Bao Tử Sủng Vật Điếm


Dựa theo ý tưởng của Lâm Hạ, Nhị Cẩu đói bụng, lấy đồ ăn dụ dỗ nó đứng lên máy chạy bộ, cách một hồi lại cho một viên đồ ăn làm khen thưởng, như vậy Nhị Cẩu liền sẽ vận động.

Nhưng Lâm Hạ phát hiện, anh quá ngây thơ rồi.

Con này chính là chó chết không sợ nước sôi, Lâm Hạ cấm ăn đối với Nhị Cẩu mà nói tác dụng không quá nhiều.

Đói bụng, Nhị Cẩu liền đứng lên tìm ăn.

Không ai cho nó ăn, nó liền tiếp tục nằm bò.

Ý tứ thực rõ ràng, các ngươi không cho ăn nó sẽ không ăn, cũng không tin dám để nó đói chết.

Nhị Cẩu không ấn kịch bản ra bài, làm kế hoạch của Lâm Hạ vô pháp thực thi.

Vì thế, đầu Lâm Hạ phát đau.

"Học ai kiểu đó nha!" Lâm Hạ tức giận đến chọc cái mông rắn chắc của Nhị Cẩu.

"Lâm ca, vậy phải làm sao bây giờ?" Tiểu Béo giống như con cá một nắng nằm trên sô pha vừa cắn đùi gà vừa hỏi.

Nó cùng Vương Tử Ngọc nhịn không được gọi hamburger cùng đùi gà rán, ăn đến mỹ mãn, Nhị Cẩu ngửi thấy mùi thơm nước miếng chảy đầy đất.

"Khó làm, Nhị Cẩu không có động lực giảm béo, hơn nữa nó không sợ uy hiếp." Nhị Cẩu không những khuyết thiếu động lực giảm béo, thậm chí liền cấm ăn đều không sợ.

Nó biết Lâm Hạ bọn họ sẽ không không cho nó ăn cái gì, chỉ cần nó có thể cố nhịn đói khát chút.

Lâm Hạ bất đắc dĩ mà lắc đầu, tính toán lên dạo diễn đàn sủng vật hỏi đồng nghiệp.

Lâm Hạ rời đi, vốn đang nằm ở trên sô pha Tiểu Béo lập tức đứng dậy, từ trong túi quần lấy ra một ít thức ăn chó cho Nhị Cẩu ăn.

"Nhỏ tiếng chút, đừng để Lâm ca biết, bằng không ngươi liền không được ăn." Tiểu Béo nhỏ giọng mà cùng Nhị Cẩu nói.

Tiểu Béo cùng Nhị Cẩu tình cảm thâm hậu, nó không thể nhìn Nhị Cẩu chịu đói, Nhị Cẩu đói bụng thì đau lòng nhất chính là nó.

Tuy rằng Nhị Cẩu đang giảm béo, nhưng nó chỉ cho Nhị Cẩu ăn một ít đồ ăn, còn chưa bằng một phần mười sức ăn bình thường của Nhị Cẩu, hẳn là không thành vấn đề.


Hơn nữa, không ăn cái gì từ đâu lấy ra sức lực giảm béo.

Nhị Cẩu liếm xong chỗ thức ăn cuối cùng trên tay Tiểu Béo, Tiểu Béo cẩn thận giúp nó lau miệng nhặt sạch vụn đồ ăn, hủy thi diệt tích không để cho Lâm Hạ phát hiện.

Xong xuôi mọi chuyện, Tiểu Béo trở lại trên sô pha, hệt như cái gì cũng đều chưa từng phát sinh qua.

Không nghĩ tới, Lâm Hạ ngồi ở quầy hàng, nhìn máy tính theo dõi xem hết nhất cử nhất động của Tiểu Béo, rốt cuộc biết là ai cấp cho Nhị Cẩu dũng khí không chỗ nào sợ hãi.

Trách không được Tùy đại tỷ nói mỗi một lần kiểm tra xong bọn họ liền khống chế khẩu phần của Nhị Cẩu, kết quả Nhị Cẩu vẫn là càng ngày càng béo, nguyên lai là Tiểu Béo không ngừng cho nó ăn.

Nhị Cẩu càng ngày càng béo, Tiểu Béo cũng càng ngày càng béo, còn tiếp tục như vậy nữa, sớm hay muộn cũng ảnh hưởng đến sức khoẻ thân thể.

Lâm Hạ có nhắc nhở qua Tùy đại tỷ, nhưng Tùy đại tỷ cũng thực bất đắc dĩ, nàng quản không được Tiểu Béo,nên Tiểu Béo như cũ ăn uống thả cửa.

Lâm Hạ có thể đoán trước, nếu Tùy đại tỷ vẫn là tùy ý Tiểu Béo như vậy ăn, có một ngày Tiểu Béo sẽ giống Nhị Cẩu, thể trọng siêu nặng đến độ khó có thể đi đường bình thường.

"Ngao ô?" Ba ba, người đang suy nghĩ cái gì thế? Cục Bột Trắng nhìn thấy Lâm Hạ đang ngẩn người, liền biết Lâm Hạ đang nghĩ sự tình gì rồi.

"Không có gì." Lâm Hạ hoàn hồn, bế Cục Bột Trắng lên.

Vẫn là bảo bảo của anh ngoan ngoãn hiểu chuyện, đáng yêu lại cơ linh, không cần người nhọc lòng.

"Ngao ô?" Ba ba, cha khi nào tới sủng vật cửa hàng? Cục Bột Trắng lại hỏi.

"Cha con còn ở bên nhà bà ngoại ăn xong cơm trưa mới lại đây, bà ngoại của cha sẽ làm bánh kem cho bảo bảo, khi trở lại cha mang lại đây cho con đấy." Đường Ân Lãng nói hắn đến sẽ lưu lại bồi ông bà ngoại ăn cơm trưa, bà ngoại làm cho chắt trai cùng bạn đời cháu mình một ít bánh kem, chờ hắn đến sủng vật cửa hàng sẽ mang theo cho bọn anh.

"Ngao ô!" Có bánh kem nhỏ ăn thật vui vẻ! Cục Bột Trắng vui vẻ mà nhón chân lên, sung sướng xoay quanh Lâm Hạ một vòng.

Nhìn Cục Bột Trắng xoay quanh, Lâm Hạ rất muốn mua cho Cục Bột Trắng một cái váy màu hồng phấn, mặc vào xoay vòng vòng khẳng định rất đẹp.

Cục Bột Trắng không biết tâm tư nhỏ kia của Lâm Hạ, xoay vòng sung sướng xong, nhóc liền cầm lấy di động cùng Đường Ân Lãng nói chuyện phiếm.

"Ngao ô?" Cha, người sắp đến đây chưa? Cục Bột Trắng gửi cho Đường Ân Lãng tin nhắn âm thanh.

"Còn ở lại ăn cơm, hai ba con ăn chưa?" Đường Ân Lãng trả lời lại ngay.


"Ngao ô......" An An cùng ba ba ăn rồi, An An ăn thật nhiều thịt heo viên......!Cục Bột Trắng nghiêm túc mà nói cho Đường Ân Lãng biết giữa trưa nhóc ăn cái gì.

"Xem ra An An ăn thật sự no, còn có thể ăn được bánh kem cụ ngoại làm không đây?" Đường Ân Lãng phát ra tiếng cười trầm thấp, làm người ngồi cùng bàn cơm tò mò nhìn qua.

"Là chắt ngoan của bà sao?" Hổ bà ngoại dừng lại chiếc đũa hỏi.

"Là An An." Đường Ân Lãng gật đầu.

"Bà có thể nói chuyện với chắt ngoan không?" Chắt trai thanh âm nhuyễn manh, nghe tới đặc biệt đáng yêu.

"Chờ cháu hỏi một chút." Đường Ân Lãng suy xét đến việc hắn còn chưa có giới thiệu Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng cho ông bà ngoại nhận thức, bà ngoại tùy tiện cùng An An nói chuyện không tốt lắm.

"An An, cụ bà muốn cùng con nói chuyện, có thể chứ?" Đường Ân Lãng trưng cầu ý kiến của Cục Bột Trắng.

"Ngao ô?" Ba ba, cha nói cụ ngoại muốn cùng An An nói chuyện, có thể chứ? Cục Bột Trắng lập tức dò hỏi Lâm Hạ.

"Đương nhiên có thể, cụ ngoại chính là người nhà của cha con, cũng chính là người nhà của bảo bảo, về sau chúng ta còn phải đến thăm bọn họ nữa." Cùng Đường Ân Lãng ở bên nhau, lại không thể tránh khỏi việc phải tiếp xúc với người thân Đường Ân Lãng.

Lâm Hạ tính toán, qua mấy ngày nữa tìm một ngày thích hợp đi bái phỏng bọn họ, cũng là mang Cục Bột Trắng đi nhận người thân.

"Ngao ô!" Vâng ạ! Cục Bột Trắng lắc lắc cái đuôi, tiếp tục nói chuyện phiếm.

"Ngao ô!" Con chào cụ ngoại!
Thanh âm manh ngọt đến phát ngấy xuyên thấu qua màn hình di động, truyền vào lỗ tai của mỗi người ở đây.

Đường Ân Lãng vì để bà ngoại nghe được rõ ràng liền đổi thành phát loa ngoài, còn đem âm lượng chỉnh đến lớn nhất, bởi vậy mọi người đều nghe được thanh âm tiểu hổ con.

"An An ngoan quá!" Nghe được Cục Bột Trắng hướng bà chào hỏi, hổ bà ngoại cười đến thấy răng không thấy mắt, trên mặt nếp nhăn bởi vì cười đến vui vẻ mà giáp lại bên nhau.

"Ngao ô?" Cụ ngoại, ngài làm bánh kem nhỏ cho An An sao? Cục Bột Trắng tâm tâm niệm niệm bánh kem nhỏ, cụ ngoại lần trước làm điểm tâm ăn rất ngon, bánh kem nhỏ nhất định cũng ăn rất ngon.

"Đúng vậy, cụ làm bánh kem bên trên có thả hạt dưa cùng quả hạch, đặc biệt thơm ngon, An An nhất định sẽ thích." Hổ bà ngoại cười tủm tỉm mà nói.

"Ngao ô!" Oa! An An rất muốn ăn, hiện tại liền muốn ăn! Cục Bột Trắng chỉ là nghe mà nước miếng đều phải chảy ra.


"Thế cụ bảo A Lãng nhanh ăn xong, bảo hắn mang bánh kem nhỏ về cho chắt ngoan của cụ......" Hổ bà ngoại nghe được thanh âm Cục Bột Trắng nuốt nước miếng, nhanh nhẹn thúc giục Đường Ân Lãng nhanh ăn xong cơm.

"......" Có chắt ngoại, liền không đau cháu tai đúng không? Đường Ân Lãng không nói gì, chỉ là đẩy nhanh hơn tốc độ ăn cơm, sau đó lấy bánh kem nhỏ chạy lấy người.

Một ngày không thấy, như cách ba thu.

Hắn cùng Lâm Hạ tách ra không đến nửa ngày, liền thật sự rất nhớ, hắn gấp không chờ nổi muốn gặp Lâm Hạ rồi.

Thừa dịp Cục Bột Trắng cùng hổ bà ngoại nói chuyện phiếm, Lâm Hạ tìm một ít tư liệu, vì để Nhị Cẩu có động lực giảm béo, thực thi tốt kế hoạch giảm béo.

Lâm Hạ nhìn thấy khi Tiểu Béo cùng Nhị Cẩu ở bên nhau, linh cơ vừa động, nghĩ ra một cái biện pháp.

Biện pháp rất đơn giản, chính là để Tiểu Béo bồi Nhị Cẩu giảm béo.

Có chủ nhân làm tấm gương cho Nhị Cẩu, Nhị Cẩu liền sẽ đi theo chủ nhân vận động.

Nhị Cẩu không muốn giảm béo cũng không sợ uy hiếp, chủ yếu vẫn là bởi vì có Tiểu Béo chống lưng.

Nếu Tiểu Béo chịu giảm béo, Nhị Cẩu có khả năng rất lớn sẽ đi theo giảm béo.

Nhưng phiền toái nhất chính là bảo Tiểu Béo giảm béo, Tiểu Béo là kiểu người có thể nằm liền tuyệt không ngồi, bảo nó giảm béo khó khăn rất lớn.

Nhưng Lâm Hạ trong lòng đã có chủ ý, không sợ Tiểu Béo không đáp ứng.

Lâm Hạ đem tư liệu sửa sang lại tốt, sau đó đi tìm Tiểu Béo.

Tiểu Béo ăn xong một miếng hamburger cuối cùng, lấy khăn giấy qua loa lau miệng, liền thấy Lâm Hạ vẻ mặt nghiêm túc đi tới.

"Lâm ca có việc sao?" Lâm Hạ dọn cái ghế ở đối diện nó ngồi xuống, nhìn dáng vẻ là có việc muốn nói.

"Tiểu Béo, vừa rồi em trộm cho Nhị Cẩu đồ ăn anh đều thấy được." Lâm Hạ thất vọng mà nói.

Hắn rất ít khi lộ ra ngữ khí như vậy, khiến Tiểu Béo không tự chủ được toát mồ hôi lạnh.

"Có lẽ em cảm thấy Nhị Cẩu ăn một chút không quan hệ, đích xác, Nhị Cẩu ăn cũng không nhiều.

Nhưng này cũng không phải điều anh muốn nói, anh muốn nói chính là thái độ của em đối Nhị Cẩu."
Lâm Hạ nghiêm túc mà nói, "Nhị Cẩu tình nguyện bị đói cũng không muốn động, bởi vì nó biết em sẽ cho nó ăn.

Hơn nữa, Nhị Cẩu học theo thái độ cùng cách sống của em.


Có chủ nhân dạng nào sẽ có sủng vật dạng đó, em thế nào thì Nhị Cẩu liền đi theo thế đó.

Thật sự ở một số thời điểm, anh cảm thấy em cùng Nhị Cẩu ở một ít phương diện rất giống."
"Này......" Tiểu Béo muốn nói Lâm Hạ nói quá khoa trương, nhưng tưởng tượng đến hành vi của nó cùng Nhị Cẩu, nó liền phát hiện Lâm Hạ nói rất có đạo lý.

Nó ở nhà luôn là thích nằm ở trên sô pha vừa ăn gì đó vừa xem TV, Nhị Cẩu liền sẽ nằm trên mặt đất ăn cái đó; nó không thích động, Nhị Cẩu cũng không thích động.

Kỳ thật, Nhị Cẩu khi còn nhỏ rất hoạt bát, thực thích chạy nhảy.

"Hẳn là còn không có người kỹ càng tỉ mỉ mà giảng cho em hậu quả của việc để cho quá mập, hiện tại anh liền tới kỹ càng tỉ mỉ nói cho em một lần." Lâm Hạ lấy ra tư liệu, trên đó là hậu quả của việc để chó quá mập, cùng với một ít trường hợp.

Chó quá mức mập mạp, không chỉ có dễ dàng bị cao huyết áp cùng bệnh tim.

Hơn nữa chó thân thể quá nặng, sẽ đối thân thể nó tạo thành gánh nặng, khớp xương chịu tổn hại......!
Lâm Hạ nhất nhất liệt kê ra, còn lấy ra ví dụ chứng minh, còn cho Tiểu Béo xem tiếng lòng của những chủ nhân có chó quá mức mập mạp.

Tiểu Béo xem qua trong lòng xúc động không thôi, nó không có nghĩ tới mập mạp sẽ làm ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Không có người nói với nó, quá mức mập mạp sẽ xuất hiện vấn đề thực nghiêm trọng.

Bởi vì chính nó cũng là cậu bé mập mạp, nhưng nó cảm thấy không có gì, trừ bỏ hành động không đủ linh hoạt ở ngoài cái khác cũng khỏe.

Cho nên, ngay từ đầu Tiểu Béo cảm thấy Nhị Cẩu giảm không được béo cũng không sao cả, chỉ cần có thể ăn có thể uống là tốt rồi.

Nhưng hôm nay Lâm Hạ giảng cho nó một lượt, nó mới ý thức được việc nó làm là đang làm hại Nhị Cẩu.

Nhị Cẩu bởi vì có nó làm mẫu cùng dung túng trở nên càng ngày càng béo, nếu Nhị Cẩu bởi vì mập mạp chịu thống khổ tra tấn, kia nó chính là tội nhân làm hại Nhị Cẩu.

Lâm Hạ nói, còn tiếp tục như vậy, Nhị Cẩu thọ mệnh rất có khả năng......!Tiểu Béo muốn cho Nhị Cẩu bồi nó thật lâu, tưởng tượng đến Nhị Cẩu bởi vì mập mạp mà rời đi, tâm nó tựa như bị người móc xuống một khối, rất khó chịu.

"Lâm ca, em biết sai rồi, về sau em sẽ không tự ý cho Nhị Cẩu ăn nữa." Tiểu Béo vẻ mặt chân thành mà nhận sai cùng thỉnh cầu.

"Lâm ca, anh nhất định phải giúp Nhị Cẩu giảm béo......"
"Anh cũng muốn giúp Nhị Cẩu giảm béo, nhưng Nhị Cẩu không có động lực giảm béo, bức nó giảm béo không thể thực hiện được." Lâm Hạ trong lòng cười thầm, con cá mắc câu rồi.

"Chúng ta đây phải làm cái gì bây giờ? Nhị Cẩu không thể không giảm béo nha!" Tiểu Béo sốt ruột mà nói.

"Như vậy đi, em làm tấm gương cho Nhị Cẩu, đi theo Nhị Cẩu cùng nhau giảm béo......"
——
27/5/2020.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận