Nữ tử tên là Hạc Phi, là con gái của gia chủ Hạc gia.
Mà Hạc gia, chính là đời sau của Hạc Vân.
Lúc trước, sau khi Vạn Hỏa cốc bị huỷ diệt vì Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đứa con nhỏ nhất của Hạc gia du lịch ở bên ngoài, cho nên may mắn tránh thoát một kiếp.
Về sau, vị tiểu nhi tử kia lập nên Hạc gia, đồng thời dần dần lớn mạnh, phát triển thành một đạo thống cấp Tiên không tầm thường.
Thế nhưng lại không nghĩ tới, gần đây Lâm gia tìm được di tích Vạn Hỏa cốc ngày trước, đồng thời đào bới ra không ít bảo vật.
Nhưng mà, khu vực trung tâm của Vạn Hỏa cốc vẫn bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa bao trùm như cũ, cho dù là tiên nhân cũng khó có thể tới gần, lúc này bọn họ liền để mắt tới Tiên Khí của Hạc gia.
.
.
Hỏa Long Tráo!
Hỏa Long Tráo chính là một món Địa Tiên khí, nhưng theo lý mà nói, đạo thống Tiên Cổ như Lâm gia cũng không thiếu Địa Tiên khí.
Chỉ là, Hỏa Long Tráo này có chút đặc biệt, bởi vì đây là một món Tiên Khí có thể tránh lửa, đối với việc tiếp tục khai thác Vạn Hỏa cốc của Lâm gia thì tác dụng của nó cực kỳ quan trọng, Hạc gia cũng vì vậy mà gặp tai hoạ ngập đầu.
"Tốt, tốt cho một Lâm gia!"
"Ngày xưa, Lâm Viêm tìm Lâm gia nương tựa, ta đã nhìn ra gia tộc này, môn phong bất chính, không nghĩ tới, vậy mà bọn họ lại diệt đời sau của ta, ngấp nghé đạo thống của ta! Giỏi, giỏi lắm!" Hạc Vân giận không nhịn nổi.
Một bên, mặt mũi Hạc Phi cũng tràn đầy đau thương.
Nàng quỳ trên mặt đất: "Lão tổ tông, hiện tại Hạc gia chỉ có thể dựa vào người, hi vọng ngươi có thể trở về, chấn chỉnh Hạc gia!"
Hạc Vân hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vẻ chua xót, bất đắc dĩ nói ra: "Hiện tại ta cũng chỉ là một tiên hồn bị hư tổn, một tiên nhân mạnh hơn một chút ta cũng không chống lại nổi, huống chi là chấn chỉnh Hạc gia?"
"Cái này.
.
."
Trên mặt Hạc Phi lộ ra vẻ thất vọng: "Là ta đường đột."
Bên cạnh, dường như Hạc Vân nghĩ đến chuyện gì đó, nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra một vẻ dứt khoát: "Ta nguyện trung thành với công tử, không cầu công tử vì chấn chỉnh Hạc gia giúp ta, nhưng xin công tử có thể tìm một nơi cho Hạc Phi đặt chân, không để cho nàng chịu sự truy sát của Lâm gia."
Hạc Phi biến sắc: "Lão tổ tông, không được."
Từ nhỏ, nàng đã nghe chuyện về Hạc Vân mà lớn lên, biết năm đó, đối phương ở Thanh Lan Tiên giới là nhân vật kinh tài tuyệt diễm cỡ nào.
Nhưng bây giờ, lại vì đệ tử trong tộc là nàng mà nguyện ý thề trung thành với người khác, chuyện này khiến nội tâm của nàng cực kỳ tự trách.
"Hạc Phi, tâm ý ta đã quyết."
Hạc Vân nói ra.
Thật ra hắn đã sớm có ý nghĩ này, trước đó hắn trợ giúp Lâm Viêm, là vì nhìn trúng thân phận thiên mệnh chi tử của đối phương, tương lai có thể có được thành tụ lớn, thậm chí cũng có thể tái tạo lại cơ thể cho hắn.
Nhưng bây giờ, Lâm Viêm chết rồi.
Sở Cuồng Nhân lại là một người còn xuất sắc hơn Lâm Viêm.
Không, thậm chí hắn cảm thấy Lâm Viêm căn bản là không có cách nào so sánh với đối phương, mười, một trăm Lâm Viêm cũng kém một Sở Cuồng Nhân.
Trung thành với loại nhân vật này, tiền đồ sẽ càng thêm rộng lớn.
"Ngươi cũng tính toán hay thật." Sở Cuồng Nhân nhìn Hạc Vân một chút, lập tức nhìn ra ý nghĩ của đối phương.
Nhưng mà, hắn cũng không thèm để ý: "Một Đại Đan Tiên, quả thật là có mấy phần giá trị, thu nhận cũng được."
Dù sao tinh vực Thương Khung cũng cần nhân tài đến xây dựng.
Ngược lại, Hạc Vân rất thích hợp đến đó phát triển.
"Đa tạ công tử!"
Sắc mặt Hạc Vân vui vẻ.
Bên cạnh, Hạc Phi nhìn Sở Cuồng Nhân, hít sâu một hơi, đây chính là Sở Cuồng Nhân sao? Tùy ý là có thể khiến tổ tiên của nàng thần phụ, thề trung thành.
"Đa tạ công tử."
Nàng cũng thi lễ một cái.
"Đi thôi, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi đã."
"Chờ một lát, ta thu thập một chút."
Hạc Phi đi đến chiếc chiến thuyền rơi xuống đất kia, thu thập một ít thứ gì đó, đồng thời chôn cất con cháu Hạc gia đã Lâm gia giết chết.
"Lâm gia, ta nhất định phải khiến cho các ngươi trả giá đắt!"
Trong mắt Hạc Phi lộ ra vẻ hận thù.
Nhưng nàng tự biết, bây giờ tu vi của mình còn yếu, việc quan trọng nhất bây giờ là sống sót, đợi trong tương lai mạnh hơn, mới có thể đi báo thù!
Mấy người Sở Cuồng Nhân đi tới bên trong một tòa thành, tạm thời nghỉ ngơi.
Mà ở một bên khác.
Một khu vực núi lửa, Lâm gia.
Vị tiên nhân của Lâm gia truy sát Hạc Phi buồn bực trở về, cũng kể chuyện Sở Cuồng Nhân nhúng tay vào.
"Sở Cuồng Nhân, lại là Sở Cuồng Nhân! !"
Sắc mặt gia chủ đương thời của Lâm gia Lâm Chiêu Thiên vô cùng khó coi, cuộc chiến ở di tích Tiên Cổ, có không ít thiên kiêu Lâm gia chết ở trong tay Sở Cuồng Nhân.
Bây giờ, nghe thấy cái tên này, hắn lại đau đầu.
"Tại sao gia hỏa này lại đột nhiên tới đó, còn nhúng tay vào chuyện của Vạn Hỏa cốc, chẳng lẽ hắn cũng để mắt tới Vạn Hỏa cốc."
"Không thể, di tích của Vạn Hỏa cốc vô cùng bí ẩn, qua nhiều năm như vậy cũng chỉ có chúng ta phát hiện, hắn cũng không biết."
Mấy trưởng lão Lâm gia nghị luận.
"Bây giờ chúng ta cần phải lấy được Hồng Liên Nghiệp Hỏa kia vào trong tay, nhưng không có Hỏa Long Tráo này, thật sự rất khó thực hiện."
Một trưởng lão nói ra.
"Hay là, trước tiên chúng ta phái người đến thương lượng với Sở Cuồng Nhân, chuẩn bị một số bảo vật, bảo hắn giao ra nữ nhi của Hạc gia."
"Cũng tốt."
Sau đó không lâu.
Trong Lâm gia, có một đội ngũ xuất phát, đi tới vị trí thành trì của Sở Cuồng Nhân, cũng lấy ra một đống tiên tinh, muốn đổi lấy Hạc Phi.
"Không có hứng thú, ta không thiếu tiên tinh."
Sở Cuồng Nhân cự tuyệt.
"Vậy thì thêm hai món Tiên Khí, như thế nào?"
Tiên nhân kia của Lâm gia, cắn răng nói ra.
"Ta cũng không thiếu Tiên Khí."
"Lâm gia ta am hiểu luyện đan, trong đó nổi danh nhất chính là ba viên Chuyển Nguyên Đan, có thể giúp tiên nhân đột phá lên hai phẩm cấp, ba viên, ta nguyện đưa ra ba viên Chuyển Nguyên Đan, cộng thêm những điều kiện vừa rồi, thế nào."
Sở Cuồng Nhân cười: "Nếu như Lâm gia các ngươi chỉ có thể xuất ra những thứ rác rưỡi này, thì xin mời trở về, đừng ở đây uổng phí công sức."
Hắn tiện tay lấy ra một linh quả, đút cho tiểu hồ ly bên cạnh.
Linh quả kia, tiên huy tươi sáng, đạo văn xen lẫn, tràn ngập một luồng mùi trái cây nồng đậm, khiến cho một đám con cháu Lâm gia nhìn đến đỏ mắt.
Phung phí của trời!
Linh quả thế này lại tùy ý lấy ra cho ăn hồ ly? ! !
Bọn họ đã nhìn ra, Sở Cuồng Nhân rất giàu có, căn bản không thiếu cái gì, vật tầm thường này căn bản không có cách nào khiến hắn động lòng.
"Nghe nói Lâm gia các ngươi cất chứa không ít các loại hoả chủng thần hỏa, nếu có thể lấy ra mười cái tám cái, có lẽ ta sẽ đồng ý."
Sở Cuồng Nhân nói ra.
Nghe đến đây, tiên nhân Lâm gia biến sắc: "Những hỏa chủng thần hỏa kia là căn cơ của Lâm gia ta, ta không có khả năng cho ngươi."
"Quên đi."
Sau một cuộc thương lượng không có kết quả, mọi người ở Lâm gia lậpt ức rời đi.
Sau khi trở về, Lâm Chiêu Thiên tức giận đến mức lật bàn.
"Gia hỏa này, hắn lại để mắt tới hỏa chủng thần hỏa của Lâm gia ta, mười cái tám cái, ta dựa vào, tại sao hắn không đi chết đi! !"
Lâm Chiêu Thiên xanh cả mặt.
Hỏa chủng thần hỏa, chính là căn cơ mạnh nhất của Lâm gia, tổng cộng chỉ có vài cái, Sở Cuồng Nhân vừa mở miệng là muốn mười cái tám cái.
Chuyện này làm sao mà hắn chấp nhận được? !
"Mặc kệ, thực lực của Sở Cuồng Nhân quá mạnh, trừ phi là Thiên Tiên xuất thủ, nếu không thì hoàn toàn không có khả năng, nhưng mà Hạc Phi kia cũng chỉ là một Bán Tiên mà thôi, ta cũng không tin hai người bọn họ có thể luôn ở chung một chỗ."
"Ta sẽ phái người nhìn chằm chằm, một khi bọn họ tách ra, lập tức động thủ bắt Hạc Phi, lấy Hỏa Long Tráo ở trên người nàng."
Lâm Chiêu Thiên lạnh giọng nói ra.
.
.
Một bên khác, Sở Cuồng Nhân đang ở chung một chỗ với Hạc Phi, hắn ngưng tụ kiếm chỉ, phần lớn kiếm ý lưu chuyển trên đầu ngón tay, tràn vào cơ thể Hạc Phi.
Hạc Phi chỉ cảm thấy thân thể của mình như muốn bị xé rách.
Nàng cắn chặt răng nhẫn nhĩn.
Một lát sau, Hạc Phi đổ mồ hôi đầm đìa, co quắp ngồi dưới đất.
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói: "Có thể Lâm gia sẽ thừa dịp lúc ta không chú ý xuống tay với ngươi, cho nên ta lưu lại một đạo kiếm khí ở trong cơ thể ngươi, lúc gặp nguy hiểm sẽ tự động kích hoạt."
"Đa tạ công tử."