Vũ trụ bao la, một nơi trong tinh không.
Một tòa cung điện tráng lệ bỗng dưng hiện lên, bên trong cung điện này có trộn lẫn vô số đạo văn, vô số bảo quang chuyển động, dao động nhiều đến mức lan tràn ra, so với Thanh Đồng Thiên Đình còn tráng lệ hơn.
Cách đó không xa.
Cổ Vô Tình và những người khác nhìn thấy cung điện này, khuôn mặt tràn đầy kinh hỉ.
"Đây chính là bảo tàng Thanh Hoàng sao?"
"Các ngươi nhìn kia, phía trên hòn non bộ kia vậy mà mọc đầy tiên dược."
"Không chỉ có như thế, hai pho tượng sư tử, thực sự được tạo thành từ tiên kim, chậc chậc, quá mức kinh người."
"Cuối cùng cũng phát hiện ra."
Mọi người vô cùng mừng rỡ.
Mà đúng lúc này, từng đạo khí tức theo sau đi vào.
Chính là những tu sĩ đều bị bảo tàng Thanh Hoàng này hấp dẫn, bọn họ nhìn cung điện trước mắt, ánh mắt đều tỏa sáng.
"Đây chính là bảo tàng mà Thanh Hoàng tiên nhân để lại sao? Khí tức này đích thật là không tầm thường, ha ha, ta chắc chắn phải có được."
"Bảo tàng này, người nào cũng đừng hòng tranh giành với ta."
"Là người của Cổ gia.
.
.
A, vậy mà Sở Cuồng Nhân lại không ở đây, quá tốt rồi, chỉ cần người kia không có, chúng ta liền có cơ hội."
Có người cũng nhìn thấy bọn người Cổ Vô Tình.
Thoạt đầu, bọn họ vô cùng kiêng kỵ.
Nhưng sau khi quét mắt nhìn trong đám người, phát hiện Sở Cuồng Nhân không có ở đây, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Sở Cuồng Nhân xuất hiện ở nơi này, đoán chừng bọn người ở đây chín mươi chín phần trăm đều muốn từ bỏ ý định tranh giành bảo tàng.
Cổ Vô Tình nhìn thấy có nhiều người đến đây như vậy, lông mày nhăn lại.
"Chuyện này hơi rắc rối rồi."
Tuy nhiên dựa vào uy thế của Sở Cuồng Nhân, hắn tự hỏi không ai dám tuỳ tiện động đến bọn hắn, nhưng có lẽ cũng không ngăn cản được những người này tranh đoạt bảo tàng.
Tiền tài động nhân tâm, từ xưa đến nay đều là như thế.
Vì bảo tàng mà nguyện ý mạo hiểm, nhiều lắm.
"Ha ha, quả nhiên là bảo tàng Thanh Hoàng, rất nhiều tiên dược, lần này, ta nhất định có thể kéo dài tuổi thọ của ta ra thêm mấy trăm năm nữa."
Một tiếng cười to truyền đến, một thanh niên tuấn dật mặc áo bào đỏ ngầu bay lên không trung, một thân khí tức tiên nhân mạnh mẽ mà lạnh lùng bạo phát.
Nhìn thấy người này, mọi người toát ra vẻ kiêng dè.
"Là hắn, Phệ Huyết tiên nhân!"
"Nghe đồn người này đã thành danh nhiều năm, sau khi chém giết kẻ thù thì bị trọng thương, sớm rơi vào tình cảnh Thiên Nhân Ngũ Suy.
Mà vì kéo dài tuổi thọ, người này lại tu hành tà pháp, bằng cách hấp thu mạng sống của người khác để kéo dài sự sống của chính mình.
Mỗi lần sử dụng, thường phải nuốt hết sinh mệnh của một ngôi sao, giết chết tính mạng của hàng tỷ sinh linh, cực kỳ khủng bố."
"Người này cũng tới."
"Xem ra, là vì tiên dược bên trong bảo tàng Thanh Hoàng này.
Là bảo tàng của Chân Tiên, loại tiên dược này tất nhiên có kéo dài tuổi thọ tiên nhân, nếu may mắn, còn có thể giúp hắn thoát khỏi Thiên Nhân Ngũ Suy."
Mọi người nghị luận ầm ĩ.
Mà sau khi Phệ Huyết tiên nhân xuất hiện, cách đó không xa, lại có một lão giả tóc trắng đạp không mà đến.
Lão giả này tiên phong đạo cốt, so với âm tà chi khí toàn thân trên dưới của Phệ Huyết tiên nhân khiến người buồn nôn, có thể nói là hai thái cực.
"Hạo Phong tiên nhân!"
"Lại là một tiên nhân nổi danh trong tinh hệ Thanh Hoàng ngày xưa, xem ra, bảo tàng này hấp dẫn không ít cường giả ẩn thế đến."
Ngoại trừ cường giả ẩn thế, các đại đạo thống cũng theo đó mà đến.
Trong đó, bắt mắt nhất là một đám kiếm tu thực lực mạnh mẽ, trên người những kiếm tu này tràn ngập kiếm ý cường đại, cầm đầu là kiếm khách mặc thanh sam, kiếm ý của hắn mạnh hơn nhiều so với Triệu Võ Cảnh ngày xưa.
"Thiên Phong Kiếm Phái!"
"Là ca ca của Triệu Võ Cảnh, kiếm ý này, quả nhiên lời đồn là thật, thực lực kiếm đạo của chưởng môn Thiên Phong còn hơn cả Triệu Võ Cảnh."
"Khí tức này, hẳn là không thể yếu hơn so với chủ nhân của Thanh Đồng Thiên Đình, không, thậm chí còn mạnh hơn, Địa Tiên! !"
Thiên Phong Kiếm Phái đi vào làm không ít người vô cùng giật mình.
Nhất là chưởng môn Thiên Phong kia, kiếm ý của hắn mạnh đến mức không ít người đều suy đoán rằng thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên.
"Các ngươi chính là người của Cổ gia sao?"
Lúc này, chưởng môn Thiên Phong nhìn về phía bọn người Cổ Vô Tình, lạnh nhạt nói.
"Phải thì thế nào?"
Trong mắt Cổ Vô Tình lộ ra một tia đề phòng.
Từ trên người của đối phương, hắn cảm nhận được địch ý, mà Cổ Hình và lão tổ Hồ yêu, Hồ Tam Nương cũng đều đề phòng.
"Cổ gia đã thần phục với Sở Cuồng Nhân, vậy thì đều đáng chết."
Chưởng môn Thiên Phong từ tốn nói.
Sau đó, hắn đưa tay chém một kiếm về phía bọn người Cổ Vô Tình.
Kiếm khí chuyển động, xé trời mà ra.
Uy lực của nó, ngay cả một tiên nhân như lão tổ Hồ yêu cũng cảm thấy một luồng áp lực lớn, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Lúc này, Cổ Vô Tình tiến tới một bước, lấy ra Âm Dương Cổ Phù.
Ánh sáng của cổ phù chuyển động, hiệu ứng bảo vệ của âm tự phù được kích hoạt, một lồng ánh sáng phù văn lập tức bao phủ mọi người.
Đùng!
Kiếm khí nện trên lồng ánh sáng phù văn, nổi lên từng vòng gợn sóng.
"Há, đây chính là Âm Dương Cổ Phù mà Thanh Hoàng tiên nhân để lại sao? Qủa thật là khiến người khác phải kinh ngạc." Chưởng môn Thiên Phong nói.
Hắn trầm ngâm một hồi, không động thủ, lập tức nhìn về phía tòa cung điện kia: "Chờ ta chiếm được bảo tàng, sau đó sẽ lấy mạng của ngươi."
Mà những người còn lại, cũng lần lượt hành động.
Từng bóng người lao về phía cung điện, nhưng lại bị cấm chế bên ngoài cung điện ngăn lại, không có cách nào tiến vào.
Bảo tàng đang ở trước mắt, mọi người làm sao sẽ cam tâm từ bỏ.
Mọi người đánh ra từng đạo tiên pháp, đánh vào phía trên cấm chế, nhưng mặc cho từ bọn họ dùng hết toàn lực, cũng không mảy may lay động được cấm chế.
"Đáng giận."
"Chết tiệt, tiên dược thì đặt ở trước mặt, làm sao ta có thể bị cản ở chỗ này!" Sắc mặt của Phệ Huyết tiên nhân vô cùng khó coi.
Hắn tung ra một chưởng, năng lượng màu đỏ ngòm như nước lũ tuôn.
Nhưng vẫn không có bất cứ tác dụng gì.
Ở bên cạnh, chưởng môn Thiên Phong cũng xuất thủ.
Hắn chém ra một kiếm, kiếm quang sáng chói chiếu rọi, rơi vào phía trên cấm chế, phát ra tiếng đùng, thanh thế to lớn.
Mắt mọi người sáng lên, chờ mong nhìn qua.
Nhưng sau khi nhìn thấy kiếm khí tiêu tán, cấm chế vẫn không bị phá hư như cũ.
"Tại sao có thể như vậy, ngay cả chưởng môn Thiên Phong cũng không có cách nào sao?"
Mặt mũi mọi người tràn đầy thất vọng.
Sau đó, Phệ Huyết tiên nhân tựa như nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Cổ Vô Tình, âm thanh lạnh lùng nói: "Bảo tàng này là Thanh Hoàng tiên nhân để lại, Âm Dương Cổ Phù cũng là hắn để lại.
Có lời đồn nói, người có được Âm Dương Cổ Phù, có thể lấy được bảo tang.
Nói cách khác, chỉ khi cầm được cổ phù trên tay mới có thể tiến vào!"
Nghe nói như thế, mọi người chợt cảm thấy rất có lý.
Nhận thấy được những ánh mắt xung quanh kia không có hảo ý, trong lòng Cổ Vô Tình và những người khác lộp bộp một tiếng, nhất thời cảm thấy có chút không ổn.
"Giao Âm Dương Cổ Phù ra!"
Phệ Huyết tiên nhân xuất thủ trước.
Hắn vươn một tay ra, tiên nguyên hóa thành một bàn tay lớn màu đỏ ngòm, đánh vào phía trên lồng ánh sáng phù văn.
"Vốn định lấy được bảo tàng xong sẽ giải quyết các ngươi, nhưng bây giờ nghĩ lại, trước hết phải giết các ngươi."
Chưởng môn Thiên Phong lạnh lùng nói, cũng xuất thủ theo.
Kiếm quang được chém ra, lồng ánh sáng được phù văn bao bọc liên tiếp rung chuyển.
Bên trong lồng ánh sáng phù văn, bọn người lão tổ Hồ yêu, Hồ Tam Nương, Cổ Hình liếc nhau, ánh mắt lộ ra một tia dứt khoát.
"Vô Tình, lồng ánh sáng phù văn chống đỡ không được bao lâu, chúng ta vì ngươi tranh thủ thời gian, ngươi thừa cơ tiến vào cung điện, có cấm chế bảo hộ, ngươi có thể bình yên vô sự." Cổ Hình nói.
Sau đó, hắn và lão tổ Hồ yêu liền xông ra ngoài, sức mạnh tiên nguyên ầm ầm bạo phát, nhắm ngay chưởng môn Thiên Phong.
"Không biết lượng sức!"
Nhưng lại thấy chưởng môn Thiên Phong lạnh lùng cười một tiếng, tiện tay vung lên, chém ra kiếm quang, tuỳ tiện đánh bay hai người, khiến họ trọng thương.
Sức mạnh này, khiến đồng tử hai người co rụt lại, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.
"Ngươi thật sự đột phá đến Địa Tiên!"
"Hừ, hôm nay trước tiên giết hết các ngươi, chiếm bảo tàng, sau đó đi tìm Sở Cuồng Nhân báo thù cho đệ đệ của ta!" Chưởng môn Thiên Phong hừ lạnh một tiếng, nói.
Mà ngay lúc này, hư không chấn động, tinh tú xung quanh rung chuyển, một giọng nói vô cùng lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
"Ngươi muốn tìm người nào để báo thù?"