinh viên đi lên trước, Dữu Hựu Chi thì chậm rãi đi ra ngoài sau đó.
Chử Sở thấy vậy, thả chậm tốc độ, cho đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người.
Cửa nửa khép, mọi người cách nhau một cánh cửa.
Đầu tiên Chử Sở nhìn vào cà vạt của người đàn ông, đương nhiên Dữu Hựu Chi cũng thấy. Anh thấp giọng nói: "Nghĩ gì vậy? Tôi mua lại cái khác đó. Em đúng là làm bằng nước, cái trước đã nhăn nhúm không đeo được nữa rồi.
Anh còn chưa nói hết lời đã bị Chử Sở vội vàng tiến lên che miệng lại. Tay cô rất mềm, mang chút hương quýt.
Anh trợn mắt nhìn cô gái, cô nghiêng đầu vội đuổi theo mọi người ra ngoài.
Dữu Hựu Chi dừng lại, chậc một tiếng, cũng đi ra ngoài, rồi xoay người đóng cửa lại.
Lúc này thư ký Chu tạm thời cầm văn kiện tới, đứng trước mặt các sinh viên đợi ông chủ. Dữu Hựu Chi ra hiệu cho anh ấy qua một bên chờ, bản thân đi về phía trước đoàn người.
Khi đi qua cạnh Chử Sở, Dữu Hựu Chi hơi nghiêng đầu nhìn cô. Ở sau cùng của nhóm người, anh không coi ai ra gì mà đưa tay ra, nhéo cái cổ mảnh khảnh của Chử Sở.