Lần đầu trình diễn vở kịch đã thành công, sau đó Vân Thư biểu diễn thêm vài buổi nữa.
Nhưng dù sao cô cũng là minh tinh, Vân Thư không thể suốt ngày trầm mình trong đoàn kịch được, nên chỉ diễn vài lần rồi thôi.
Không đợi cô ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, củng cố thêm mối quan hệ giữa cô với anh, Trương Đại Vĩ đã mang đến một chồng kịch bản dày tới.
Vân Thư giật mình, không phải vì số lượng kịch bản, mà vì chất lượng tuyệt vời của những kịch bản này và nhân vật được giao cho cô- nữ chính hoặc nữ phụ có nhiều cảnh quay hay dễ thương được mọi người yêu thích.
Vân Thư nói: “Anh Đại Vĩ, anh cướp hết nửa giới giải trí đấy à?”Lời này không ngoa chút nào, đồng kịch bản chất lượng này có khả năng thành công rất lớn, chỉ cần các diễn viên, đạo diễn thậm chí cả hậu kỳ và tuyên truyền đều theo kịp, không dám nói 100% nhưng cũng ngoài 80% là sẽ thành công lớn.
Vân Thư đặt những kịch bản này xuống, thầm nghĩ nếu nhưng kịch bản này bị lộ ra ngoài thì không biết có bao nhiêu nữ nghệ sĩ tranh cướp đến vỡ đầu chảy máu nữa, còn có bao nhiêu nữ diễn viên muốn kéo cô xuống.
---- A, cô tưởng tượng đến cảnh đấy đã sợ, ôm chặt lấy mình!Trương Đại Vĩ buồn bã nói: “Không phải anh cướp nửa giới giải trí đâu, mà là kim chủ của em mà đã mua gần nửa giới giải trí cho em.
"Trước đó không lâu, Phó Nhiên mới sai người bảo anh giảm bớt công việc cho Vân Thư, sau đó đột nhiên lại cử người mang một đống kịch bản đến để anh mang đến cho Vân Thư chọn, còn nói anh là người đại diện của Vân Thư thì nên chọn cho cô những kịch bản tốt một chút, sao lại luôn để cô diễn mấy vai bình hoa! Trời đất chứng giám, những kịch bản kia đều do Vân Thư tự chọn.
Nhưng Trương Đại Vĩ dám nói không? Không dám, nên anh đành yên lặng chịu oan.
Thấy tính tình của kim chủ đại nhân biến hóa thất thường, thật ra anh cũng không dám đem những kịch bản này cho Vân Thư chọn, nhỡ may Vân Thư đột nhiên được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, vui vẻ nhận kịch bản sau đó lạnh nhạt kim chủ thì làm sao bây giờ?Thật là bực bội muốn hói cả đầu.
Cuối cùng, là Kim Viện đã thuyết phục anh, cô gái nhỏ nói sự cưng chiều của kim chủ như lâu đài trên cát, chỉ là tạm thời, chỉ khi nào Vân Thư có tác phẩm tốt mới có thể đi xa trong giới giải trí được.
Vì vậy Trương Đại Vĩ cắn răng dậm chân, chờ tác phẩm kịch của Vân Thư kết thúc, mới ôm chồng kịch bản này đến cho cô.
Nhưng Vân Thư không muốn nhận quá nhiều việc, rõ ràng cô rất muốn từ chối.
Trương Đại Vĩ nói lại cho cô nghe những gì Kim Viện đã nói, Vân Thư im lặng.
Cô quên mất mình đã xuyên vào một quyển sách, nam chính trong đó chính là kim chủ hiện tại của cô, cô ở chung với kim chủ khá hòa hợp, nhưng ! Cô không phải nữ chính.
Khi nữ chính xuất hiện, chính là lúc cô nên rời đi.
Vân Thư lại nhìn lên chồng kịch bản một lần nữa, vì thấy chất lượng kịch bản nào cũng tốt nên cô không chọn được, chỉ có thể so sánh đạo diễn và các diễn viên hợp tác chung, xem bộ nào tốt hơn.
Trương Đại Vĩ vừa cùng Vân Thư thảo luận về công việc, vừa thở phào nhẹ nhõm.
Lời nói của Kim Viện không chỉ đánh thức Vân Thư mà còn thức tỉnh của Trương Đại Vĩ-- thật sự không nên quá tin vào sự cưng chiều của một người đàn ông, nên tin những vật mình đang nắm trong tay hơn.
Nhưng nghĩ như vậy, anh không tránh khỏi có chút đau lòng cho Vân Thư, mối tình đầu đã không trong sáng như vậy, về sau! Anh thở dài, nhìn Vân Thư trìu mến hơn.
Vân Thư: ! ???Vân Thư nói: “Tiện thể, anh giúp em gọi điện thoại hẹn trước với thư ký Từ đi, hỏi xem em có thể đi gặp Phó tổng không, nếu được thì mấy giờ đi.
”Trương Đại Vì không phản ứng kịp: “Em, em còn cần hẹn gặp Phó tổng qua thư ký Từ á?".