Editor: Nấm LùnCông ty truyền thông Viễn Hàng"Ôi không, mới ngày đầu tiên đi làm mình đã đến muộn rồi!"Sơ Hiểu vừa thở dốc, vừa chạy một mạch đến công ty.Đúng là ma xui quỷ khiến, cô đụng trúng ngay phải Nhược Vy.- Chà chà, kia chẳng phải là em gái nhỏ của tôi đấy ư? Sao cô em có vẻ hổn hển vậy?"Sao lại không may gặp phải bà này thế? Xui ghê!"- Chị đứng đây đợi để khiêu khích tôi đấy à? Có gì nói thẳng ra luôn đi!Trợ lý của Nhược Vy mới bước lên đằng trước, tay giữ dù cho Nhược Vy, cao giọng nói:- CÔ ĂN NÓI THÔ LỖ GÌ THẾ HẢ.
CHỊ NHƯỢC VY ĐÂY LÀ ĐƯỢC TÒA SOẠN MỜI ĐẾN ĐẤY, NẾU CÔ CÒN DÁM NÓI BẬY NỮA, TÔI BẢO TÒA SOẠN ĐUỔI VIỆC CÔ LUÔN BÂY GIỜ...Không để cô ta nói hết câu, Sơ Hiểu liền giơ tay tát thẳng vào mặt cô ta.- Tôi đang nói chuyện với chị tôi, cô bị điếc hay sao mà chen vào? Còn muốn đuổi việc tôi? Giỏi thì làm đi.- Cô...Cô ta không thể nói được gì nữa, liền cầu cứu Nhược Vy.- Chị Nhược Vy...- Cô đứng sang bên đi đã.
- Nhược Vy lấy tay đẩy người trợ lý ra, tỏ vẻ đang rất bực mình.- Chị mà cũng biết chụp ảnh cho tạp chí ư? Cái loại công ty ngốc nào chọn chị vậy.- Giờ tôi đã là đại diện của trang sức Thâm Lam rồi đó!Sơ Hiểu hét toáng lên:- Trang sức Thâm Lam nhờ chị làm đại diện cho họ á, họ không sợ sẽ bị tuột giá nặng à? Hay là bởi vì...Rồi cô ghé sát tai Nhược Vy nói:- Nhờ có vị Trác tổng đêm qua hiến tiền giúp cho nhỉ?_ CÔ..."Không được, giờ mình là nhân vật của công chúng rồi.
Không thể gây lộn với Bạch Sơ Hiểu được." - Nhược Vy nghiến răng.- Hừm, Bạch Sơ Hiểu, cô cứ đợi đấy.Đợi khi Nhược Vy đã đi, Sơ Hiểu mới hoang mang: "Trang sức Thâm Lam là nhãn hiệu hàng đầu thế giới, sao họ lại chọn một người chưa nổi như Bạch Nhược Vy nhỉ...!chắc chắn có âm mưu ở đâu đó!***Trong phòng làm việcSơ Hiểu đẩy cửa vào, thở hổn hển.- Tôi xin lỗi vì đến muộn, vẫn chưa bàn đến chủ đề chung của tuần chứ?Trưởng phòng lên tiếng:- Vừa mới bắt đầu thôi.- Xin lỗi mọi người nha, mới về nên chưa quen với múi thời gian cho lắm...Tô Diệu thấy vậy liền mỉa mai cô:- Ây da, người mới về nước kiếm lý do cũng thật khác biệt ha.- Tổng biên tập Lưu, tôi...- Thôi được rồi, chúng ta tiếp tục.
Bạch Nhược Vy đã kí hợp đồng với công ty giải trí Thần Hành - công ty con của Giang thị rồi, lại còn được làm người đại diện của trang sức Thâm Lam nữa.Tô Diệu la lên:- CÔ TA CHÓ NGÁP PHẢI RUỒI À! MỘT BƯỚC LÊN TRỜI LUÔN!Sơ Hiểu kế bên nghe thế liền phì cười.Mọi người trong phòng cũng bắt đầu thì thầm to nhỏ.- Bạch Nhược Vy chưa bao giờ nổi danh cả, giờ cô ta bỗng dưng được Giang thị trợ lực.- Có khi nào cô ta...- CÔ TA CÓ ĐẠI GIA CHỐNG LƯNG! - Mọi người cùng đồng thanh đáp- Tốt lắm, có vẻ như mọi người nhận ra rồi! Độc giả rất thích thú với mấy kiểu chủ đề như này, chúng ta phải tìm ra bí ẩn đằng sau mới được!Tô Diệu thấy vậy, liền lập mưu kế: "Bạch Nhược Vy vừa có Giang gia đứng sau công ty giải trí Thần Hành chống lưng, vừa có Bạch gia sau lưng.
Ca này có đụng, phải hất cho người khác."Trưởng phòng hỏi:- Có ai muốn tình nguyện không?- Tổng biên tập, chúng tôi đều có việc cần làm hết rồi, nhưng cô Sơ Hiểu đây chỉ vừa mới về nước.
Ở chi nhánh cơ quan bên đó cũng rất ưu tú, hay là chúng ta giao cho Sơ Hiểu đi.- Đúng đúng, chị Sơ Hiểu vừa mới về chắc không có bận gì đâu nhỉ.- Cô ấy ở nước ngoài lâu rồi nên chắc có nhiều kinh nghiệm lắm đấy.- Chúng ta cho chị Sơ Hiểu xử lý đi!Sơ Hiểu nghe vậy, liền đâm ra nghi ngờ: "Cái bà Tô Diệu này là ai vậy? Mình có làm gì bả đâu mà cứ thích kiếm chuyện với mình thế nhỉ?Trưởng phòng Lưu cũng lên tiếng, hai mắt sáng như đèn pha ô tô:- Thế cô Sơ Hiểu thấy thế nào? Cô đồng ý chứ?- //ủ rủ// Khụ...!đương nhiên rồi.
Tôi rất sẵn lòng, chỉ là, tôi vẫn còn mấy bài báo cáo chưa viết, cả mấy đầu mối nước ngoài nữa...- Không sao hết, nếu cô làm tốt thì tôi sẽ thưởng cho cô gấp bội.
Còn mấy bài báo cáo kia thì cứ giao cho ai đó làm.
Tô Diêu nhìn có vẻ rảnh rỗi đó, giao cho cô ấy đi.Tô Diêu lúc này mới hết hồn:- ĐỢI ĐÃ!!- Chị Tô Diêu, cảm ơn.Sơ Hiểu cười mỉa mai..