Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Tay Sở Cuồng Nhân nâng Cửu Tiêu Hoàn Bội, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng.
 
Một người một cầm, đại chiến với chúng long tiên của đảo Thần Long.
 
Đại trưởng lão của năm chi mượn nhờ địa khí của đảo Thần Long để xây dựng đại trận Ngũ Hành Địa Khí, uy lực mạnh mẽ, nhưng vẫn không làm gì được hắn.
 
Sau khi mấy vị trưởng lão khôi phục thương thế, lại bắt đầu thúc giục đại trận địa khí lần nữa để chiến đấu với Sở Cuồng Nhân, Long Tiên còn lại cũng không chậm trễ, xuất ra những tuyệt chiêu áp dưới đáy hòm, nhờ vào ưu thế của đại trận, cùng Sở Cuồng Nhân chống lại.
 
Mọi người thấy thế nhịn không được cảm thán liên tục.
 
Có thể nói là Long Tiên đảo Thần Long đã dốc toàn bộ thủ đoạn, nhưng thực lực của Sở Cuồng Nhân vẫn sâu không thấy đáy như cũ, căn bản là không làm được gì hắn.
 
Lông mày Yêu Chủ cau lại: "Nếu còn đánh tiếp, chỉ sợ sẽ không có kết quả, nếu để cho Sở Cuồng Nhân rời đi sẽ không hay."
 
Hắn suy nghĩ, nhìn về phía nơi xa.
 
Chỉ thấy bóng người hắn lóe lên, lao về phía mà viện trưởng và các người khác đang đại chiến, đi đến chiến trường hô to một tiếng: "Long Chủ, để ta tới giúp đỡ bọn ngươi một chút!"
 
Ngay sau đó, sức mạnh tiên nguyên Yêu Tiên mênh mông gào thét tuôn ra, giống như Kim Ô Diệu Nhật, vô cùng sáng chói, đánh về phía viện trưởng.
 
Viện trưởng hừ lạnh một tiếng, vung tay áo lên, một luồng tiên nguyên cũng vô cùng mạnh mẽ đánh nát sức mạnh Kim Ô.
 
"Yêu Chủ, ngươi cũng muốn tiếp tay làm việc xấu sao?"
 
"Chí Tôn Yêu Đình ta và đảo Thần Long, Ngô Đồng sơn đều là đạo thống Yêu tộc, như thể chân tay, ngươi đối địch với bọn họ, chính là kẻ địch của Yêu Đình ta, ta làm Yêu Chủ, làm sao có thể không xuất thủ?"
 
Yêu Chủ đứng chắp tay, oai phong lẫm liệt nói.
 
Nghe lời nói của hắn, chúng yêu tộc đứng ở đây đều cực kỳ xúc động, nhìn Yêu Chủ, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng, sùng bái.
 
"Không hổ là Yêu tộc, nói quá tuyệt vời."
 
"Đúng vậy, Yêu Chủ uy phong!"
 
"Yêu Chủ bá đạo."
 
"Yêu Chủ quả đúng là Yêu Chủ, quả nhiên không tầm thường."

 
Yêu Chủ nghe lời ca tụng của bốn phía, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng nội tâm lại hết sức hài lòng, nhìn đi, hắn lại thu được một đống nhân tâm.
 
"Đa tạ Yêu Chủ trượng nghĩa xuất thủ, ngươi ở đây kiềm chế viện trưởng và Ngọc Thanh môn chủ giúp ta, chờ ta giải quyết Sở Cuồng Nhân, lại đến tính sổ với bọn họ!" Thanh Long Chủ nói, lao về phía Sở Cuồng Nhân.
 
Long uy khủng bố như gió xoáy phá mây, bao phủ khắp nơi.
 
Long Chủ, xuất thủ tấn công Sở Cuồng Nhân!
 
Mà Thanh Long chủ, lại là một vị Thiên Tiên! !
 
Sắc mặt hai người viện trưởng, Cung Nguyệt trầm xuống, muốn ngăn cản, nhưng lại bị Yêu Chủ, Long Chủ, Ngô Đồng sơn chủ liên thủ cản lại.
 
"Đáng giận, Sở đạo hữu phải cẩn thận."
 
Cho dù viện trưởng tin tưởng vào Sở Cuồng Nhân thế nào đi nữa, nhưng thực lực của một vị Thiên Tiên, quá cường đại, hắn cũng không dám chắc chắn Sở Cuồng Nhân có thể sống sót hay không, dù sao đi nữa, hắn cũng chỉ mới thành tiên mà thôi.
 
Mà ngay khi ở bên trong đại trận địa khí Ngũ Hành, Sở Cuồng Nhân cũng cảm nhận được luồng long uy cuồn cuộn đang phóng tới, ánh mắt không khỏi ngưng trogj.
 
"Há, là Long Chủ."
 
Gầm!
 
Theo trận tiếng rồng gầm to rõ, chỉ thấy trong hư không có một long ảnh màu lục kéo theo uy thế mạnh mẽ lao tới.
 
Uy áp kia, khiến cho bầu trời rung chuyển.
 
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân có chút ngưng trọng, tiên nguyên trong cơ thể chuyển động, chỉ gảy dây đàn: "Đại âm hi thanh! !"
 
Âm thanh mạnh nhất của Thần Ma vang lên, nện vào long ảnh.
 
Một tiếng vâng ngập trời vang lên, Sở Cuồng Nhân bị một chiêu đánh lui gần 100 trượng, thân thể nhịn không được muốn nổ tung.
 
Nhưng được thân thể Bất Tử chữa trị ngay lập tức.
 
"Đây chính là chiến lực Thiên Tiên sao? Đạo pháp thông thiên, quả nhiên không phải chỉ là lời nói đùa." Sở Cuồng Nhân nhìn long ảnh, nỉ non nói.
 

Long ảnh kia hiện lên trên không trung, hóa thành một Long Tiên tóc xanh, long khí quấn quanh người, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt tràn đầy tức giận.
 
Chính là Thanh Long chủ.
 
Thanh Long chủ nhìn thoáng qua vô số xác rồng nằm trên mặt đất bên dưới, lửa giận trước nay chưa có bao phủ ở trong lòng.
 
"Sở Cuồng Nhân, tốt cho một Sở Cuồng Nhân! Năm lần bảy lượt giết Long Tiên đảo Thần Long ta, ta muốn khiến ngươi chết không toàn thây! !"
 
Giọng điệu của Thanh Long chủ lạnh như băng nói, sát ý lãnh khốc như làn gió lạnh thấu xương, trong chớp mắt đã bao trùm đất trời bốn phía.
 
"Các ngươi tiếp tục dùng đại trận phong tỏa đường lui của người này, còn ta sẽ giết hắn!" Thanh Long chủ nói với những Long Tiên còn lại.
 
"Được."
 
Đùng!
 
Lời vừa nói ra, Thanh Long chủ giơ long trảo về phía Sở Cuồng Nhân, tiên nguyên và đạo văn trộn lẫn tạo thành một long trảo vô cùng to lớn.
 
Sở Cuồng Nhân lại thi triển đại âm hi thanh lần nữa.
 
Nhưng lại bị một chiêu đánh bay!
 
Hắn vừa thành tiên, vẫn chênh lệch với Thiên Tiên hai đại cảnh giới!
 
Muốn thu hẹp khoảng cách, nào phải chuyện dễ dàng?
 
"Lần này, Sở Cuồng Nhân gần như chết chắc."
 
"Thiên Tiên xuất thủ, làm sao hắn có thể đánh trả."
 
Mọi người lắc đầu.
 
Không có người nhìn kỹ Sở Cuồng Nhân.
 
Đương nhiên, dưới cái nhìn của bọn họ, Sở Cuồng Nhân có thể làm đến bước này cũng đã là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả(*).
 

(*): thời trước không có ai, sau cũng không ai được như vậy.
 
"Hô.

.

.

Rốt cuộc người này cũng phải chết sao?"
 
Thiên mệnh chi tử như Lâm Viêm, Nguyên Hư không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
 
Sở Cuồng Nhân còn sống sẽ mang đến áp lực rất lớn cho bọn họ, đối phương còn sống một ngày, bọn họ vĩnh viễn không có khả năng ngóc đầu lên được.
 
"Đáng tiếc, không phải chính tay ta hủ giết hắn."
 
"Nếu như ta có thể chính tay giết người này, sẽ có thể đbù đắp chuyện ngày xưa đối phương lưu lại bóng ma trong đạo tâm." Lâm Viêm âm thầm nghĩ tới.
 
Cách đó không xa, Nguyên Hư cũng lắc đầu” "Đáng tiếc, không phải ta giết hắn, nếu không thì ta có thể tìm ra bí mật trên người đối phương, bí mật kia rất có thể giúp cho con đường trên tiên lộ của ta thêm bằng phẳng."
 
Bên trong lồng ánh sáng phù văn.
 
Mặt mũi mấy người Lam Vũ, Ân Hồng Hoa tràn đầy lo lắng nhìn lên bầu trời.
 
"Công tử nhất định sẽ không có chuyện gì, sẽ không có chuyện gì.

.

."
 
Lam Vũ nỉ non nói.
 
Đã nhiều năm như vậy, nguy cơ công tử gặp phải còn iys sao?
 
Mà lần nào hắn cũng bình yên vô sự.
 
Lần này, nhất định cũng giống vậy.
 
Trong lòng Lam Vũ không ngừng cổ vũ, ủng hộ cho Sở Cuồng Nhân.
 
Đây là chuyện duy nhất mà hiện tại các nàng có thể làm, đối mặt trận chiến có cấp bậc như hế này, cho dù là Kiếm Quan cũng không có cách nhúng tay vào.
 
Trên bầu trời.

 
Sở Cuồng Nhân đối mặt với đòn tấn công của Thanh Long chủ, vừa lui lại lui, hoàn toàn ở thế hạ phong, cộng thêm kết giới địa khí hoàn toàn phong tỏa đường lui của hắn, viện trưởng, Cung Nguyệt lại bị Long Chủ còn lại ngăn lại.
 
Trước có Thiên Tiên sát cơ hừng hực, sau có kết giới ngăn chặn đường sống.
 
Bên ngoài không có viện binh.
 
Xem ra, dường như hắn đã rơi vào bước đường cùng rồi.
 
Có thể đối mặt tình cảnh này, thần sắc của hắn vẫn không thay đổi.
 
"Qủa thật sức mạnh Thiên Tiên rất bất phàm, không hổ là kẻ có được đạo pháp thông thiên, nhưng mà muốn giết ta, các ngươi, còn kém xa lắm!"
 
Chỉ thấy hắn bỗng nhiên lấy ra một vật.
 
Đó là một tượng phật màu máu có ba đầu sáu tay.
 
Chỉ thấy tượng phật màu máu nở rộ quang huy vô biên, từng đợt phật quang màu máu di chuyển, hóa thành một hư ảnh Phật Đà màu máu to lớn.
 
"Há, Tiên Khí sao?"
 
Thanh Long chủ vẫn chưa cảm thấy uy hiếp, cười lạnh nói: "Cho dù ngươi có dùng Cửu Tiêu Hoàn Bội cũng không phải đối thủ của ta, huống chi đẳng cấp của vật này dường như còn không bằng Oán Phật ba đầu sáu tay Cửu Tiêu Hoàn Bội."
 
"Sở Cuồng Nhân, xem ra ngươi thật sự không còn cách gì nữa rồi!"
 
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân vẫn treo một nụ cười như cũ: "Thật sao?"
 
Chỉ thấy phật quang trên người Oán Phật ba đầu sáu tay càng ngày càng nhiều, dương như có một luồng năng lượng vô cùng kinh người đang muốn tiết ra.
 
"Năng lượng này, chẳng lẽ ngươi muốn.

.

."
 
Dường như Thanh Long chủ nghĩ tới điều gì đó, đồng tử cũng nhịn không được co rụt lại, lần đầu lộ ra vẻ kinh hoảng.
 
"Cũng không biết một Thiên Tiên, có thể có được năng lực cản sức mạnh tự bạo của một Thiên Tiên khí hay không?"
 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận